Vài  nông dân ăn mặc giản dị, làn da rám nắng vì dãi dầu sương gió,  tay mỗi  cầm cuốc, búa, cố  vẻ hung ác.
 
 tay ai cũng run như cầy sấy, lời  cũng chả  chút khí thế nào.
 
“Đứng…  yên! Cướp đây!”
 
Người cầm đầu mắt đầy tơ máu, trừng mắt dữ tợn với  : “Ai mang tiền theo? …  cần năm ngàn tệ!”
 
Mọi   xe đều ngẩn .
 
Cướp thì ai chả gặp .
 
 cướp mà còn hỏi ai mang tiền theo thì đúng là  đầu tiên thấy.
 
“Nói  chứ! Ai mang theo?”
 
Người đàn ông khàn giọng gào lên: “Không đưa là   tay đấy!”
 
Vẫn chẳng  ai lên tiếng.
 
Chẳng ai  trở thành  đầu tiên   trong lúc .
 
Người đó nghiến răng, túm lấy bà bác gần  nhất: “Đưa ?”
 
Bà bác   du lịch một .
 
Lúc   cây búa chỉ  , đến  cũng   nổi, chỉ  thể lắc đầu liên tục.
 
Người đàn ông trợn mắt, khóe mắt đỏ hoe, ông  cắn chặt răng, giơ búa lên định giáng xuống.
 
“Đừng!”
 
 và Hàn Tu gần như đồng thời lao lên.
 
Bộp một tiếng.
 
Vật nặng rơi xuống phát  âm thanh trầm đục.
 
Bà bác   thương.
 
Khoảnh khắc cuối cùng, cây búa   đàn ông trung niên ném xuống chân , ông  buông bàn tay đang túm cổ áo   , bất ngờ  sụp xuống  nức nở.
 
“    hại  …”
 
“…   ép đến đường cùng mới nghĩ đến chuyện cướp tiền, con gái  sắp c.h.ế.t ,  đủ tiền phẫu thuật, làng thì nghèo quá, cả làng gom góp cũng chỉ  bốn ngàn chín trăm sáu mươi ba tệ.”
 
Một  đàn ông gần bốn mươi tuổi, trong mắt vẫn còn sự chất phác ngây thơ: “Mọi …  thể cho  mượn năm ngàn tệ ? Đợi   tù xong,  sẽ lập tức   kiếm tiền trả .”
 
Các bác trai bác gái  xe cảm thán  thôi.
 
Không  ai là  khởi đầu.
 
Một vài  thấy   nguy hiểm liền bắt đầu chửi ầm lên: “Con gái  sắp ch thì đến cướp chúng  ?”
 
“Người gì mà khốn nạn, con gái  ch là đáng lắm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-trai-he-xau-ho/11.html.]
 
Cũng    bụng khuyên nhủ: “Đều là  khổ như , cũng   ai  thương, ai mà chẳng  lúc bất đắc dĩ chứ?   năm trăm, cầm ,  cần trả.”
 
“  ba trăm.”
 
“…”
 
Tống Thính Hòa  hàng ghế cuối cùng  lên.
 
Cô tiểu thư nhà giàu  tiền, lấy  một xấp tiền mặt từ túi xách đưa qua.
 
“Cứ cứu con bé  .”
 
“Đây là  điện thoại của ,  đủ thì gọi .”
 
Người đàn ông run rẩy nhận lấy tiền,   hai lời quỳ xuống dập đầu ba cái.
 
Đều là những  nông dân chân chất, mấy   em phía  thấy  cũng định quỳ xuống   Tống Thính Hòa chặn .
 
Một màn kịch náo loạn  hóa giải êm .
 
 cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
 
 vẫn thấy  khó hiểu.
 
Giải quyết êm  thế , tai ương đổ m.á.u của Hàn Tu là từ  ?
 
Giây tiếp theo.
 
Một trong những  đàn ông trung niên cầm búa chuẩn  xuống xe, lúc  ngang qua chỗ chúng  thì  balo của bác gái  bên vướng , lảo đảo ngã xuống, cây búa  tay vô tình vung về phía Hàn Tu.
 
“Cẩn thận!”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
 và Tống Thính Hòa gần như đồng thời lao đến.
 
Chỉ  điều…
 
 thì bảo vệ Hàn Tu.
 
Còn Tống Thính Hòa  chắn   .
 
20.
 
Cây búa đập  cánh tay của Tống Thính Hòa.
 
Gãy xương nhẹ.
 
Trong phòng bệnh.
 
Tiểu thư Tống dựa  đầu giường, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó vì đau.
 
“Chị Lâm Thi, đau quá…”
 
Cô  chỉ  cánh tay đang bó bột: “Bị gãy luôn  .”