Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1096: Vì ngươi trồng một vườn hồng

Cập nhật lúc: 2025-09-30 04:18:24
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Họ tùy tiện chọn một hướng mà , cũng là hướng của nhóm Tây Môn Phong .

 

Nếu Ngân Lâm bảo nàng hành động một , thì nàng cũng cần thiết đuổi theo họ.

 

“Trong tiên cảnh thật sự di tích của đế quân ?” Tiểu Thất . “Loại tiên cảnh nên phong bế , các đế quân đến đây sinh sống .”

 

“Tiên cảnh từ cả Tiểu Giới, ngày xưa cũng liền một khối với đại lục, tự nhiên sẽ từng sống ở đây. Chỉ là là một vị đế quân nào đó thì ai .” Hàn Diệu Song .

 

“Oa, cả chuyện nữa !” Tiểu Thất sùng bái Hàn Diệu Song.

 

“Hàn gia tuy gì, nhưng dù cũng là một đại gia tộc, một vài chuyện cũng là bình thường.” Hàn Diệu Song .

 

“Vậy còn gì nữa?” Tiểu Thất hỏi.

 

“Những gì tớ cũng chỉ , nhưng tớ từng trong sách, tiên cảnh dường như chỉ xuất hiện ở tinh vực của chúng , mà còn đến các tinh vực khác nữa, chừng ở đây những thứ thuộc về đại lục của chúng .” Hàn Diệu Song .

 

“Tinh vực khác?”

 

, lúc tớ còn nhỏ từng thấy một quyển sách rằng, chúng là duy nhất, còn những đại lục khác nữa, nhưng lúc đó tớ còn nhỏ, cũng hiểu lắm. Sau tớ còn thấy quyển sách đó nữa. Cũng những gì sách là thật .” Hàn Diệu Song nhún vai.

 

“Chẳng lẽ thật sự còn nơi khác? Nguyệt Nguyệt, thấy ?” Tiểu Thất chớp chớp đôi mắt to.

 

“Có lẽ .” Tư Mã U Nguyệt quá ngạc nhiên.

 

Ngày xưa, cổ nhân cho rằng nơi sinh sống là lớn, kết quả phát hiện còn quốc gia khác. Sau thấy quốc gia lớn, kết quả bên ngoài quốc gia còn nhiều quốc gia khác, ngoài lục địa đang sống còn những lục địa khác. Sau đó trái đất hình tròn, trái đất quanh mặt trời, đến hệ mặt trời, dải ngân hà, và vũ trụ vô tận.

 

Nếu kiếp như , thì bây giờ ai với nàng rằng còn bao nhiêu đại lục khác nữa, nàng cũng sẽ quá kinh ngạc.

 

“Nói đến đế quân, U Nguyệt, Câu Thiên Kích trong tay ?” Hàn Diệu Song hỏi.

 

“Mấy năm nay luyện hóa nó, nhưng cũng chỉ thể miễn cưỡng sử dụng. Hơn nữa nửa còn , nên nó cũng chẳng uy lực gì.”

 

Còn bằng Linh Lung. Tư Mã U Nguyệt thầm bổ sung trong lòng.

 

Trong Linh Hồn Tháp, Câu Thiên Kích đang Tiểu Hống cầm trong tay để đào đất đột nhiên kích động, run lên dữ dội, nhưng Tiểu Hống đè xuống.

 

“Đừng lộn xộn, chúng đào một cái hố.” Tiểu Hống vỗ Câu Thiên Kích một cái.

 

Tiểu Linh Tử xuất hiện trung, thấy Tiểu Hống cả lấm lem đang cầm Câu Thiên Kích ở bên , vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

 

Hắn xuất hiện lâu như mà tên nhóc ở vẫn phát hiện , đây là đầu tiên thấy nó gì mà nghiêm túc đến thế.

 

“Ngươi đang gì đấy?” Hắn lên tiếng hỏi.

 

Tiểu Hống lúc lắc cái mông, đầu liếc Tiểu Linh Tử một cái, , : “Ta đang đào hố.”

 

“Đào hố gì?” Tiểu Linh Tử bay xuống, thấy nó đào mấy chục cái hố, mặt mày đen kịt.

 

“Nguyệt Nguyệt từng , khi con gái vui, con trai tặng hoa hồng cho cô , cô sẽ vui lên. Tiểu Mộng dạo suốt ngày vui, chẳng gì cả, nên trồng một vườn hoa hồng, như khi nàng thấy vườn hồng , nàng sẽ vui vẻ!” Tiểu Hống vung vẩy Câu Thiên Kích, hưng phấn .

 

“…” Tiểu Linh Tử nên gì với cái tên đáng tin .

 

Nói nó đáng ăn đòn , thì nó để cho Tiểu Mộng vui. Nói nó tâm , thì nó cầm Câu Thiên Kích đây đào đất, còn đào nhiều hố như . Đào hố thì đào hố , nhưng ngươi đào cái hố sâu một mét, là để trồng hoa hồng, là để chôn chính ?

