khẳng định: "Không ."
"Vậy những đồ vật cô cũng thể đó, đúng chứ?"
Nói , mà thẳng đến mặt , trực tiếp nhấc tay lên: "Chiếc nhẫn cũng từng rời khỏi cô, đúng ?"
Ánh mắt dừng chiếc nhẫn đeo ở ngón trỏ, đó chỉ bức ảnh phóng to máy tính bảng, cẩn thận so sánh: "Bàn tay của cô ? Chiếc nhẫn tay của cô ?"
Thật trớ trêu, vì lý do gì mà chiếc nhẫn chụp rõ đến thế.
nhanh chóng hất tay , lạnh : "Chẳng qua chỉ là món đồ chơi nhỏ cũng mua , các định dùng cái để kết tội g.i.ế.c phóng hỏa đấy chứ?"
"Thời gian trong video là 0 giờ 23 phút sáng, cô cho , thời điểm đó cô đang ở ? Có ai thể chứng minh?"
Nghe đến đây, ngước mắt một cách bình thản: "Giờ đó đang ngủ, nhất thiết chứng minh ?"
"Mọi thứ chắc quá trùng hợp nhỉ?"
nhạt đáp trả: "Không trùng hợp thì nên chuyện !"
"Vậy chẳng là bằng chứng ngoại phạm ?" Khí thế của cảnh sát Trần mạnh mẽ đến mức khiến thể chống cự: "Kẻ g.i.ế.c phóng hỏa vóc dáng giống cô, chiếc nhẫn giống hệt cô? Lại còn trùng hợp đeo ở ngón trỏ giống cô nữa?"
15
Thẩm vấn là một công việc đòi hỏi kỹ thuật, ngoài kỹ năng điều tra chuyên nghiệp còn thấu hiểu tâm lý.
Phản thẩm vấn cũng .
Sắc mặt vẫn như cũ, chút sợ hãi, thở dài một : "Thực , vóc dáng của và tiểu thư giống ."
"Ý gì?"
giải thích: "Đây là suy đoán của , chắc đúng, nghi ngờ cô đang hãm hại ?"
"Ai? Ai hãm hại cô?"
"Tô Tư Họa."
Cảnh sát Trần đến đây khỏi liếc một cách khinh miệt, hỏi: "Cô ? Cô dùng chính mạng sống của để hãm hại cô ?"
gật đầu: "Dù thì cô cũng sống bao lâu nữa, thể báo cảnh sát, nên cô dùng cách để kéo c.h.ế.t cùng."
Nghe đến đây, các cảnh sát trong phòng thẩm vấn gần như chọc cho bật , cảnh sát Trần càng tức tối quát lên một câu: "Nói bậy bạ!"
Giờ phút , chẳng còn sợ hãi gì nữa, : "Vậy các cứ tiếp tục điều tra , các cũng thể vì mấy sự trùng hợp mà định tội !"
Lần họ gì nữa, lòng nhắc nhở: "Theo luật, các phép tạm giữ tối đa 24 tiếng, cách khác, thời gian để các điều tra rõ chân tướng còn nhiều ."
cảnh sát chịu nổi nhất sự khiêu khích của nghi phạm, càng khiêu khích thì họ càng tin là hung thủ, đó sẽ tìm cách để chứng minh là hung thủ.
Thời gian trôi qua từng giây, sự cấp bách phá án của cảnh sát ngày càng tăng, còn tinh thần của ngày càng thả lỏng.
Cho dù kéo đến giây cuối cùng, họ cũng thả thôi.
cảnh sát Trần vẫn cảm thấy điểm nghi vấn, : "Kể cả cô là phụ nữ tạt xăng, nhưng đừng quên, cô chuyển hết tiền trong thẻ ngân hàng của Tô Tư Họa, tiền lớn như , cô nghĩ thể bình an vô sự đấy chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-mau-va-tieu-thu-1-tuyen-tap-an-sinh-tu-13/chuong-5.html.]
Từ đầu đến cuối, họ đều tập trung việc "g.i.ế.c phóng hỏa", còn chuyện "tiền" hề nhắc tới.
nhịn nhếch mép : "Tiểu thư tự nguyện liên kết thẻ ngân hàng với WeChat của , cách khác, cô ngầm cho phép dùng bộ tiền của cô , nếu nạn nhân báo án, cái thể cấu thành án hình sự , đúng ?"
đồng hồ, hỏi: "Nhất định đợi gọi luật sư đến mới chịu thả ?"
"Hay cách khác, các bước khỏi đây đến ?"
"Thay vì ở đây lãng phí thời gian với , tìm bằng chứng mới ?"
cảnh sát Trần chọc tức đến cứng cả mặt, hiếm khi cảm thấy hả hê.
thật sự kìm mà một cách đắc ý.
Tuy nhiên, chỉ một giây thôi.
Cửa phòng thẩm vấn đúng lúc đẩy .
Người đó kìm nén sự kích động : "Có nạn nhân đến báo án ."
16
Trong phòng thẩm vấn, mấy cảm thấy bầu khí đúng.
đều thể ung dung đối phó.
Vậy mà , mơ hồ cảm thấy sợi dây đàn căng thẳng, nghiêm túc của cả đồn cảnh sát như gảy đứt.
Mỗi một cảnh sát trong tầm mắt đều thở phào nhẹ nhõm.
Trong ánh mắt họ , cảm xúc tiêu cực đều biến mất, đó là sự thoải mái và yên tâm như khi một vở nhạc kịch hạ màn.
Cậu cảnh sát trẻ họ Lục mà định còng tay , quát lên: "Làm gì đó?"
"Làm gì ?" Hiếm khi cơ hội, quát lớn: "Cô tự gì, chẳng lẽ rõ hơn chúng ?"
theo phản xạ định giãy giụa, nhưng kịp bắt đầu mạnh mẽ khống chế.
hét lớn: "Buông , nếu kiện dùng bạo lực thi hành công vụ."
Giọng còn to hơn , lập tức át cả tiếng của .
Anh đập mạnh một phát tường, gầm lên: "Đây mới là bạo lực thi hành công vụ."
Ngay lập tức, tất cả đều im lặng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Bởi vì dự cảm , cú đập đó đủ sức tim vỡ nát.
Họ áp giải ngoài, cái động tĩnh đó khiến cảm thấy như họ chuẩn đem xử b.ắ.n ngay lập tức.
Cảnh sát Trần vui mừng chút khâm phục : "Sao cô nghĩ việc lợi dụng phận bảo mẫu để lừa đảo ?"
"Cô nghĩ rằng họ vì sĩ diện nên sẽ báo cảnh sát, nhưng ngờ , một khi con đẩy đường cùng, ai còn quan tâm đến sĩ diện nữa chứ?"