Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1101: Mối tình duyên từ mấy chục vạn năm trước (Nhị)

Cập nhật lúc: 2025-09-30 06:58:51
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tác giả: Phiến Cốt Mộc

 

Tiểu Thất ngủ say trong lòng Thanh Y, dáng vẻ yên tĩnh khác một trời một vực so với thường ngày.

 

Thanh Y vuốt ve gò má nàng, ánh mắt dịu dàng thỏa mãn.

 

“Thanh Y…”

 

Một tiếng thì thầm trong mơ cũng đủ khiến trái tim tan chảy. câu mớ ngay đó khiến đầu vạch ba đường hắc tuyến.

 

“Hay cho các ngươi, dám hung hăng như , đây để bà cô nhỏ dạy cho một trận!”

 

Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ giọng : “Cùng là một , tính tình đổi nhiều đến chứ?! bây giờ vẫn đáng yêu như thế.”

 

Hắn cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán Tiểu Thất ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt trong veo của nàng.

 

“Ngươi hôn trộm .” Tiểu Thất mỉm , đôi mắt cong cong.

 

Thanh Y hề chút hổ nào khi bắt quả tang, : “Được , ngươi nên tiến hóa thôi.”

 

“Ngươi sẽ nhân lúc tiến hóa mà chạy mất chứ?” Tiểu Thất hỏi.

 

“Ngươi ở trong cơ thể , chạy cũng mang theo các ngươi, ?”

 

“Cũng đúng.” Tiểu Thất gật đầu, thở dài. “Trước chúng sàn sàn như , về đ.á.n.h đ.ấ.m ngươi còn bằng . Bây giờ ngươi bỏ xa như .”

 

“Ta ở đây chờ ngươi đuổi kịp.” Thanh Y . “Mau , chờ ngươi tiến hóa thành công.”

 

“Ừm, đúng , ngươi điều chỉnh thời gian chậm một chút nhé, còn cùng Nguyệt Nguyệt đoạt bảo ở di tích nữa!” Tiểu Thất dặn dò.

 

“Ngươi lo cô ?” Thanh Y hỏi.

 

“Tất nhiên là lo, Nguyệt Nguyệt là ai chứ, thể .” Tiểu Thất tự tin . “Cứ cho là cả thế giới ai lĩnh ngộ , Nguyệt Nguyệt cũng thành vấn đề. Chỉ là vân cây của ngươi mà lĩnh ngộ đạo thì đúng là khó, ngươi cứ cho cô thêm chút thời gian là . Vừa cũng tiến hóa xong, thể cùng xuất quan .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

“Được.” Thanh Y gật đầu.

 

Là thần thụ Sinh Mệnh Thụ, việc điều chỉnh thời gian trong cơ thể , chút năng lực vẫn .

 

“Vậy nhé.” Tiểu Thất lưu luyến .

 

“Đi .”

 

“Ta thật sự đó nha!”

 

“Ta ở đây chờ ngươi .”

 

“Hứ.” Tiểu Thất bĩu môi, bất ngờ nắm lấy vạt áo n.g.ự.c Thanh Y, kéo gần đặt lên môi một nụ hôn thật kêu, đó mới mãn nguyện hốc cây.

 

Thanh Y ngây tại chỗ, khóe miệng bất giác cong lên, nụ chút ngượng ngùng.

 

là đồ bướng bỉnh.” Miệng thì nhưng tâm trạng vô cùng vui sướng. Hắn dư vị một lúc hòa cây.

 

Ở một diễn biến khác, vài ngày khi nhóm Tư Mã U Nguyệt lên đảo, lượt những khác cũng đến nơi.

 

Những đó chờ đợi nước biển đổi, thuyền nhanh bằng linh thú, nên khi họ đặt chân lên đảo và thấy t.h.i t.h.ể của Âm Dương Cung, những cái xác thối rữa nghiêm trọng.

 

Tuy nhiên, thông qua trang phục và một vài vật phẩm đặc trưng, vẫn nhận phận của họ.

 

“Những vết thương hẳn là do hải thú gây .”

 

“Tại chỉ của Âm Dương Cung, thấy của Không Minh Cốc và Đoạn Trường Cốc ?”

 

“Chắc chắn là khi lên đảo họ tách .” Có suy đoán.

 

“Hẳn là . Người của Đoạn Trường Cốc và Âm Dương Cung vốn quen , dẫn họ đến đây cũng chỉ vì yêu cầu của Không Tương Di. Bây giờ đến đảo, tự nhiên tách , nếu tìm bảo bối cũng khó mà phân chia.”

 

“Thật đáng thương cho đám Âm Dương Cung, mong ngóng lên đảo sớm như , kết quả thấy biến thành một đống thịt nát xương tan.”