 

“Nếu Nguyệt Nguyệt ngươi lấy Câu Thiên Kích đào đất, ngươi xem nàng nhốt ngươi ?” Tiểu Linh Tử lạnh lùng .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Ánh mắt kích động của Tiểu Hống lập tức tỉnh táo ít, hình như, Nguyệt Nguyệt quý trọng thứ

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1096-vi-nguoi-trong-mot-vuon-hong.html.]

Nghĩ đến cảnh nàng trừng phạt , hai tai nó cụp xuống.

 

“Nguyệt Nguyệt chắc sẽ phạt nhỉ?”

 

Lời ngay cả chính nó cũng chút tự tin nào.

 

“Ta thấy khó đấy.” Tiểu Linh Tử .

 

“Ngươi đừng dọa !” Tiểu Hống ôm chặt Câu Thiên Kích.

 

“Ngươi thấy giống đang đùa ?” Vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Linh Tử, khiến Tiểu Hống càng cảm thấy lưng lạnh toát.

 

Tiểu Mộng từ xa tới, ôm Tiểu Hống từ trong hố lên, mỉm : “Đừng sợ, Nguyệt Nguyệt sẽ phạt ngươi .”

 

Tiểu Mộng lúc cho một cảm giác khác . Nếu đây nàng là một đóa Mặc Liên đơn thuần, thì bây giờ nàng chính là một đóa hồng đen, mỹ lệ quyến rũ, sẵn sàng đ.â.m bất cứ lúc nào.

 

Tiểu Hống thấy khóe miệng Tiểu Mộng cong lên , liền ném Câu Thiên Kích trong tay , kích động : “Tiểu Mộng, cuối cùng ngươi cũng , bao nhiêu ngày nay cuối cùng ngươi cũng chịu !”

 

Tiểu Mộng áp mặt lưng Tiểu Hống, : “Ta thật may mắn, ngươi và Nguyệt Nguyệt, còn ở bên cạnh.”

 

Nàng là một tội nhân, đáng lẽ chịu đựng vô tận đau khổ và chỉ trích, chứ là tình yêu thương của họ dành cho .

 

“Tiểu Mộng, chúng đều là một nhà mà!” Tiểu Hống cảm nhận sự chua xót trong lời của Tiểu Mộng, an ủi . “Sau nếu phạm sai lầm, ngươi đừng ghét bỏ .”

 

“Sẽ . Tiểu Hống đáng yêu nhất!” Tiểu Mộng hôn lên trán Tiểu Hống một cái, đảm bảo.

 

“Hì hì…”

 

Tiểu Hống nụ hôn của Tiểu Mộng cho chút ngây ngất, chỉ còn ngô nghê.

 

Tiểu Linh Tử Tiểu Hống ngây ngốc, khinh thường lắc đầu, nhưng vẫn với Tiểu Mộng: “Tên nhóc tuy đáng tin, nhưng một câu đúng, chúng một nhà, những chuyện đó một ngươi gánh vác. Chúng sẽ ở bên cạnh ngươi.”

 

Tiểu Linh Tử ít khi những lời sến súa như , xong cảm thấy chút ngượng ngùng, liền biến mất.

 

khi , những cái hố mà Tiểu Hống đào đều lấp , tiếp theo, từ trong đất mọc lên những mầm hoa hồng, những mầm non đó lớn lên với tốc độ mắt thường thể thấy , nhanh nở những đóa hoa xinh thơm ngát, đủ màu sắc.

 

Nơi đây trở thành một vườn hồng, một vườn hoa tạo riêng cho Tiểu Mộng.

 

Nụ môi Tiểu Mộng ngừng lan rộng, nhưng trong mắt tuôn lệ.

 

“Cảm ơn các ngươi…”

 

Tiểu Hống trong lòng Tiểu Mộng, vẻ mặt vui.

 

Cái tên Tiểu Linh Tử , chỉ giành công của nó. Rõ ràng là nó trồng hoa hồng cho Tiểu Mộng, tên thì , trực tiếp biến nơi thành vườn hoa, còn lấp những cái hố mà vất vả đào.

 

Không vui! Không vui!

 

Tiểu Mộng ôm Tiểu Hống vườn hoa xuống, hít thở hương hoa nồng nàn, : “Tiểu Hống, ngươi ở đây chơi , nhanh chóng tiêu hóa hết sức mạnh trong cơ thể, để sớm ngoài.”

 

“Ờ.”

 

Tiểu Hống thất vọng bỏ .

 

“Tiểu Hống, ngươi là tuyệt nhất!”

 

Tiểu Hống , tinh thần phấn chấn trở , đường cũng trở nên oai phong lẫm liệt.

 

 

Loading...