Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạn Học Nhỏ - Chương 31.1

Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:59:52
Lượt xem: 7

Một tiếng “Rầm” vang lên, Thẩm Túc Bắc nhô đầu từ dưới mặt hồ lên.

Tiếng hét của Hà Tây khiến tất cả mọi người giật mình, nhìn quanh bốn phía, đúng thật là không thấy cậu ta đâu!

“Lý Nhị, Lý Nhị?” Bạch Hành nghe vậy kinh ngạc nhìn bốn phía, xung quanh toàn là nước, nhìn qua từng khuôn mặt quen thuộc, duy chỉ thiếu một khuôn mặt của Lý Nhị.

“Chắc chắn cậu ta ở phía dưới, mau sờ xem.” Thẩm Túc Bắc kịp phản ứng trước, anh mạnh mẽ lao xuống phía dưới, tiếp theo đó bạn bè xung quanh cũng lao theo xuống.

Ngay cả vệ sĩ bên cạnh hồ cũng nhảy xuống nước, nhưng bây giờ trời đã tối, dưới mặt hồ là một mảnh đen tuyền, ánh đèn chiếu xuống sóng nước lăn tăn, tầm nhìn cũng chỉ sâu hơn nửa mét, sâu hơn nữa là hoàn toàn tối đen, căn bản không thấy người, một cái hồ lớn như vậy, thiếu một người cũng không biết đi đâu mà tìm.

Hà Tây vốn cũng muốn đi xuống, nhưng mắt thấy tất cả mọi người đi xuống vẫn tìm không thấy, cậu cắn răng, quay đầu chạy về phía biệt thự, chuẩn bị gọi thêm nhiều người tới cứu.

Nhưng ai ngờ cậu vừa quay đầu lại, còn chưa kịp tìm ai đến, đã nhìn thấy phía sau bụi cây trên bờ đột nhiên xuất hiện một bóng người, trực tiếp “Phù phù” một cái từ bên bờ nhảy vào trong hồ nước.

Đối phương bơi rất nhanh, chạy thẳng tới một chỗ, đại khái đợi hơn mười giây, “Rầm” một tiếng, Lý Nhị đã hôn mê bị người ta kéo ra khỏi mặt nước.

Sau đó chính là một trận đại chiến giành giật từng giây.

Lý Nhị c.h.ế.t đuối, vệ sĩ chỉ biết bơi, căn bản không biết cứu người, Hà Tây chỉ biết ấn lồng ngực, nửa ngày không ấn ra cái gì, cuối cùng vẫn là người nào đó cứu người trung khí mười phần hô lên một tiếng “Để tôi”, sau đó cậu ta trực tiếp xách lòng bàn chân Lý Nhị lên trời, ném Lý Nhị lung tung một trận, còn lấy đầu gối chống vào bụng Lý Nhị, không tới hai cái Lý Nhị vừa rồi đang sống c.h.ế.t không c.h.ế.t không rõ đã nôn ra.

Nước có mùi tanh và vị chua từ cổ họng phun ra, Lý Nhị mới thoát khỏi nguy hiểm, những người đang vây xung quanh một vòng bên cạnh mới yên tâm.

Vừa rồi Hà Tây vẫn căng thẳng, bây giờ mới thả lỏng cậu đã cảm thấy chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngồi sụp xuống đất, may là được người bên cạnh đỡ một phen.

Bàn tay to xa lạ kéo cánh tay cậu một cái, Hà Tây còn chưa kịp phản ứng, cả người lập tức bị kéo đi.

Thẩm Túc Bắc lấy ra tư thế chó hoang bảo vệ thức ăn, nhét Hà Tây vào lòng, sau đó lạnh mặt nói với những người ở đây: “Trước tiên đưa Lý Nhị vào biệt thự trước đã, gọi bác sĩ tư nhân tới đây, đừng để lộ ra.”

Não Cá Vàng team

Lúc này, Hà Tây mới nhìn thấy người vừa rồi đứng bên cạnh cậu lại là Thẩm Diệu Đông.

Phải nói là người vừa rồi nhảy vào trong hồ chính là Thẩm Diệu Đông, vừa rồi tình hình khẩn cấp, mọi người chỉ lo cứu người, bây giờ đã cứu được người, tình cảnh ngược lại có chút xấu hổ.

Bạch Hành là người đầu tiên phản ứng kịp, lôi kéo bạn bè đến đỡ Lý Nhị lên, bảo mẫu và vệ sĩ không dám lên tiếng, Thẩm Túc Bắc lạnh mặt, một mình Thẩm Diệu Đông bị bỏ lại bên cạnh, có vẻ vô cùng luống cuống tay chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ban-hoc-nho/chuong-31-1.html.]

