13.
 
Không thể  ,
 
Một nhóm các bà thím nhiệt tình chính là phương thuốc  nhất để trị chứng sợ giao tiếp.
 
Hàn Tu  các bà thím thao túng suốt cả buổi chiều.
 
Thậm chí trong  thời gian tự do buổi chiều, khi  video họ còn nhất quyết  Hàn Tu đóng vai Pháp Hải  yên bất động giữa một nhóm  phụ nữ đang dựa dẫm  .
 
  chậu cây  hổ mang theo trong túi với ánh mắt đồng cảm.
 
Nó co rúm  suốt cả buổi chiều, lá cây héo úa, vàng vọt vì kiệt sức.
 
[Không  chứ, thật sự xem   như con lừa mà sai bảo luôn hả?]
 
[Hahaha, thế là ngượng đến  thứ tư  ?]
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
[Vừa  thấy một đám bà thím ngã  lòng nam chính, chậu cây  ch lặng luôn,    nhịn  mà  thành tiếng.]
 
 cúi đầu  thử.
 
Quả nhiên.
 
Cái cây   ch ngất .
 
Buổi chiều chắc    chợ mua một chậu cây khác thôi.
 
Cũng may, mỗi  Hàn Tu ngượng ch đều  thể lập tức hồi sinh,  chỉ cần đến chợ hoa gần nhất.
 
Bất cứ chậu cây nào  kịp chạm  mà  co  thì chính là .
 
14.
 
Buổi tối, cả đoàn du lịch nhận phòng ở một homestay gần khu du lịch.
 
Điều kiện cũng bình thường.
 
Hai  một phòng.
 
Dòng bình luận  xuất hiện.
 
[Nam nữ chính  xếp chung một phòng, nửa đêm  gián khổng lồ, nam chính  hùng cứu mỹ nhân, tình cảm thăng hoa.]
 
 lập tức xoa tay chuẩn  tranh giành phòng với Hàn Tu.
 
  lẽ vì sự xuất hiện của    đổi cốt truyện gốc, cuối cùng vẫn còn dư hai phòng.
 
 và Tống Thính Hòa  xếp chung một phòng.
 
Hàn Tu một  một phòng.
 
 lầm bầm  hài lòng, kéo hành lý  phòng.
 
Tống Thính Hòa ngược   vẻ  hào hứng, kéo   chuyện  ngừng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-trai-he-xau-ho/7.html.]
Cô tiểu thư  bình thường  du lịch  bao máy bay riêng,  quản gia phục vụ tận nơi,  gì  từng  xe khách xóc nảy suốt mấy tiếng đồng hồ, càng  từng ở phòng tiêu chuẩn dành cho hai  như thế .
 
Tất cả  thứ đều khiến cô  cảm thấy mới lạ.
 
“Chị Lâm Thi, thật  đàn  khá là nhạt nhẽo, tính tình  lạnh lùng, còn  thích giao tiếp.”
 
“Anh   hợp với chị .”
 
Tống Thính Hòa lải nhải,  khuyên  từ bỏ.
 
 thấy cô  phiền quá, tắm rửa qua loa  chui  chăn ngủ luôn.
 
“Chị Lâm Thi…”
 
Tống Thính Hòa kéo kéo chăn của : “Em  sợ.”
 
Cô  dè dặt hỏi: “Em  thể ngủ chung giường với chị ?”
 
 vốn định từ chối.
 
 dòng bình luận  xuất hiện dày đặc.
 
[Sao   cảm giác nữ chính  kỳ lạ ?]
 
[Câu   quen quá, chẳng  chiêu trò mà nữ phụ  dùng với nam chính ?]
 
[Chị gái , chị lú lẫn , đây là cơ hội  để qua phòng nam chính ngủ, ở đây ngủ  gì!]
 
Bên tai còn vang lên giọng điệu nũng nịu của Tống Thính Hòa.
 
Bị  phiền đến mức chịu  nổi,  kéo chăn : “Vào .”
 
Gương mặt ủ rũ của Tống Thính Hòa lập tức bừng sáng, cô  nhào  lòng .
 
“Vậy là  sợ nữa .”
 
[Không  chứ? Sao  thấy  gì đó sai sai ??]
 
[ nghĩ nhiều  ? Không chắc nữa, cứ chờ xem .]
 
[Tình tiết  hình như  chệch hướng …]
 
Dòng bình luận cứ liên tục xuất hiện.
 
Nhìn đến hoa cả mắt,  chẳng buồn quan tâm, ngủ luôn.
 
Không   ngủ bao lâu,   tiếng hét đánh thức.
 
“Chị Lâm Thi,  gián!”
 
Bàn tay mềm mại bấu chặt lấy áo ngủ của , giọng của Tống Thính Hòa run rẩy đến biến dạng: “Gián to quá…”
 
 mở mắt.
 
Cuối giường, một con gián to bằng nắm đ.ấ.m của  đang đậu  chăn.