BẠCH TUYẾT VÀ NHỮNG CHUYỆN CHƯA KỂ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-05-01 05:08:16
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

19

Lưỡi kiếm bao quanh tôi, nhưng tôi chẳng hề sợ hãi.

Bởi vì...

Tôi là nữ phù thủy mà~

Tôi lập tức biến mất khỏi chỗ đứng, xuất hiện ngay ngoài cửa sổ, nói với họ: 【Ta là nữ phù thủy, các ngươi còn muốn đối phó với ta à, thật nực cười.】

Nói xong lời đầy thách thức, tôi còn chưa bay ra khỏi lâu đài được một trăm dặm thì đã bị kết giới trên không trung chặn lại.

???

Cái quái gì thế!

Nữ phù thủy còn bị trói lại?

Tôi vỗ vỗ vào bộ đồ đầy bụi, nghĩ thầm rằng, một người giỏi giang sẽ không để bị mắc kẹt ở đây, tôi phải tìm cách thoát ra thôi.

Bất ngờ, tôi nhìn thấy một chiếc quan tài pha lê cao một mét tám. Tôi tiến lại gần, và thấy Bạch Tuyết đang nằm trong đó.

Tôi đã bảo mà, sao Bạch Tuyết lại có thể tạo phản được, cô ấy vẫn đang yên bình nằm trong quan tài pha lê, chắc chắn là mấy tên kia muốn tạo phản, bèn đem Bạch Tuyết đang chờ hoàng tử đến để che mắt mọi người!

Tôi kiễng chân nhìn vào bên trong quan tài, bất ngờ bị lật ngược vào trong.

Cao to quả thực là một nỗi khổ suốt đời của cô ấy! Sao quan tài lại làm cao như thế này!

Tôi ngồi dậy, vô tình đẩy tay vào một nơi không thể diễn tả được.

【Xin lỗi xin lỗi, cô vẫn còn mê man, chắc không cảm thấy đau đâu.】

Tôi vội vàng rút tay ra, nhưng lại thấy phần cơ thể không thể diễn tả của Bạch Tuyết bỗng nhiên nổi lên, làm chiếc váy mỏng của cô ấy bị căng ra.

Ôi trời ơi, tôi không thể tin vào mắt mình!

Cô ấy... có làn da trắng như tuyết và đôi môi đỏ như máu, nhưng sao lại có... cái đó?

Đúng vậy, tôi đã thấy...

Bạch Tuyết thực ra là một người đàn ông!

Vậy mà tôi suốt bấy lâu nay cứ so sánh sắc đẹp với một người đàn ông?

Thế giới này quả thật quá kích thích…

20

Tác giả ơi, cốt truyện này đã sụp đổ đến mức mẹ đẻ cũng không nhận ra nữa rồi!

Tôi vội vàng cố gắng trèo ra khỏi quan tài pha lê, nhưng lại bị Bạch Tuyết... không, hoàng tử Bạch Tuyết giữ chặt tay.

【Ta tưởng nàng và ta sẽ có một cuộc gặp gỡ thân mật.】

Bạch Tuyết kéo tôi lại gần, không cho tôi trốn đi.

【Ta... ta là vợ của cha con! Mẹ kế của con đấy!】

Bạch Tuyết ôm tôi vào lòng, cằm anh ta đặt trên vai tôi, hơi thở nóng bỏng lướt qua tai tôi, giọng nói mang theo chút cười nhạo: 【Chẳng phải đức vua đã bị lật đổ rồi sao, cả vương quốc này là của ta, nàng chẳng phải là của ta sao?】

Bạch Tuyết thật sự muốn chiếm đoạt tôi!

Tôi cảm thấy tay mình lạnh đi, một chiếc dây chuyền đính hồng ngọc hoàn hảo xuất hiện trên tay tôi.

Tôi kéo kéo dây chuyền: 【Cái này là gì?】

【Một món đồ khiến nàng không thể chạy trốn.】

【Tháo ra cho tôi!】

Tôi nhìn anh ta, cảm thấy mình đang nói những lời vô ích.

【Được rồi.】

【Thật sao?】

Dù bây giờ anh ta đã trở thành đức vua mới, nhưng vẫn còn chút bản chất tốt đẹp!

【Đợi ta lên đăng cơ làm đức vua xong đã.】

🐥 Hế lô hế lô! Bạn đang ghé nhà Cúc Cúc Dịch Truyện đó nha~
🌸 Dù mới chân ướt chân ráo vào nghề, Cúc Cúc vẫn miệt mài gọt từng câu, mong truyện mượt như tóc vừa hấp dầu~
🌟 Thấy ổn áp thì thả tim, follow tụi mình liền tay tại đây nè:
👉 https://www.facebook.com/cuccuc.dichtruyen 👈

【....】

Quả thực là một kế hoạch quá hoàn hảo.

Bạch Tuyết kéo tôi ra khỏi quan tài pha lê, rất nhanh chúng tôi đã đến phòng làm việc của quốc vương.

Ôi trời, đây là cái gì thế này... cảnh địa ngục sao?

Tôi là hoàng hậu của cựu đức vua, nay lại còn dắt tay tân đức vua, điều này chắc chắn sẽ khiến cái ông vua bụng phệ kia tức c.h.ế.t mất.

【Bạch Tuyết, ngươi là đàn ông sao?】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-tuyet-va-nhung-chuyen-chua-ke/chuong-7.html.]

Quốc vương nhìn Bạch Tuyết vương tử với ánh mắt thất vọng.

