Không đúng.
 
Mới  một đêm điên rồ thôi mà.
 
Sao giống như hai  chúng   hoán đổi linh hồn ?
 
Người đáng lẽ   hổ chẳng  là Hàn Tu ?
 
 đoán  chỉ đang cố  vẻ mà thôi.
 
 nghiến răng, thật sự cởi   luôn tại chỗ.
 
…
 
Hàn Tu dường như thật sự   đổi chỉ  một đêm.
 
Anh  hề bỏ chạy như  tưởng tượng.
 
Vẫn dựa  cửa, duy nhất  một  đổi là yết hầu khẽ trượt xuống, cùng với ánh mắt tràn đầy cảm xúc.
 
  chịu nổi nữa, chuẩn  xoay    đồ thì… ánh mắt vô tình lướt qua chậu cây  hổ ở chân giường.
 
Không những   hổ cụp lá  mà còn bung  căng tràn sức sống.
 
Tim  trầm xuống.
 
Hỏng !
 
  kịp chạy nữa.
 
Hàn Tu trực tiếp bế bổng  lên.
 
Rèm cửa kéo chặt.
 
Một tay  giữ chặt , tay còn  bấm  gọi cho hướng dẫn viên.
 
“Chị Chu,  và Lâm Thi cảm thấy  khỏe, hôm nay  tham gia lịch trình nữa.”
 
Đối phương chỉ hỏi han đơn giản.
 
Hôm nay cả đoàn chỉ tham quan vài điểm gần đây nên hướng dẫn viên cũng  thắc mắc gì thêm.
 
Sau khi cuộc gọi kết thúc,  thở của Hàn Tu vây lấy .
 
[    mà, dậy sớm kiểu gì cũng  quà!]
 
[Hiểu , cây  hổ  khi trải qua chuyện đời thì  còn  hổ nữa, chỉ còn  chữ cuối cùng thôi đúng ?]
 
[Tội nghiệp nữ chính quá, bạn trai mất , bạn gái cũng  còn luôn…]
 
19.
 
Trên xe buýt trở về.
 
Tống Thính Hòa giận dỗi  ở hàng ghế cuối, suốt đường   thèm  chuyện với .
 
Mà  thì đúng là  cướp mất chân mệnh thiên tử của cô , cũng  tiện qua an ủi, chỉ  thể rụt  trong ghế, nhàm chán sờ soạng cơ bụng của Hàn Tu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-trai-he-xau-ho/10.html.]
 
Cho đến khi  mắt  hiện  một loạt bình luận mới.
 
[Trên đường về sẽ gặp cướp, nữ chính cứu mỹ nam,   mở  trái tim nam chính.]
 
[Không  chứ? Spoil  nghiêm túc  ? Nam chính với nữ phụ   tới mức đó ,  còn  mở lòng với nữ chính?]
 
[Nam chính với nữ phụ chỉ là giải tỏa nhu cầu thôi, dù  một cây cỏ thì  thể  bao nhiêu đạo đức chứ? Tiếp theo  sẽ nhận  nữ chính mới là tri kỷ thật sự của .]
 
[??? Nói nghiêm túc đấy hả? Hành vi chơi xong vứt mà  diễn đạt văn vẻ  luôn á?]
 
Bình luận  bắt đầu cãi .
 
Tâm trạng  cũng vì thế mà rối tung lên.
 
Thông tin từ bình luận  nhiều, chỉ   đường về sẽ gặp cướp, Hàn Tu sẽ gặp tai ương đổ máu, còn Tống Thính Hòa sẽ bất chấp nguy hiểm cứu .
 
 lo đến sốt ruột.
 
Xe buýt đang   con đường núi hẻo lánh,   đều  thấy xe nào khác, đường  hẹp,    thể  đầu trở .
 
 thậm chí   cách nào ép tài xế  xe, chỉ  thể mong đừng  chuyện gì xảy .
 
…
 
Càng sợ cái gì thì cái đó càng đến.
 
Đi  bao xa, lốp xe vang lên một tiếng nổ trầm đục, xe buýt dừng .
 
Hình như lốp  xẹp.
 
“Bác tài!”
 
 gọi giật  tài xế đang chuẩn  xuống xe: “Khu vực  hẻo lánh lạc hậu, an ninh cũng kém,  thể   cố tình rải đinh  đường để chặn xe đấy.”
 
“Đừng xuống vội.”
 
Tài xế ngẩn : “Đùa gì thế? Tuyến   chạy bảy, tám năm ,  gì  chuyện đó.”
 
Nói xong,  kịp để  ngăn cản, bác tài  mở cửa xe bước xuống.
 
Ngay khoảnh khắc bác tài xuống xe — ở khúc cua bất ngờ  mấy  đàn ông trung niên chạy ,  tay ai cũng cầm thứ gì đó.
 
Xong .
 
Bình luận  trúng phóc.
 
 bất an co  trong ghế, cố nghĩ xem lát nữa nên ứng phó thế nào.
 
 mà…
 
Khoảnh khắc đám cướp lên xe.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
   c.h.ế.t sững.
 
Chỉ… chỉ thế  thôi á?