Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngoại truyện 1
[Người  thể tiết chế một chút ?]
 thở dốc, cố gắng rút tay  khỏi cổ Bạch Tuyết,   rã rời.
[Lily, nàng đúng là đóa hoa mềm mại nhất…]
[Im ! Không ai bắt    !]
 đá nhẹ Bạch Tuyết một cái.
Bạch Tuyết bế  lên đặt lên bậu cửa sổ trong suốt, khiến  rùng .
Hắn bế  lên đặt lên bậu cửa sổ trong suốt,  khí mát lạnh phả  khiến  rùng , chân theo phản xạ co .
“Người điên , mau thả  xuống!”
 cố gỡ tay  ,  thoát khỏi vòng tay quấn chặt .
“Lily yêu dấu,”  thì thầm bên tai ,  thở ấm áp khiến  run lên, “nàng là đóa hoa  nhất trong đời …    thể để ai khác  thấy ?”
 cắn môi, mặt đỏ bừng.
“Chàng thật là… nhiều lời quá  đấy.”
“Ta chỉ   nàng  điều ngọt ngào với , giống như cách nàng từng  với tên thợ săn đó.”
“Chàng…  thấy lúc đó?”
“Đừng đánh trống lảng, Lily.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-tuyet-va-nhung-chuyen-chua-ke/chuong-8-hoan.html.]
Hắn siết lấy tay , đan những ngón tay  , dịu dàng nhưng  cho  trốn thoát.
“Có vẻ như… nàng chỉ thành thật khi ở trong vòng tay .”
Bạch Tuyết kéo nhẹ   gần, ánh mắt  như dán chặt  làn da  lớp váy mỏng,  che nổi vẻ say mê.
Hắn đưa tay , cẩn thận cầm lấy viên thuốc nhỏ trong hộp, ánh mắt trêu chọc.
 vội chui  chăn, liếc  , mặt  nóng lên.
🐥 Hế lô hế lô! Bạn đang ghé nhà Cúc Cúc Dịch Truyện đó nha~
🌸 Dù mới chân ướt chân ráo vào nghề, Cúc Cúc vẫn miệt mài gọt từng câu, mong truyện mượt như tóc vừa hấp dầu~
🌟 Thấy ổn áp thì thả tim, follow tụi mình liền tay tại đây nè:
👉 https://www.facebook.com/cuccuc.dichtruyen 👈
“Sớm muộn gì  cũng… bất lực cho xem.”
Hắn  khẽ:
“Lily, nàng rõ hơn ai hết…   thể khiến nàng vài ngày chẳng rời giường.”
“Chàng—!”
  kịp phản ứng thì   kéo   gần. Cảm giác ấm áp lan dần qua lớp vải mỏng, khiến  chẳng thể nào trốn thoát.
 ôm lấy cổ , ánh mắt như phủ một lớp  nước:
“Bệ hạ của em…em thấy  thoải mái chút nào cả…”
Hắn khẽ thì thầm bên tai :
“Vậy hãy để … dỗ dành nàng thật .”
Dưới sự dịu dàng và kiên nhẫn của ,  như tan chảy trong vòng tay ,  còn chống cự, chỉ  dựa   mãi  rời.
[Hoàn]