Vì ,  từ chối lời đề nghị kết hôn với con trai của một đối tác giàu  mà bố  sắp xếp.
 
Ban đầu, bố   phản đối kịch liệt, cho rằng gia cảnh chúng   môn đăng hộ đối.
 
 bằng sự nỗ lực của , Tần Đào  khiến họ  đổi suy nghĩ.
 
Thậm chí, bố  còn sắp xếp cho   phó tổng giám đốc trong công ty gia đình.
 
Trải qua bao khó khăn, chúng  cuối cùng cũng kết hôn, giờ còn  thêm một bé con đáng yêu.
 
Suốt những năm qua,  luôn nhường nhịn, yêu chiều .
 
Chỉ   duy nhất  phản đối  là khi thuê bảo mẫu.
 
Nghĩ đến đây, lòng  càng lạnh hơn.
 
Chẳng lẽ ngay từ lúc đó,    ý định ngoại tình?
 
Anh  bảo mẫu trẻ khỏe để chăm sóc hai  con , nhưng hóa  là để "chăm sóc"  thì đúng hơn!
 
—---------------------
 
Suốt cả đêm,  cứ trằn trọc mãi đến sáng. Khi  dậy, Chu Yến  pha sữa cho con xong, còn chồng , Tần Đào, thì đang tất bật trong bếp chuẩn  bữa sáng.
 
Anh mặc tạp dề, bận rộn    . Trên bàn là những lát bánh mì và trứng ốp la  cắt thành hình trái tim.
 
Chu Yến  cho bé ăn xong, từ phòng trẻ bước .
 
Nhìn thấy , cô   khựng , ánh mắt lóe lên một tia  tự nhiên, má cô thoáng đỏ.
 
"Phu nhân dậy  ạ."
Nghe thấy tiếng, Tần Đào từ bếp  :
 
"Vợ dậy  ? Nhanh  đây ăn sáng nào!"
Anh bưng món salad rau củ đặt lên bàn, đỡ   xuống,  cúi xuống hôn nhẹ lên trán .
 
 cố kìm nén cảm giác khó chịu và sự nghi ngờ trong lòng.
 
Dường như Tần Đào nhận  sự bất thường của ,    đầy lo lắng:
 
"Em yêu,  thế? Có  tối qua  con quấy ?"
Anh cầm tay , dịu dàng :
 
"Chu Yến bảo  8 tháng, vợ chồng  thể ngủ chung  . Đến lúc đó,   thể ở bên em."
Tim  chùng xuống.
 
"Chu Yến", cái tên    gọi một cách  mật đến khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-mau-cham-soc-san-phu-cham-toi-giuong-chong-toi/chuong-2.html.]
 
 cố nặn  một nụ , giả vờ như   chuyện gì:
 
"Chồng , tối qua  về lúc nào thế?"
Anh  mệt mỏi:
 
"Gần 2 giờ sáng. Dự án của công ty  phức tạp, mà bố  giao cho  thì   cố gắng hết sức.
 
"Vợ yên tâm,  sẽ  để bố  thất vọng . Em  thuyết phục họ để lấy , nên     thành tích để xứng đáng với em!"
 
Nhìn vẻ mặt tự tin, chân thành của , lòng   càng dậy lên sự nghi ngờ.
 
 những gì   và thấy đêm qua  thể là ảo giác.
 
  rõ vết sẹo  chân  là do bố dượng bạo hành khi  còn nhỏ. Lần đầu thấy vết sẹo đó,  đau lòng vô cùng.
 
 chắc chắn  thể nhầm !
 
 hối hận vì đêm qua quá hoảng loạn,  đủ dũng khí xông  để bắt quả tang.
 
Tần Đào nhẹ nhàng xoa mặt :
 
"Từ khi sinh con, em cứ mơ nhiều  mất ngủ. Như    ."
Nói ,  lớn tiếng gọi:
 
"Chu Yến! Từ mai, cô ngủ trong phòng trẻ trông con, đừng để quấy rầy vợ  nữa!"
 
Chu Yến đang rửa bát trong bếp,   liền lau tay bước , vẻ mặt khó xử:
 
"Thưa ,    thương phu nhân, nhưng trẻ con vẫn nên ngủ cùng  từ nhỏ thì mới  cho sự phát triển."
 
Nhìn thái độ của cô ,  cảm thấy lửa giận bùng lên.
 
"Phải ngủ cùng  mới  cho con?" Vậy bố thì ? Con   của bố chắc? Hay bố còn bận "ngủ cùng  khác"?
 
 đang định lên tiếng, thì Tần Đào  nghiêm mặt:
 
"Làm theo  ! Cô xem vợ  mệt đến mức nào ! Chúng  thuê cô về là để chăm sóc cả vợ và con !"
 
Chu Yến thấy  tức giận, vội vàng cúi đầu xin , cam đoan sẽ chăm sóc  chủ nhỏ thật .
 
 lạnh lùng quan sát.
 
Cơn giận của Tần Đào trông  giống giả vờ, sự sợ hãi của Chu Yến cũng   vẻ  bộ.
 
Lẽ nào đêm qua   quá mệt, đến mức tưởng tượng   chuyện?