Bạn Đã Nghe Những Câu Chuyện Kinh Dị Chưa? - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:09:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi khi cơ thể chị dâu biến mất, Thất Công mới sang , nở nụ nham hiểm.

 

“Bỏ bỏ , hạ cờ lâu như , gì cũng tiêu diệt hơn nửa phúc khí của tổ tiên nhà ngươi, còn một nửa cứ từ từ luyện hoá thôi.”

 

Nói xong, Thất Công lấy từ trong túi một bình hồ lô, một con quái vật cả phủ đầy rắn bò khỏi bình, kĩ mất một lúc lâu mới nhận con quái vật đó chính là Lưu Đại.

 

Ánh mắt của Lưu Đại đờ đẫn, đám rắn thi .

 

Hệt như một con rối, từng bước từng bước về phía .

 

“Bắt , đừng tổn thương đến cơ thể của nó.” Thất Công ở phía căn dặn.

 

Ngay lúc rơi tuyệt vọng, c.h.ế.t cũng yên với Thất Công thì ngay lúc ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng : “A Di Đà Phật.”

 

Thất Công giật , Lưu Đại cũng dừng bước chân.

 

đưa mắt kĩ hơn, hoá là vị hoà thượng .

 

Hoà thượng vẫn mang dáng vẻ hiền từ đó.

 

Ông : “Nhóc con tệ, mà vẫn chống đỡ đến ngày thứ ba.”

 

lão hoà thượng, sống mũi cay cay, hi vọng thắp lên nữa.

 

Thất Công sợ hãi hoà thượng, nhưng hoà thượng tay với ông , chỉ bắt đầu lặng lẽ niệm kinh.

 

Trong tiếng niệm kinh của hoà thượng, hình bóng của Lưu Đại dần dần tan biến.

 

Hơi thở của Thất Công trở nên nặng nhọc, ông phun một ngụm m.á.u tươi : “Đi sai một nước cờ , sai một nước cờ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-da-nghe-nhung-cau-chuyen-kinh-di-chua/chuong-14.html.]

Thất Công rời khỏi, nhưng hoà thượng chặn đường.

 

“Ngươi hại đứa nhóc nhà tan cửa nát, dù cũng một lời giải thích chứ?”

 

Hoà thượng vẫy tay với : “Nhóc con, qua đây.”

 

vội chạy tới.

 

Hoà thượng hiền từ , chỉ tay Thất Công : “Hắn hại c.h.ế.t của , hại c.h.ế.t luôn , hại nhà tan cửa nát, hận ? Có g.i.ế.c báo thù ?”

 

đưa mắt Thất Công, lắc đầu : “Anh trai vẫn luôn bắt nạt cháu, hại c.h.ế.t cháu, cháu báo thù cho họ.”

 

Hoà thượng vẫn tiếp tục : “Vậy ở trong thôn là đứa trẻ ma, khiến tất cả xa lánh, khiến vốn dĩ nên yêu thương trở nên căm ghét , g.i.ế.c báo thù ?”

 

Nhớ ánh mắt ghét bỏ của , còn những chuyện gặp từ lúc còn nhỏ, hai mắt bắt đầu đỏ hoe.

 

Hoà thượng đưa cho một con dao, vỗ vai : “Tiểu quỷ mà nuôi siêu độ , đang thương, tới thì cứ tới .”

 

cầm lấy con d.a.o từ trong tay hoà thượng, chậm rãi bước về phía Thất Công.

 

Thất Công hoảng hốt hoà thượng: “Các là kẻ xuất gia lấy từ bi đầu, thể xúi giục khác g.i.ế.c chứ?”

 

Hoà thượng chỉ : “Người xuất gia coi trọng nhân quả, ngươi nợ đứa trẻ là nhân, thì để nó đòi quả của nó chứ.”

 

cầm con d.a.o trong tay đ.â.m từng nhát Thất Công, mãi cho đến khi dồn đến chân tường, ông cũng còn động đậy nữa.

 

Tái bút.

 

: “Cảm ơn sư phụ.”

 

Đột nhiên hoà thượng nở nụ u ám, khác với dáng vẻ từ bi bình thường, “Không cần cảm ơn , hiện giờ ngươi phạm giới sát sinh, cũng xem như phá huỷ một nửa phúc khí cuối cùng của tổ tiên nhà ngươi .”

Loading...