Bạch Tử Tái Sinh - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-02-15 22:09:16
Lượt xem: 405

"Alo?"

Bạch Vân Thâm từ bên kia điện thoại truyền tới:

"À, là Tề Hàn  à, cậu cũng tham gia tiệc à."

Ánh mắt thanh thoát của Tề Hàn  rơi trên khuôn mặt đang nháy mắt của Bạch Tử, anh khẽ đáp:

"Ừ, chỉ là chơi đùa thôi, chút nữa về là được, anh cứ yên tâm."

Với sự có mặt của Tề Hàn , Bạch Vân Thâm hoàn toàn yên tâm.

Anh biết Tề Hàn  không phải là người dễ bị cuốn vào những trò vô nghĩa.

"Được rồi, vậy anh yên tâm rồi. Thằng Bạch Chú đó là đồ vô dụng, chút nữa cậu đưa Bạch Tử về nhé."

Vì cuộc gọi không bật chế độ loa ngoài, nên Bạch Tử tiến lại gần, dựa đầu vào vai Tề Hàn , lắng nghe tiếng của Bạch Vân Thâm qua điện thoại.

Nghe xong lời của Bạch Vân Thâm , Bạch Tử lập tức vui vẻ trả lời:

"Dạ, anh!"

Cơ thể cô gần sát, Tề Hàn  có thể ngửi thấy một mùi hương dịu nhẹ của dầu gội hoa nhài lan tỏa trong không khí.

Anh cảm thấy tay mình có chút ngứa ngáy vì những lọn tóc của cô rơi nhẹ nhàng lên đó.

Cuộc gọi kết thúc, Bạch Tử lấy lại điện thoại từ Tề Hàn  và xem anh như một công cụ hỗ trợ.

"Cảm ơn anh nhé, nếu không có anh, anh trai em chắc chắn sẽ không yên tâm đâu."

Tề Hàn  lấy ra hai tờ giấy lau sạch vết bia trên tay, giọng anh vẫn lạnh lùng:

"Em coi tôi là công cụ sao?"

Bạch Tử ngẩn ra một lúc, rồi vội vàng đáp lại:

"Hả? Không phải đâu."

Cô mới nhận ra là vừa rồi mình đã làm đổ ly bia của Tề Hàn .

"Vậy để em mời anh một ly bù lại nhé?"

"Nói xong, Bạch Tử cầm chai rượu trên bàn chuẩn bị rót ra.

Tề Hàn  kịp thời đưa tay ngăn lại:

"Uống nhiều như vậy làm gì? Đây là rượu, không phải thực phẩm bổ sung."

"Được rồi."

Bạch Tử hơi bực dọc đặt chai rượu xuống.

Tề Hàn  vứt khăn giấy đi, liếc cô một cái, hỏi:

"Em dùng dầu gội gì vậy? Mùi thơm quá."

"Anh nói mùi hoa nhài à? Đó không phải dầu gội đâu, là tinh dầu đấy. Anh thích à? Nếu thích thì em sẽ gửi link cho anh."

Lúc này, Bạch Chú vừa uống rượu, mặt đỏ bừng đi tới:

"Tinh dầu gì? Hai người chuẩn bị đi massage lưng à?"

"…………"

Bạch Tử bịt mũi lại, "Ê! Mùi hôi lắm."

Bạch Chú tiến lại gần, ngửi ngửi cơ thể mình:

"Không hôi đâu! Bạch Tử, em ghét anh à... Ngửi thử đi, không hôi!"

Anh vươn tay để Bạch Tử ngửi, nhưng chưa kịp lại gần, Tề Hàn  đã đưa tay giữ chặt lấy tay anh, dùng lực một chút.

Cơn đau khiến Bạch Chú lập tức tỉnh táo hơn.

"Ái chà! Anh Hàn, sao anh lại ra tay ác thế? Chẳng phải là bạn tốt của nhau sao!"

Bạch Chú rút tay lại, xoa xoa, đau quá!

Tề Hàn  lạnh nhạt hỏi:

"Tỉnh lại chưa?"

