Bạn Đã Nghe Những Câu Chuyện Kinh Dị Chưa? - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:09:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tối đêm đó, lấy hương mà Thất Công cho thắp lên đặt ở đầu giường, treo thêm chuỗi hạt của hoà thượng ở cửa.

 

Sau đó lên giường ngủ.

 

Thế nhưng khi giường, trằn trọc mãi ngủ , nhắm mắt, trong đầu là những vết bầm tím cổ chị dâu, còn đám rắn chi chít nữa.

 

Đặc biệt là hương thắp đầu , ở trong căn phòng tối đen, một sáng một tối, hệt như con mắt thứ ba, quỷ dị thể tả.

 

lấy chăn trùm cả đầu , ngăn bớt ánh sáng từ chỗ hương , ở trong chăn ngừng run rẩy, cái oi bức mùa hè khiến cả đổ đầy mồ hôi nhưng vẫn dám ló đầu .

 

Trong cơn mơ màng sắp chìm giấc ngủ, bỗng một tiếng gõ cửa lớn khiến giật .

 

lập tức choàng tỉnh, bật dậy trong chăn run run hỏi: “Ai đấy?”

 

Bên ngoài đáp: “Bé Long, là Thất Công của con đây, mau mở cửa .”

 

Thất Công , thở phào một , định bước xuống giường mở cửa, bỗng chợt nhớ lời hứa với hoà thượng hôm nay, ai gõ cửa cũng mở.

 

bắt đầu do dự.

 

Trong thời gian do dự vài giây đó, tiếng gõ cửa bên ngoài càng lúc càng lớn hơn, dường như gõ sập cả căn nhà .

 

Kèm theo đó là tiếng hét: “Mau mở cửa, mau mở cửa .”

 

Chất giọng cũng chuyển dần từ mạnh mẽ sang vô cùng mảnh mai.

 

Bây giờ thể khẳng định, ngoài cửa là Thất Công, âm thanh đó rõ ràng là giọng của một phụ nữ trẻ tuổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-da-nghe-nhung-cau-chuyen-kinh-di-chua/chuong-6.html.]

sợ đến mức co rút giường, tê dại, thể cử động, ngay cả thở cũng dám thở mạnh.

 

Tiếng gõ cửa kéo dài thêm một lúc, dần dần im bặt.

 

Đợi đến khi còn chút động tĩnh gì nữa, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

ló đầu xem thử tiếng động bên ngoài, nhưng dám.

 

Thậm chí còn dám cử động dù chỉ là một chút, cứ như rút trong chăn chịu đựng trong tư thế nửa nửa .

 

cũng vô ý, thế mà bất giác ngủ lúc nào .

 

Lúc tỉnh thì trời sáng .

 

lăn qua lộn một lúc dậy, kể cho chuyện xảy tối qua.

 

Nào ngờ, lúc đẩy cửa thấy chờ sẵn,

 

Mẹ với ánh mắt vô cùng trìu mến, loại trìu mến đó đây từng thấy bao giờ.

 

Mẹ dè dặt : “Bé Bân.”

 

sững , cố nén nỗi chua xót trong lòng : “Mẹ, con là bé Long.”

 

Nghe thấy là bé Long, ánh mắt của đột nhiên trở nên hung ác, : “Tại là bé Long, tại là bé Bân?”

 

, ngập ngừng mở miệng nhưng câu nào.

 

 

 

Loading...