6.
 
Chiều tối.
 
  ở cầu thang,  xoa cây  hổ mới mua  đợi Hàn Tu.
 
Cây  hổ  nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ, lá sẽ lập tức khép  vì  hổ.
 
Giống hệt Hàn Tu.
 
Đến tận bây giờ  mới hiểu  ý nghĩa cái tên của .
 
Hàn Tu.
 
Xấu hổ.
 
*韩脩 tên na9 – 含羞  hổ: đều  là hánxiū
 
Thảo nào.
 
Cây  hổ khép lá ba , cuối cùng  cũng đợi  Hàn Tu.
 
Anh lên lầu  chậm, nét mặt  chút khác lạ.
 
“Hàn Tu!”
 
 chủ động chào hỏi, nở một nụ  với : “Hôm qua cảm ơn  nhé…”
 
“Ừm.”
 
Người đàn ông  trở về dáng vẻ lạnh lùng thường ngày,  thèm liếc   một cái, cứ thế  lướt qua   mà lên lầu.
 
Lạnh nhạt quá!
 
Dù gì tối qua cũng ở chung một nhà mà!
 
Đồ đàn ông thối!
 
 tức giận véo lá cây  hổ.
 
Ngay khoảnh khắc chiếc lá e thẹn khép .
 
Hàn Tu đang lên lầu bỗng khựng , bước chân loạng choạng.
 
Anh bám chặt  tay vịn cầu thang, mu bàn tay nổi rõ gân xanh, như thể đang  sức kiềm chế điều gì đó.
 
[Gái ngoan đừng sờ lá nữa, sờ nữa là nam chính  đầu hàng ngay tại trận đó!]
 
[Hahaha, nữ phụ bao giờ mới nhận  nam chính thực chất là một cây  hổ đây,    hổ đến ch ba   hhh.]
 
[ ! Chính là cái lá đó! Gái ngoan cứ giày vò nó !]
 
Mặt  thoáng chốc đỏ bừng, mơ hồ đoán   điều gì đó.
 
Bình luận dường như còn kích động hơn cả .
 
[Trời ạ! Thử đặt   vị trí nam chính mà xem…]
 
[Cứu nam chính ,   sắp ch vì  hổ …]
 
[Ồ hố! Nữ phụ, chuẩn  sẵn sàng ? Nam chính sắp  nhịn nổi nữa !]
 
7.
 
Bình luận như thể bước  vùng đất vô pháp vô thiên, ngày càng   giới hạn.
 
  đến mức mặt  nóng bừng,  nhịn  dùng đầu ngón tay thử chạm  chiếc lá  nữa.
 
Sau đó chăm chú quan sát nét mặt của Hàn Tu,   bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào.
 
Khuôn mặt  đàn ông vẫn lạnh lùng, nhưng đuôi mắt  đỏ rực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-trai-he-xau-ho/3.html.]
 
……
 
 nuốt nước bọt.
 
Nghiến răng.
 
Định hành động tiếp.
 
 Hàn Tu nhanh hơn  một bước, sải chân bước xuống ba bậc thang, nắm chặt cổ tay .
 
“Đừng chạm …”
 
Giọng  khàn đặc,  thở dồn dập, lòng bàn tay nóng như lửa: “Xin em đấy.”
 
“Tại ? Anh  thấy cây  hổ   đáng yêu ?”
 
 dùng ngón tay tiếp tục trêu đùa chiếc lá  khép   từ từ mở .
 
“Vừa thẹn thùng,  sống động.”
 
“Rất giống .”
 
Bình luận  bùng nổ.
 
[Quá kích thích! Cái  khác nào lột quần  ngay tại chỗ  chứ?!]
 
[Nữ chính bé bỏng ơi, … phản bội ! Đồng điệu về tinh thần đúng là hiếm thấy, nhưng sự sa ngã về thể xác  thật sự quá đỉnh …]
 
   cầu thang thấp hơn  một bậc, ngẩng đầu  thẳng  mắt .
 
Ánh mắt  chút né tránh.
 
Táo bạo, thẳng thắn, nồng nhiệt, lưu luyến.
 
Hàn Tu  lên tiếng, nhưng trong mắt như  lửa đang cháy.
 
Anh nắm lấy cổ tay .
 
 nhướng mày.
 
Không  hổ nữa ? Học cách chủ động nhanh  ?
 
“Anh  xem, nếu cây  hổ  ý thức, lúc  chạm  sẽ  cảm giác gì?”
 
Hàn Tu thở dốc.
 
“Cảm giác…” 
 
Anh siết tay: “Muốn ch…”
 
“Sao  thế?”
 
 nhẹ nhàng vuốt ve chiếc lá.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Anh xem, nó  hổ đến mức khép  .”
 
“Nhỏ nhắn thế , đáng yêu quá .”
 
”…”
 
Hàn Tu im lặng hai giây.
 
Thấy    đưa tay chạm ,  lập tức kéo   lòng, như thể  thể kìm nén thêm  nữa,  thở nóng bỏng bao trùm lấy .
 
[Tới  tới ! Cuối cùng cũng sắp  ngay tại cầu thang !]
 
[Hahaha, nữ phụ sắp  lóc xin tha , ai bảo cô  dám  lá nhỏ! Cô   rễ và  cây  dài ?]
 
[Chóng mặt quá! Hình như  thấy cây  hổ chủ động ???]