 

“Ai bảo bọn họ đến sớm gì. Cảm giác , cứ như là vội vã tìm cái c.h.ế.t , hắc hắc.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1101-moi-tinh-duyen-tu-may-chuc-van-nam-truoc-nhi.html.]

“Biết những đến đều gặp chuyện may cả , thì chúng chính là những đầu tiên!”

 

“Nhiều như , thể nào c.h.ế.t hết . Thay vì đây bàn tán, chi bằng mau chóng tìm di tích thì hơn.”

 

, chúng thôi.”

 

Thật đáng thương cho những Âm Dương Cung, dù phát hiện, cũng ai nhặt xác cho họ, cứ thế tiếp tục phơi thây hòn đảo nhỏ.

 

Ở trung tâm hòn đảo một dãy núi trải dài vạn dặm, dãy núi là một bãi cỏ xanh mướt rộng lớn, bãi cỏ đặt mấy chiếc ghế đá.

 

Khi Tây Môn Phong và Không Tương Di dẫn tìm đến đây, bãi cỏ ít dấu chân rải rác.

 

“Xem tìm đến đây.” Không Tương Kỳ .

 

chắc tìm di tích.” Bích Sinh .

 

“Tại ?”

 

“Các ngươi xem những chiếc ghế đá , đó thể là di tích .” Bích Sinh . “Đây hẳn là một thứ gì đó tương tự như Truyền Tống Trận.”

 

“Vào trong đó thể đưa chúng đến di tích ?”

 

“Nếu thứ chúng tìm thật sự là di tích của một đế quân, chừng nó sẽ đưa chúng đến đó.”

 

để khởi động nó? Những đến hẳn là khởi động thành công .”

 

“Để trận pháp sư thử xem.” Không Tương Di .

 

Cả Không Minh Cốc và Đoạn Trường Cốc đều mang theo trận pháp sư. Nghe Không Tương Di , họ liền dẫn đầu về phía những chiếc ghế đá.

 

Sau khi nghiên cứu một hồi, họ vẫy tay gọi phía .

 

“Cốc chủ, đây đúng là một Truyền Tống Trận loại nhỏ, nhưng nó là truyền tống ngẫu nhiên, sẽ đưa đến nơi nào.” Một trận pháp sư của Đoạn Trường Cốc .

 

“Sẽ khiến chúng phân tán ?” Nghê An Nghĩa hỏi.

 

“Trận pháp mấy điểm nút, những cùng một điểm nút sẽ truyền tống đến cùng một nơi.”

 

Không ở cùng một điểm nút, tự nhiên sẽ đến những nơi khác .

 

. Đằng trận pháp rốt cuộc là gì, chúng cũng thể hết. Có thể là nơi di tích, cũng thể là một nơi vô cùng hung hiểm. Khởi động trận pháp khó, nhưng chỉ sợ sự bất định ở phía .”

 

“Cốc chủ, tiếp ?”

 

Tây Môn Phong các tử phía , : “Không rõ tình hình phía , nên tùy ý hành động, nếu cũng miễn cưỡng, thể đến nơi khác tìm cơ duyên, hoặc ở đây chờ chúng .”

 

“Cốc chủ, chúng cùng .”

 

. Cốc chủ, chúng đây đều là những kẻ liều mạng, nguy hiểm nào mà từng thấy?”

 

“Phải đó. Chúng cũng .”

 

Người của Không Minh Cốc cũng cùng suy nghĩ. Họ đến đây tìm cơ duyên, thể vì một chút yếu tố xác định mà từ bỏ.

 

Tây Môn Phong Không Tương Di, nàng bước đến, : “Ta cùng ngươi.”

 

Không Tương Kỳ tiểu của , trong lòng chút mất mát, con gái lớn giữ trong nhà nữa !

 

“Nếu quyết định, thì thôi.” Tây Môn Phong .

 

Họ giữa những chiếc ghế đá, những thiết cùng . Trận pháp sư khởi động trận pháp, và tất cả đều biến mất tại chỗ.

 

Không lâu khi họ biến mất, một vài nhóm khác đến đây, một hồi tìm hiểu cũng đều bước Truyền Tống Trận.

 

Còn một vài khác, vòng vèo thế nào đến nơi của Thanh Y.

 

“Nhìn kìa, cái cây màu vàng kim!” Những đó kinh hỉ kêu lên, âm thanh đ.á.n.h thức Thanh Y đang ngủ say.

 

“Đây chẳng lẽ là thần thụ trong truyền thuyết?!” Một vị lão giả nhận , kích động đến run rẩy.

 

 

Loading...