BÁO CÁO TIỂU PHU NHÂN, THIẾU SOÁI CÓ ĐỌC TÂM THUẬT - Chương 69: Hãy nghe tôi nói! Cảm ơn em! (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-08-13 09:37:51
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau hai khắc đồng hồ, Cát Nhị vẫn cạnh cái cây đó, Trương Hùng tức giận tới, giáng một đòn gáy Cát Nhị!

“Xong hả! Sao mà lề mề thế!”

Cát Nhị ôm lấy gáy đánh, đáng thương đầu : “Đại ca! Đi cả buổi chiều , uống một ngụm nước nào! Trong khô khan quá, thật sự tiểu !”

Trương Hùng tức giận chửi một câu tục tĩu: “Mẹ kiếp!”

Lại qua nửa khắc đồng hồ…

Lưu Đại tới giục Cát Nhị: “Có ?”

Cát Nhị mồ hôi nhễ nhại: “Chưa ạ!”

Trời dần tối mịt mắt thường thể thấy ! Sự kiên nhẫn của Trương Hùng sắp hết ! Anh dậy đến lưng Cát Nhị, đột nhiên dùng sức đá mạnh m.ô.n.g một cái!

“Cát Nhị, mày c.h.ế.t tiệt rốt cuộc hả!”

Cát Nhị Trương Hùng đá một cái ngã xuống đất! Ngay lập tức cơn buồn tiểu ập đến!

Anh lập tức dậy, hùng dũng cởi dây lưng quần…

Lại qua một khắc đồng hồ nữa! Mấy họ phát hiện một sự thật đáng sợ! Họ vẫn ở nguyên chỗ cũ, cảnh vật hề đổi!

Trương Hùng tức giận túm lấy cổ áo Cát Nhị: “Mẹ kiếp! Mày c.h.ế.t tiệt còn là đồng nam ? Thế mà còn mày thể giải quyết! Làm lãng phí của lão tử bao nhiêu thời gian, xem lão tử mà thu thập mày!”

Cát Nhị sợ đến mức quỳ ngay xuống đất: “Đại ca! Em thề em thật sự là, ! Đại ca! Anh tin em! Cho em một trăm lá gan cũng dám lừa !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-cao-tieu-phu-nhan-thieu-soai-co-doc-tam-thuat/chuong-69-hay-nghe-toi-noi-cam-on-em-22.html.]

Lưu Đại ở một bên cũng cầu xin: “Đại ca! Em cũng thấy Cát Nhị dám lừa ! Hay là nơi đây vốn dĩ là mê cung? Chứ quỷ ám tường !”

Nghe Lưu Đại nhắc nhở, Trương Hùng dần dần bình tĩnh !

“Cũng thể! Thôi ! Trời tối ! Kiếm ít củi gần đây, nhóm lửa sưởi ấm , nghỉ ngơi một đêm tính tiếp!”

Cát Nhị thở phào nhẹ nhõm : “Đại ca! Cảm ơn đại ca tin em! Em nhặt củi ngay đây!”

Nói đoạn, mò mẫm trong bóng tối ánh trăng mờ ảo nhặt củi, Lưu Đại thì lấy hộp diêm tây chuẩn sẵn trong !

Chẳng mấy chốc ánh lửa chiếu sáng khu vực mười mét xung quanh! Ba đói buồn ngủ, liền dựa sát đống lửa, chẳng mấy chốc chìm giấc mộng…

Nhà họ Ngô

Ngô Hào đêm khuya trong phòng khách, cứ thao thức ngủ , lòng bồn chồn yên!

Ngô Thần đau đầu cha : “Cha! Cha đừng nữa! Mắt con sắp lóa hết cả !”

Ngô Hào trừng mắt Ngô Thần: “Con hiểu cái gì? Ba đó đến giờ vẫn tin tức gì cả! Cha thể lo lắng chứ?”

Ngô Thần an ủi : “Yên tâm cha! Gia đình của ba đó đều đang trong tay chúng ! Bọn họ dám bậy ! Hơn nữa con phái binh lính canh giữ gần ba họ !”

Ngô Hào lúc mới yên tâm : “Thật !”

Ngô Thần giơ tay động tác thề: “Con thề, thật đó! ! Cha! Ở đó thật sự kho báu ?”

Ngô Hào nghiêm nghị : “Đương nhiên là thật! Truyền thuyết kể rằng mộ táng của cả gia đình dị tính vương đều ở cùng một chỗ, rằng vị dị tính vương giàu đến mức phú khả địch quốc đó!”

Loading...