Chu Hòe và Lương Trạch Tích  bước tới:

"Bạch Chú lại dám lượn tới xin ăn đòn, chẳng thế mà bảo là tên da dày."

Lương Trạch Tích  nói tiếp:

"Đúng vậy, anh Hàn có thể chiều cậu ấy sao?"

Bạch Chú quay lại trừng mắt với họ:

"Mấy cậu cứ như mấy con ch.ó vậy!"

"Lát lát lát!"

Chu Hòe và Lương Trạch Tích  bắt đầu trêu chọc lại, Bạch Chú lao đến đ.ấ.m vai họ một cú, rồi đá mông.

Ba người lại bắt đầu quậy tung lên.

Tề Hàn  chỉ biết lắc đầu, ngả người ra sau ghế ngồi.

Bạch Tử nhìn rõ ràng.

Không lạ gì khi anh cô chỉ tin tưởng Tề Hàn .

Tề Hàn  là người duy nhất trong nhóm bốn người này trầm ổn nhất, ba người còn lại đúng là không có gì đáng tin.

Nhất là anh họ, đúng là không thể dựa vào!

Tuy vậy, với tính cách lạnh lùng của Tề Hàn , có ba người bạn với tính cách hoàn toàn trái ngược như vậy, lại cũng có thể là một sự bổ sung cho nhau.

Bốn người đi chung, nếu ai cũng giống Tề Hàn  thì chắc chắn sẽ thiếu đi phần thú vị.

Bạch Tử nhìn Tề Hàn  khi anh tựa người vào ghế, ánh sáng trên đầu rọi xuống làm nổi bật lên khí chất lạnh lùng của anh, lại khiến anh có chút ấm áp.

Lông mày, đôi mắt như tranh vẽ, vẻ đẹp tuyệt trần và cao quý.

Khi nhận ra ánh mắt của Bạch Tử đang nhìn mình, Tề Hàn  ngẩng lên nhìn thẳng vào cô.

Bạch Tử khẽ cười với anh.

Tề Hàn  hơi ngừng một chút, trong lòng dường như có gì đó bị đánh thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-88.html.]

Sau khi được Tề Hàn  đưa về, đã là nửa đêm.

Vừa xuống xe, Nhục Nhục lập tức lao tới, Bạch Tử ôm lấy nó, rồi dùng chân nó làm "vẫy tay" tạm biệt Tề Hàn .

"Tạm biệt."

Tề Hàn  mỉm cười nhẹ, "Chúc ngủ ngon."

Anh nhìn theo cho đến khi Bạch Tử bước vào trong, rồi mới nâng cửa sổ xe lên và bảo tài xế lái đi.

Cuộc thi Hoa khôi trường vòng hai kết thúc, Bạch Tử giành chiến thắng.

Top 10 đều tiến vào vòng trong.

Sau khi số phiếu được làm lại, Trầm Thanh Thanh đã từ vị trí thứ bảy rớt xuống cuối bảng, trở thành người xếp hạng thứ chín.

Cô ta vẫn may mắn vượt qua để tiến vào vòng ba.

Tuy nhiên, sau khi không thể tiếp tục gian lận với số phiếu, Trầm Thanh Thanh sẽ không thể vượt qua Bạch Tử chỉ nhờ vào phiếu tự nhiên.

Số phiếu ở vòng ba sẽ tính dựa vào kết quả của hai vòng trước đó, vì vậy Bạch Tử đã gần như trở thành Hoa khôi đã được định sẵn của trường T.

Hơn nữa, màn trình diễn trong Lễ hội  mùa Thu với điệu múa tuyệt đẹp, video ghi lại tiết mục đó đã được phát trên diễn đàn gần một triệu lượt xem, và chia sẻ lên đến hàng chục nghìn lượt.

"Ai có thể tranh giành được với cô ấy chứ."

Trầm Thanh Thanh biết rằng đấu tranh là vô ích, vì vậy cô không còn phản kháng nữa.

Một vài ngày sau, lớp học lại có chút động tĩnh mới.

...