Hà Tây ở bên cạnh lặng lẽ kéo tay áo Thẩm Túc Bắc một chút.

Thẩm Túc Bắc vẫn lạnh mặt không nói lời nào, mày nhíu chặt, thoạt nhìn có chút phiền não.

Hà Tây thay anh mở miệng, cậu quay đầu nói với Thẩm Diệu Đông: “Vừa rồi cảm ơn cậu, cậu cũng về nghỉ ngơi sớm một chút đi, lạnh lắm.”

Nói xong, Hà Tây đưa khăn mặt của mình cho Thẩm Diệu Đông.

Ban đầu Thẩm Diệu Đông không dám nhận, nhưng Hà Tây đưa khăn mặt cho cậu ta, lại lôi kéo cậu ta đuổi theo mọi người. Lần này mặc dù Thẩm Diệu Đông đi theo đám người, nhưng tất cả mọi người đều ăn ý cụp mắt xuống, cho dù Lý Nhị đã tỉnh, bọn họ cũng gắt gao nhìn chằm chằm Lý Nhị, làm bộ như không nhìn thấy người phía sau, mắt nhìn mũi nhìn tim trở về biệt thự.

Sau khi trở về biệt thự, tất cả đều ngay ngắn trật tự, Thẩm Diệu Đông lặng lẽ trở về lầu hai, bảo mẫu gọi bác sĩ tới, Lý Nhị đã tỉnh lại, xem ra thì không có vấn đề gì quá lớn, hiện giờ cậu ta đang nằm trên giường bệnh rên rỉ, mấy người con trai cũng phục hồi tinh thần lại từ trong sự hoảng hốt kinh sợ, bọn họ ngồi cùng nhau mắng Lý Nhị.

“Có thể quan tâm yêu thương tôi có được không? Tôi suýt c.h.ế.t đấy.” Lý Nhị rất ấm ức, ôm chăn nói: “Hơn nữa, tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, hình như là bị rong rêu quấn lấy, chỉ là làm thế nào cũng không lên được.”

Cậu ta nghĩ mà sợ, đúng lúc lúc này Thẩm Túc Bắc bưng một chén canh gừng tới cho cậu ta, cậu ta thuận thế ôm đùi Thẩm Túc Bắc bán thảm: “Anh Thẩm, may là anh anh minh thần võ cứu em, anh không biết đâu, lúc em ở dưới nước nhìn thấy anh nhào tới, em rất cảm động hu hu hu, nếu không phải anh có Hà Tây, thì em đã muốn lột sạch chính mình leo lên giường anh rồi!”

Thẩm Túc Bắc tái mặt, vẻ mặt kia thoạt nhìn rất muốn giội canh gừng lên đầu Lý Nhị.

Lý Nhị đại khái nhận thấy được bầu không khí xung quanh có chút không đúng, cậu ta kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, còn chưa kịp hỏi, đã bị Thẩm Túc Bắc rót một ngụm canh gừng.

“Uống của cậu đi.”

Nói xong, Thẩm Túc Bắc lạnh lùng ra khỏi phòng dành cho khách, Hà Tây tự nhiên đuổi theo, nhưng lúc Hà Tây đi ra ngoài, cậu mơ hồ nghe thấy Bạch Hành đang nói với Lý Nhị: “Đoán xem người cứu cậu là ai?”

Bước chân Thẩm Túc Bắc càng lúc càng nhanh, Hà Tây đoán anh có chút không thoải mái.

Tuy Thẩm Túc Bắc ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng anh rất bài xích Thẩm Diệu Đông, nếu không đám anh em kia của anh cũng sẽ không quá đáng như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác người cứu Lý Nhị vậy mà lại là Thẩm Diệu Đông, tình cảm này Thẩm Túc Bắc không nhận cũng không được.

Nhưng tại sao Thẩm Diệu Đông lại xuất hiện ở đó chứ?

Ý niệm này chợt lóe lên trong đầu Hà Tây, nhưng rất nhanh đã quên đi, việc cấp bách là dỗ Thẩm Túc Bắc trước, cậu phải khiến cho Thẩm Túc Bắc nhớ rõ nhân tình này của Thẩm Diệu Đông.

Với tính tình ân oán rõ ràng của Thẩm Túc Bắc, trải qua chuyện lần này anh sẽ không gây phiền toái cho Thẩm Diệu Đông nữa.

Loading...