“May mắn là bọn chúng phát hiện em! em từ trong vòng tay của thấy diện mạo của tên thổ phỉ thủ lĩnh! Từ đó khắc sâu trong lòng!”
“Sau khi bọn chúng ! Mẹ em cố gắng chút tàn cuối cùng bảo em mau trốn Cửu Nguyệt Sơn! Đừng đường lớn! Em tận mắt trút thở cuối cùng! Em lay gọi cha! cha bao giờ thể trả lời em nữa!”
“Em hoảng loạn trốn Cửu Nguyệt Sơn! Lang thang trong núi mấy ngày! Cuối cùng mới nuôi cứu sống!”
“Nghỉ ngơi ở nhà nuôi hơn một tháng, cùng nuôi huyện mua đồ, mới trùng phùng với Lục Liễu!”
“Mới thì khi bọn thổ phỉ gây án! Vừa Lục Liễu ngoài tiểu tiện! Trốn thoát một kiếp! Khi về thì phát hiện đều gặp chuyện!”
“Cô sợ hãi vội vàng báo quan, nhưng dám quan hệ với chúng em! Sợ nghi ngờ, nên chỉ ngang qua phát hiện những c.h.ế.t ở đây! Tuần bộ cũng qua loa kết án chôn cất ngay tại bãi tha ma ngoại ô!”
“Lục Liễu đợi tuần bộ tìm thấy mộ của cha em, đánh dấu ! Định sẽ đến cúng bái! Sau đó cô một đến huyện Cửu Nguyệt! Rồi đó nha tạp vụ ở hậu viện Di Hồng Viện!”
“Sau khi gặp ! Con chuộc Lục Liễu ! tay tiền! Đang định tìm má nuôi vay một ít thì vô tình bắt gặp Tăng Tử Minh đến Di Hồng Viện hưởng lạc! Đôi mắt tam giác ngược của , đời con c.h.ế.t cũng quên !”
“Thế là! Con đổi ý định, khi trở về với má nuôi rằng một tiểu thư của nhà giàu tìm một cô hầu gái đồng hương, con giới thiệu con và Lục Liễu cùng hầu gái cho cô ! Để má nuôi tin, con còn dẫn cả Lục Liễu về cùng thuyết phục má nuôi!”
“Cuối cùng má nuôi đồng ý cho con và Lục Liễu cùng huyện! Con để Lục Liễu dẫn con gặp Má Lưu Thái Quyên! Má Lưu Thái Quyên ưng ý gương mặt của con! Con cũng nhân cơ hội đề nghị để Lục Liễu hầu gái riêng của con!”
“Con dành năm năm khổ luyện cầm kỳ thi họa, chính là một đoạt lấy ngôi vị hoa khôi, như mới thể tiếp cận Tăng Tử Minh! Để báo thù cho cha !”
“Cuối cùng con như nguyện trở thành hoa khôi, cũng khiến Tăng Tử Minh để mắt đến con! ở thanh lâu qua đêm, bảo con đến sơn trại của ! Vì báo thù, con đồng ý ngay lập tức! Sau đó con đoạn tuyệt với Má Lưu ở cửa Di Hồng Viện…”
“Những chuyện đó, tỷ tỷ đều !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-cao-tieu-phu-nhan-thieu-soai-co-doc-tam-thuat/chuong-97-my-nhan-ke-12.html.]
Thẩm Khanh Khanh xong chuyện xảy thì trầm ngâm một lúc: “Vậy ngươi và Tăng Tử Minh hẹn thời gian núi là khi nào?”
Tần Dung do dự một lúc : “Ba ngày nữa, ngày mười tháng mười một!”
Thẩm Khanh Khanh ngẩn : “Cái gì? Gấp thế ? Vậy ngươi chuyến chẳng cách nào ở bên má nuôi ?”
Tần Dung mắt ướt đẫm : “Tỷ tỷ! Con vốn định sống sót trở về ! Ân tình của má nuôi, con chỉ thể kiếp báo đáp thôi!”
Thẩm Khanh Khanh trợn mắt Tần Dung: “Thôi ! Đừng nữa! Để nghĩ cách! Ngươi cứ về ở bên má nuôi !”
…………
Thẩm Khanh Khanh trở về phòng, gọi Cố Bắc Diệp, Chu Kỳ, Vệ Hạo, Như Ý và Cố Cửu trong phòng!
Cô kể bộ cuộc trò chuyện với Tần Dung cho !
Như Ý bày tỏ sự đồng cảm vô cùng! Cố Cửu cũng hiếm hoi mà khen ngợi cô gái dám nghĩ dám !
Cuối cùng, họp kín suốt một buổi chiều trong phòng, bàn bạc một phương án khả thi!
Cố Bắc Diệp nâng tay đập mạnh lên bàn : “Không ! Phương án đồng ý! Phải đổi cái khác!”
Thẩm Khanh Khanh trợn mắt Cố Bắc Diệp: “Không đổi ! Phương án đóng vai trò then chốt trong việc đánh lạc hướng! Người khác trọng lượng !”
Cố Bắc Diệp cố chấp : “Dù cũng đồng ý! Kế hoạch thể thực hiện!”