Cô với , là một phụ nữ , giống như đóa hoa phượng mưa gột rửa, chỉ cần một cái là sẽ kìm lòng mà yêu mến.
Cô khen ngợi tranh của , thưởng thức thứ âm nhạc mà thích .
Cô luôn cổ vũ , rằng bệnh nhân, tinh thần của vấn đề gì.
Cô chỉ thể co ro trong căn nhà lớn âm u , cũng thể giống như tất cả những bình thường khác, sống ánh mặt trời.
Cô từng chút một động viên bước khỏi bóng ma quá khứ, từ từ ôm lấy thế giới .
Nửa năm trôi qua.
Mỡ thừa cô dần dần biến mất, bóng tối trong lòng cũng dần dần xua tan.
mà cảm thấy " sống" là một điều may mắn.
Chúng cùng ăn cơm, trồng hoa, nhạc, vẽ tranh.
Những ngày tháng như , thật sự sống cả đời.
Thật vui vẻ, yên bình, và đáng để lưu luyến.
thời gian như kéo dài bao lâu, thấy cô gọi điện thoại.
21
"Bây giờ gầy , chắc là đủ điều kiện để phẫu thuật."
"Còn về tiền, cô chẳng gì ngoài tiền."
"Yên tâm ! Người nhà cô vốn dĩ quan tâm cô , c.h.ế.t thì thôi."
Nhắc đến chuyện , gần như thành tiếng.
Cảnh sát Trần hỏi: "Chuyện khi nào?"
"5 ngày ."
"5 ngày?"
"!"
"Sau đó thì ? Đã xảy chuyện gì?"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
trấn tĩnh một chút, đưa tay lau nước mắt : "Sau đó, bầu trời của sụp đổ, tất cả những gì khó khăn lắm mới tìm , khát vọng sống, niềm tin thế giới, tinh thần bình thường, cảm xúc định, giống như một cái hộp xi măng trong trận động đất, tan tành sụp đổ."
" nghĩ, sớm muộn gì cũng một ngày, sẽ đủ tự tin để bước khỏi căn nhà đó."
" nghĩ sẽ thấy một thế giới khác, hóa , cô cũng chẳng gì khác biệt, tất cả những thứ đó đều là giả dối."
" dường như sinh là để bỏ rơi, ngược đãi, tù đày, xứng đáng bất kỳ tình cảm nào."
" kéo theo cô c.h.ế.t chung, đó là suy nghĩ duy nhất của khoảnh khắc đó."
" thể điều đó, khóa trái cửa , đó phóng hỏa thiêu rụi cái lồng giam giam cầm cả cuộc đời ."
Cảnh sát Lục dù cũng còn trẻ, luôn những lời đúng lúc, kinh ngạc kêu lên: "Cho nên cô phóng hỏa đốt căn biệt thự đó, mạo danh cô rời ?"
Nói xong chính cũng cảm thấy , : "Không đúng, Quan Văn Dao chịu trách nhiệm ăn uống của cô, cơ hội bỏ t.h.u.ố.c ngủ đồ ăn của cô, nhưng cô thì cách nào khiến cô hôn mê chứ?"
"Huống hồ, cô mạo danh cô thì lợi ích gì cho cô?"
"Logic hợp lý."
"Cô là kẻ lừa đảo, hơn nữa còn là lừa đảo chuyên nghiệp, cô mạo danh cô , sợ cảnh sát bắt ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-mau-va-tieu-thu-1-tuyen-tap-an-sinh-tu-13/chuong-7.html.]
tiếp lời : "Dĩ nhiên là sợ chứ, nhưng tiếp đó thế giới của xảy biến động trời long đất lở."
: " cơ hội bỏ t.h.u.ố.c ngủ cho cô , cũng cơ hội g.i.ế.c phóng hỏa, bởi vì ngay lúc lén cô gọi điện thoại, cô phát hiện ."
22
quá yếu ớt.
Nếu ai bắt nạt , khả năng chống cự.
Giây phút cô phát hiện , phản ứng duy nhất của là chạy.
chạy về phòng của , khóa trái cửa .
tìm giúp, nhưng tìm ai.
Danh bạ trong điện thoại của ít đến đáng thương.
Ngoài cha thì lẽ đều là nhân viên chuyển phát nhanh, nhân viên giao hàng từng gặp mặt.
Đương nhiên, cơ hội báo cảnh sát.
, vì tin tưởng cảnh sát.
Từ khi bắt đầu hiểu chuyện, mỗi gặp nguy hiểm, cảnh sát bao giờ thực sự giúp .
Quan Văn Dao đập cửa thật mạnh, : "Tiểu thư, cô giải thích, chuyện như cô thấy ."
", sai, là một kẻ lừa đảo."
" dùng phận bảo mẫu để nhà giàu, đó lợi dụng vòng quan hệ của chủ nhà, chuyên nhằm đám đàn ông giàu ăn chơi trác táng, tìm cách để lừa tiền của họ."
"Bởi vì bệnh, cần nhiều tiền để duy trì mạng sống."
" thừa nhận, đến ứng tuyển là vì cô cô độc nơi nương tựa tiền, tiền của cô."
" mà, khi thật sự quen cô, thứ đổi."
" bảo vệ cô, chữa bệnh cho cô, cho cô , thế giới bên ngoài thực , hề xa như cô tưởng tượng."
"Mỗi một câu với cô, mỗi một việc cho cô đều là thật, lừa nhiều , nhưng bao giờ lừa cô."
Cô với : "Những gì cô đều là giả, bởi vì, bởi vì..."
Cô ngập ngừng, đó như thể hạ quyết tâm, : "Cha cô sắp c.h.ế.t , kế của cô lẽ nhận cha cô sẽ để cho cô một khoản thừa kế, nên bà liên lạc với , hy vọng thể g.i.ế.c cô, vì mới lừa bà rằng trái tim của cô, hy vọng thể kéo dài một chút thời gian."
23
Lâm Uyển Hà, đó là cơn ác mộng của cả đời .
Bà hại c.h.ế.t .
Bà khiến tuổi còn nhỏ mắc bệnh trầm cảm.
Bà còn khiến sống như một con ch.ó suốt tám năm.
, bà vẫn luôn mong c.h.ế.t .
Cho nên, tin lời là thật, chọn mở cửa.
Quan Văn Dao đầm đìa nước mắt, trong mắt cô đầy vẻ thương tiếc.
" đưa cô trốn , ?"
Cô đưa tay lau nước mắt cho , : " cô tin , nhưng nếu lừa cô, cô thể gì chứ?"