đổi  liên hệ   thành  của Lưu Quang Diệu.
 
  lâu , bác sĩ  gọi :
 
“Người  của bà  mắng , còn nguyền rủa  mắc bệnh.
  chỉ  tròn trách nhiệm của bác sĩ.
Căn bệnh   dễ tái phát, một khi di căn sẽ lan khắp cơ thể, đến lúc đó  ai cứu nổi . Các  tự cân nhắc.”
 
 cúp máy, mím môi, tiếp tục cân sầu riêng cho khách:
 
“Cơm khô, múi vàng, chín đều, tổng cộng 180 tệ, chị  thanh toán thế nào ạ?”
 
  ngờ “ngày đó” mà bác sĩ   đến nhanh như .
 
Chưa đến nửa năm,   nhận  điện thoại của .
 
"Ánh Ánh ,   bây giờ, bụng  ngày càng phình to, bác sĩ bảo trong đó  là nước,  còn di căn  bộ hạch bạch huyết khắp .
Lần    con  mua bảo hiểm gì đó cho  , kiểu chữa bệnh  tốn tiền ?
Con yên tâm,   con ứng  tiền cho ,  khi bảo hiểm chi trả xong  nhất định sẽ  đưa cho em con ."
 
 bật :
 
"Mẹ ,    khi  mắc bệnh, bảo hiểm y tế cao cấp (bảo hiểm triệu tệ)   thể mua  nữa, còn gói bảo hiểm bệnh hiểm nghèo thì  tự  huỷ .
Lần  nếu  lấy    tiền  đưa cho em thì còn  thể cầm cự  thêm chút nữa, còn nếu …  lẽ  sắp  gặp bà ngoại con ."
 
—---
 
Mẹ  sụt sùi trong điện thoại:
 
"Em con  gì  tiền chứ, nó còn đang trả nợ mua nhà, Tiểu Bảo mới nửa tuổi   học lớp giáo dục sớm, một buổi hơn ba trăm tệ.
Mẹ   đây    với con, nhưng đó là do  quá ngốc,  hiểu mấy cái lằng nhằng trong bảo hiểm, chuyện đó  liên quan gì đến em con cả.
Con , con cũng là con của ,  cũng thương, nhưng ở chỗ   mà, truyền thống luôn là con trai   nhà,   sính lễ thì  ai lấy .
Còn con là con gái, cho dù   của hồi môn,   nhà  đỡ đầu, cũng chẳng sợ ế. Giờ thấy cả hai đứa đều yên bề gia thất ,  mới thấy nhẹ gánh, con  hiểu cho  chứ."
 
 trả lời bà:
 
"Con  oán , cũng  hận . Mẹ sinh  và nuôi dưỡng con, con sẽ  để  đói. Năm   60 tuổi, con sẽ chu cấp theo quy định pháp luật, mỗi tháng 500 tệ.
Và nếu   rằng tập tục buộc   dồn hết tài nguyên cho con trai, thì đối với con gái  gả ,  cũng nên áp dụng đúng tập tục.
Tết đến con sẽ mang hai miếng thịt heo về nhà. Còn những chuyện lớn như sinh – lão – bệnh – tử, con – là nước  hắt  ngoài –   tư cách can dự nữa?"
 
Mẹ    nghẹn họng, chỉ đành hậm hực cúp máy.
 
Không     thảm thế nào, nhưng điện thoại của   đó  "dội bom" bởi họ hàng mang danh "chính nghĩa".
 
Chỉ cần là  lạ gọi đến, mở máy lên là câu đầu tiên:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-hiem-toi-mua-me-rut-sach-dua-em-trai-cuoi-vo/4.html.]
" là  ba của cô đây,  bác gái họ, hoặc cô tư gì đấy...",  bắt đầu một bài diễn thuyết dài chỉ trích  bất hiếu.
 
Ban đầu  còn giải thích, rằng   chi 150.000 tệ mua bảo hiểm cho ,  thêm 100.000 tệ cho ca phẫu thuật, tất cả  tiền đó  đều mang  cưới vợ cho em trai .
 
 
 bọn họ như thể  hiểu, chỉ lặp  lặp :
 
"Dù  cũng  thể mặc kệ  , bà  là  cô mà!"
 
Sau đó   buồn  nhiều nữa, bắt đầu dùng "ma thuật để đánh bại ma thuật".
 
"Cậu ba ,   con  lo cho , mà thật sự nhà hết tiền , hàng  khách nợ  thu về .
Mẹ là em gái ruột của , tháng  con còn thấy  đăng ảnh  du lịch ở Hải Nam cơ mà, chắc chắn tài chính dư dả.
Vậy ,  ứng  100.000 tệ, phần còn  để con hỏi bác gái."
 
Phía bên  vội vàng phân bua:
 
"Đâu   du lịch , là thằng cháu nó  ở đó,  và mợ đến thăm nó thôi."
 
 chẳng để ý, gào  điện thoại:
 
"Cậu ơi,  là em gái ruột của  đó,   thể mặc kệ bà  ! Cậu định thấy c.h.ế.t  cứu ? Coi chừng đêm nay bà ngoại con về báo mộng mắng  đấy!"
 
Sau vài  như , tuy  ai chịu đưa đồng nào, nhưng ít  cũng  còn cuộc gọi trách móc khó chịu nào nữa.
 
  ngờ, em trai –  vẫn núp  lưng  bao lâu nay –  bất ngờ xuất hiện, ngạo nghễ đối mặt :
 
"Chị tưởng   chị thì Trái Đất ngừng  ?
Không  chị,  vẫn  thể chữa bệnh cho !  mới  như chị, bất hiếu!"
 
 ngạc nhiên. Trước đó bác sĩ từng  hóa trị cộng với liệu pháp nhắm trúng đích  đó ít nhất tốn 200.000 tệ.
 
Chẳng lẽ em   ánh sáng tình  cảm hóa, sẵn sàng bỏ của ?
 
—-----
 
Rất nhanh,    nguyên nhân thật sự.
 
Em trai đăng hàng loạt video  mặc áo bệnh nhân lên nhiều nền tảng mạng xã hội.
 
Trong video, nó  xổm rửa chân cho , hoặc  ở quầy viện phí cầm xấp tiền lẻ do dự.
 
Dòng trạng thái  kèm:
 
"Chúng  đều đang cố gắng sống từng ngày..."
"Dù chị gái chỉ nghĩ cho gia đình nhỏ của , nhưng  là con trai,  sẽ chống cả bầu trời cho !"