Bình luận tràn ngập sự xót xa.
 
[Nữ chính đừng , chị thổi cho .]
 
[Nữ chính của chúng  là thiên thần nhỏ, vẫn là chiến thần của tình yêu thuần khiết.]
 
[Tác giả   trái tim! Bé con  như , tại   ai yêu cô  chứ? Lui một vạn bước mà , chẳng lẽ nữ phụ  thể  giường với nam chính,  giường với nữ chính ?]
 
: ???
 
 thật sự cảm ơn họ luôn đấy.
 
“Chị Lâm Thi?”
 
Tống Thính Hòa  hài lòng khi thấy  thất thần: “Chị xem , em cứu chị mà  gãy xương đó.”
 
“Đau lắm đó.”
 
 nắm lấy tay còn  của cô : “Chuyện hôm nay thật sự cảm ơn cô.”
 
“Chỉ cảm ơn thôi ?”
 
Cô   vui bĩu môi: “Bệnh viện  buổi tối âm u lắm, em sợ.”
 
“Chị Lâm Thi, tối nay ở  đây với em ?”
 
 còn  kịp mở miệng, Hàn Tu  lập tức   từ chối: “Không .”
 
Lạ thật.
 
Trước đây ngay cả khi  một đám bác gái nhào  cũng  dám từ chối,  mà    từ chối dứt khoát như .
 
Hàn Tu bảo vệ  như gà  bảo vệ con, chắn  mặt .
 
“Buổi tối cô   bận.”
 
Tống Thính Hòa cắn môi: “Vậy , vốn dĩ em định trả chị Lâm Thi hai vạn tệ tiền chăm sóc đêm nay cơ…”
 
 lập tức đẩy Hàn Tu .
 
“Tiền  quan trọng, quan trọng là   thích môi trường bệnh viện.”
 
“Không khí u ám vô cùng quyến rũ.”
 
Nói xong,   đầu  Hàn Tu.
 
“Hàn , nếu  còn chuyện gì thì mời ngài về cho.”
 
Hàn Tu: “…”
 
[Xác nhận , so với mê trai, chị của chúng  thực chất mê tiền hơn.]
 
[Cười c.h.ế.t mất, cây cỏ  sắp vỡ vụn .]
 
[Không   nam chính, ở nhà vẫn còn cây xương rồng đang chờ  đó, vì đại sự cả đời của  mà   sẵn sàng vứt bỏ cả thể diện luôn  kìa.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-trai-he-xau-ho/12.html.]
 
21.
 
 ở  bệnh viện chăm sóc suốt mười ngày.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Tống Thính Hòa giữ đúng lời hứa, chuyển cho  hai mươi vạn tệ.
 
  cô   tiền.
 
  tiền  thực sự khiến   yên lòng.
 
Có hộ lý chuyên trách chăm sóc cô ,  chỉ phụ trách trò chuyện, bầu bạn.
 
Thấy  định chuyển  tiền, Tống Thính Hòa  gặm táo  từ chối: “Đừng  chuyển qua chuyển  nữa.”
 
“Số tiền  cứ coi như là em mừng cưới cho chị và đàn .”
 
Tiểu thư Tống cắn hai miếng  quăng luôn quả táo  thùng rác.
 
  mà thấy xót.
 
Cô  chớp chớp mắt, hỏi : “Chị   em thích chị đúng ?”
 
 sững sờ: “Hả?”
 
Thấy   trả lời , cô  vui vẻ  tít mắt: “Không  là  !”
 
“Thôi  .” 
 
Cô  phất tay: “Chị  , đàn  suốt ngày   cửa như hòn vọng phu, em  nhiều đến mức gặp ác mộng luôn .”
 
     gì.
 
Do dự một lát  gật đầu: “Có chuyện gì thì cứ gọi cho ,  sẽ đến ngay.”
 
“Biết , lắm lời quá.”
 
“Còn hai ngày nữa là em xuất viện .”
 
Cô  nháy mắt với : “Em vẫn ở ngay đối diện nhà chị.”
 
Ra khỏi phòng bệnh, Hàn Tu liền dính  ngay lập tức.
 
“Mười ngày .”
 
Hành lang  qua kẻ , vành tai  đỏ bừng nhưng vẫn kéo   lòng, cằm tựa lên tóc  cọ cọ.
 
“Tròn mười ngày luôn đó!”
 
Giọng điệu oán trách như thể  mười năm  gặp  .
 
 bật .
 
Bỗng nhớ  để quên điện thoại trong phòng bệnh, liền   lấy.