Buổi tối lúc sắp thắp hương, bắt đầu do dự.
Cuối cùng, vẫn thắp hương mà Thất Công đưa cho .
Lúc đang giường suy nghĩ lung tung, đẩy cửa phòng bước .
Mẹ vẻ ủ rũ chằm chằm , đôi mắt như rắn độc đó doạ cho rùng sợ hãi.
“Mẹ, ?” run run hỏi bà.
Mẹ cầm lấy nén hương bàn, hỏi : “Tại thắp hương, tại con thắp hương?”
Nói xong liền lấy trong túi một bao diêm.
“Đừng!” hét lớn ngăn bà .
Thế nhưng muộn, lấy diêm châm nén hương .
Ánh mắt điên cuồng của cứ hướng về , mặt lộ vẻ hưng phấn khó tả, “Bé Bân, bé Bân sắp , bé Bân của .”
“Mẹ, đang gì , ?” nhảy xuống giường giật lấy nén hương trong tay , dập tắt nó .
Thế nhưng, kịp nữa, chị dâu của đến cửa , chị đang cửa đưa ánh mắt u ám .
Chị dâu khúc khích : “Đều nhờ thắp hương dẫn hồn, nếu cũng tìm thấy .”
Mẹ thấy chị dâu nhưng hề chút sợ hãi nào, bà lao tới chộp lấy cánh tay của chị : “Bé Bân, con là bé Bân ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ban-da-nghe-nhung-cau-chuyen-kinh-di-chua/chuong-11.html.]
“Có con về ? Con mau nhập xác bé Long , mau sống .”
Giây phút đó khắc phục nỗi sợ hãi, tức giận kéo : “Mẹ, chị , của con, mau .”
Chị dâu vẫn khúc khích, điều là với , : “Thật đáng thương.”
“Đến giờ vẫn hiểu ? Mẹ trai nhập cơ thể để sống đấy.”
“Nói cách khác, c.h.ế.t, để cho sống.”
từ từ buông tay , dùng ánh mắt thể tin nổi bà.
Mẹ thích , vẫn luôn rõ điều đó, thế nhưng ngờ rằng bà c.h.ế.t.
Lúc còn đang thừ , chị dâu vươn tay móc lấy trái tim từ trong lồng n.g.ự.c của .
“Bà già, lúc bà bóp c.h.ế.t , nên nghĩ đến sẽ ngày .”
Mẹ đưa ánh mắt thất thần chị dâu, thế nhưng chị còn bồi thêm một câu: “Con trai của bà, hút sạch hồn phách từ lâu , bà già.”
Mẹ thở hồng hộc xông lên phía xé nát chị dâu , thế nhưng chị dùng một chân đạp ngã xuống đất.
Mẹ đất thoi thóp, chỉ thể hít , thể thở , miệng ngừng mấp máy nhưng thể thốt bất kì âm thành nào.
khẩu hình miệng của bà thể đoán , bà đang gọi Bé Bân.