BÁO CÁO TIỂU PHU NHÂN, THIẾU SOÁI CÓ ĐỌC TÂM THUẬT - Chương 67: Tuyệt đối không thể để tiện nghi cho người của nước Sakura! (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-08-13 09:37:47
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Bắc Diệp sững sờ, chút bất đắc dĩ : “Được ! Đi thôi! Tìm xem!”

Hai qua tấm bia đá trống dạo trong quần thể mộ phía !

Cố Bắc Diệp Thẩm Khanh Khanh dáng vẻ nhàn nhã tản bộ, giống đang ở trong quần thể mộ! Ngược giống như đang ở trong vườn hoa nhà !

Bầu khí căng thẳng cũng vì Thẩm Khanh Khanh mà chuyển dời !

Cố Bắc Diệp và Thẩm Khanh Khanh dạo vài vòng trong quần thể mộ nhưng vẫn bất kỳ thu hoạch nào!

Ngay khi sự kiên nhẫn của Thẩm Khanh Khanh sắp cạn kiệt! Cố Bắc Diệp đột nhiên !

“Không ngờ chỉ một quần thể mộ nhỏ dùng ba loại trận pháp chồng lên , khó trách lâu như vẫn tìm sơ hở!”

Thẩm Khanh Khanh sững sờ: “A Diệp! Anh ở đây ba loại trận pháp chồng lên , là ba loại nào ? Anh cách phá giải ?”

Cố Bắc Diệp Thẩm Khanh Khanh: “Ba trận pháp tương hỗ tương thành! Không phá giải !”

Thẩm Khanh Khanh thất vọng kêu lên một tiếng “A!”: “Lẽ nào chúng về tay ?”

Cố Bắc Diệp đưa tay gõ nhẹ trán Thẩm Khanh Khanh: “Con bé ngốc! Anh chỉ phá giải , nhưng thể ba trận pháp chậm một khắc đồng hồ, như sẽ chậm trễ chúng tiến mộ huyệt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-cao-tieu-phu-nhan-thieu-soai-co-doc-tam-thuat/chuong-67-tuyet-doi-khong-the-de-tien-nghi-cho-nguoi-cua-nuoc-sakura-22.html.]

Thẩm Khanh Khanh vui vẻ, nắm lấy tay Cố Bắc Diệp: “A Diệp! Anh giỏi quá! Chỉ cần thể lộ cửa mộ, chúng thể dùng thuật xuyên tường để !”

Cố Bắc Diệp Thẩm Khanh Khanh dỗ dành đến mức vui tả nổi! Thế là khiêng mấy tảng đá lớn đến, đặt lượt vị trí của bát quái Càn Khôn: Càn là trời, Khôn là đất, Khảm là nước, Ly là lửa, Chấn là sấm, Đoài là đầm, Cấn là núi, Tốn là gió.

Lại mang hai chậu nước đặt vị trí Khảm và Ly! Lấy nước áp lửa, kích hoạt Ly môn và Khảm môn để chậm quá trình chồng chất ba trận pháp!

Sau khi xong, đầy một phút, một lối xuống mở một đống đá lộn xộn ở phía bên trái!

Cố Bắc Diệp và Thẩm Khanh Khanh cầm đuốc bước lối ! Họ một lúc! Khe nứt mặt đất tự động biến mất! Khôi phục như cũ!

Mấy tảng đá lớn và hai chậu nước đều vỡ nát và đổ tràn! Mọi chuyện chỉ xảy trong nháy mắt!

Mọi việc đời thường là vô tình mà thành chuyện! Cố Bắc Diệp và Thẩm Khanh Khanh mới ! Ba tên trộm mộ đến !

Trương Hùng đến bia đá lớn, chân run lẩy bẩy: “ c.h.ế.t mất! Đây mà là cái thằng nhóc con đó xa’ hả? Chân rã rời !”

Cát Nhị cũng đưa tay lau mồ hôi trán: “Đại ca! Phía tấm bia đá lớn nhiều mộ táng thế, rốt cuộc cái nào mới là của vị chính chủ đây?”

Lưu Đại dù mệt đến chịu nổi, vẫn quên nịnh bợ: “Cát Nhị cái quái gì! Đại ca đương nhiên những tính toán chu ! Tư tưởng và mưu kế của hai cái đầu óc ngu đần như chúng thể nghĩ !”

Cát Nhị cũng chịu yếu thế, nịnh nọt đáp: “Phải đó! Đại ca là tinh minh thế nào chứ! Mấy cái tiểu xảo trong mắt đại ca chẳng đáng để xem !”

Trương Hùng tuy mặt , nhưng trong lòng chào hỏi tổ tông của hai tên ngốc một lượt: ‘Mẹ kiếp! Tao mà trong cái đám mộ táng cái nào là của chính chủ thì để hai đứa ranh con chúng mày ở đây lải nhải ! mà! Mình là đại ca! Mình cũng cần thể diện chứ? Kệ ! Cứ xem thử! Đã là dị tính vương, thì chắc chắn mộ của khác biệt so với những cái mộ khác! Ừm! Cứ thế mà !’

Loading...