【Đúng vậy, chắc ông không ngờ tôi là con trai chứ.】

【Không ngờ, không ngờ cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi.】

【Tôi vốn nghĩ sẽ không phải ra tay, Lily sẽ g.i.ế.c ông, không ngờ... không ngờ cuối cùng tôi vẫn phải tự mình xuống tay với ông.】

??? Này! Đừng có chỉ trích khán giả ăn dưa như vậy mà!

Bạch Tuyết rút kiếm ra, bước từng bước về phía cựu đức vua: 【Ngày xưa ông g.i.ế.c cha tôi, giờ lại muốn g.i.ế.c mẹ tôi, ông đáng phải nhận kết cục này.】

Nghe Bạch Tuyết và cựu đức vua nói qua nói lại, tôi bắt đầu mơ hồ không hiểu tình hình. Câu chuyện này đang bị sụp đổ đến mức không nhận ra gì nữa.

Ông ta nhìn Bạch Tuyết và cười điên loạn, bỗng nhiên từ một ông vua bụng phệ biến thành một nữ phù thủy trẻ.

Ôi trời, quốc vương hóa ra lại là trưởng tộc của nữ phù thủy tộc sao?

【Lily! Giết hắn đi! Ta ra lệnh cho ngươi】

Trưởng tộc ra lệnh cho tôi với giọng mệnh lệnh.

【Vâng, trưởng tộc, trưởng tộc à, vũ khí của tôi đang ở phòng tôi, tôi sẽ đi lấy ngay để g.i.ế.c hắn.】

Nói giỡn thôi! Ai mà muốn làm bia đỡ đạn chứ!

Dù không phải công chúa Bạch Tuyết, nhưng dù có là hoàng tử Bạch Tuyết thì vẫn được tác giả ưu ái, tôi không muốn c.h.ế.t đâu.

Tôi giả vờ muốn bỏ chạy khỏi hiện trường này, ai cần làm bia đỡ đạn thì cứ làm, tôi không tham gia đâu.

Bạch Tuyết đâu để tôi dễ dàng rời đi.

Anh ta nhanh chóng nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, kéo tôi lại gần mình.

【Hoàng hậu, nàng không định chạy chứ?】

Bạch Tuyết nhìn thấu âm mưu của tôi, cười nhạt nhìn tôi.

Ôi trời, Bạch Tuyết trưởng thành quả thật không dễ bị lừa!

【Làm gì có, các người cứ tiếp tục đi.】

Mọi chuyện tiếp theo diễn ra rất hợp lý, lâu đài được bao quanh bởi kết giới chống lại nữ phù thủy, trưởng tộc chẳng thể nào thoát ra được.

Ôi trời, trưởng tộc xui xẻo bị Bạch Tuyết vương tử đ.â.m một kiếm vào tim.

Tôi không dám nhìn tiếp, cảm giác như thanh kiếm ấy sẽ cắm vào tôi trong tích tắc.

Nếu thời gian có thể quay lại, tôi chắc chắn sẽ không khiến Bạch Tuyết gặp nguy hiểm, bằng không với tấm gương của tộc trưởng, chắc tôi bị đ.â.m thành cái rổ mất thôi.

21

Sau một đêm dọn dẹp ở lâu đài, mọi thứ lại trở về với vẻ yên bình vốn có. Bạch Tuyết thuận lợi trở thành tân vương.

[Thần không đồng ý! Sao có thể để Lily trở thành hoàng hậu mới chứ!]

[Bệ hạ, nếu ngài muốn một cô tiểu thư xinh đẹp, chúng thần sẽ tìm cho ngài!]

Một đám đại thần phản đối kịch liệt khi biết Bạch Tuyết muốn lập tôi làm hoàng hậu. Dù vị vua trước kia là một nữ phù thủy, nhưng người đó thực sự đã cưới tôi.

Ôi ~ các ngài đại thần, mạnh mẽ chút nữa đi!

Tôi ngáp dài, vừa nhìn vào hình ảnh hiện lên trong gương thần.

[Không cần tranh cãi nữa. Lily chắc chắn sẽ là vợ ta – cũng là hoàng hậu của vương quốc này.]

Phù thủy không dễ bị khuất phục như vậy đâu!

Cả dưới tay Bạch Tuyết cũng không được!

Mỗi lần tôi tìm cách bỏ trốn, kế hoạch đều bị hắn nhìn thấu. Chẳng lẽ hắn có nội gián?

Ngày đầu tiên trốn chạy, tôi cải trang thành tiểu thị nữ lẻn ra ngoài lâu đài – nhưng lại bị bắt về… để lau lưng cho hoàng tử.

[Hoàng hậu yêu dấu, nàng đang chơi trò hóa trang với ta đấy à?]

Ngày thứ mười, tôi gặp một vị hoàng tử từ nước láng giềng. Hắn tưởng tôi là tiểu thư độc thân, tôi còn bịa ra một câu chuyện bi thương để nhờ giúp trốn đi.

[Hoàng hậu yêu dấu, sao nàng lại bị lạc thế này? Cảm ơn nàng, đây là vợ ta.]

Ngày thứ hai mươi, tôi uống thuốc biến hình thành động vật, lại bị Bạch Tuyết nhốt vào lồng.

[Hoàng hậu yêu dấu, ta lại càng thích dáng vẻ này của nàng hơn.]

Tôi nhìn Bạch Tuyết – người luôn dễ dàng bắt được tôi:

[Sao lần nào chàng cũng nhìn thấu kế hoạch của ta vậy!?]

[Lily yêu dấu, thói quen viết nhật ký mỗi tối của nàng thật sự giúp ta rất nhiều.]

[...]

Tên khốn! Dám đọc trộm nhật ký người khác!

Không trốn nổi thì thôi, xem ai dai sức hơn ai!

Loading...