Hôm đó, giảng viên dẫn theo một nam một nữ bước vào lớp.

Cô gái có vẻ ngoài tinh xảo, đôi mắt long lanh như nước.

Chàng trai có ánh mắt sao sáng và lông mày kiếm, khí chất thanh nhã.

Bạch Tử đang ghi chú, còn Từ Hiểu Đồng  thì chơi trò "Xoá Bong Bóng".

Giảng viên:

"Mọi người yên lặng một chút, tôi sẽ giới thiệu hai thành viên mới trong lớp."

Từ Hiểu Đồng  khẽ chạm vào lưng của Bạch Tử, "Bạch Tử."

Bạch Tử dừng bút một chút, ngẩng đầu nhìn lên phía trước.

Trên bục, hai người đang tự giới thiệu:

"Xin chào mọi người, mình là Lương Văn Thư, mới chuyển đến Trường đại học T , hy vọng sau này sẽ được mọi người giúp đỡ. Đây là anh trai sinh đôi của mình, Lương Thế Bách."

"Chào các bạn, tôi là Lương Thế Bách , rất vui được gặp các bạn."

Lương Văn Thư, Lương Thế Bách ...

Từ Hiểu Đồng  và Bạch Tử nghe tên này xong đều sững sờ.

Nhớ lại lần trước đi xem kịch, họ đã bàn về việc Lương Trạch Tích  vui mừng khi biết có hai người con riêng từ thành phố Cảng trở về, định tranh giành tài sản gia đình.

Quả nhiên như lời Chu Hòe nói.

Hai người này thật sự đã đến lớp của Bạch Tử làm học viên chuyển lớp!

Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng  liếc nhau, Từ Hiểu Đồng  cũng nhận ra ngay, đây chính là cặp sinh đôi mà họ đã nói ở rạp hát.

Cô thì thầm nhỏ với Bạch Tử:

"Bạch Tử, chính là họ, người mà chúng ta đã nói lần trước..."

"Ừ, chính là họ."

"...Mẹ kiếp!"

Lương Văn Thư và Lương Thế Bách  xuất hiện khiến Bạch Tử nhớ lại một số chuyện khác.

Lúc trước cô không nhớ ra khi nghe họ nói chuyện ở rạp hát, nhưng giờ nhìn thấy mặt Lương Văn Thư và Lương Thế Bách , cô chợt nhận ra.

Lương Văn Thư là bạn thân thiết của Trầm Thanh Thanh !

Không có gì lạ khi cô không nhớ ra.

Bởi vì trong kiếp trước, Bạch Tử chỉ là một người làm công, ngoài học và làm việc không có gì khác.

Cô không có quan hệ gì với Bạch Chú, tự nhiên cũng không biết Lương Trạch Tích .

Vậy nên cô đâu có biết rằng Lương Văn Thư và Lương Thế Bách  là anh em ruột của Lương Trạch Tích .

Giờ thì tất cả đã được kết nối lại.

Trong ký ức của Bạch Tử, sau khi Lương Văn Thư đến lớp không lâu, cô đã rất thân thiết với Trầm Thanh Thanh , cả hai đi đâu cũng có nhau.

Sau khi vào showbiz, quan hệ giữa Trầm Thanh Thanh và Lương Văn Thư vẫn rất tốt, tham gia các chương trình thực tế còn thể hiện tình bạn thân thiết trước ống kính!

Với những gì Bạch Tử biết về Trầm Thanh Thanh , cô ta sao có thể chơi với một cô bạn có gia thế bình thường được.

Lương Văn Thư có gia thế của gia tộc Lương nên Trầm Thanh Thanh mới thân thiết với cô.

Hóa ra là vậy!

Bạch Tử cúi đầu, cô chẳng có chút thiện cảm nào với Lương Văn Thư!

Kiếp trước, cô và Lương Văn Thư ít có giao tiếp, nhưng đã từng có một lần xảy ra xung đột.

Hôm đó, khi học lớp thanh nhạc, vì phải làm thêm nên Bạch Tử bị cảm lạnh, cổ họng khô rát, phải đi lấy nước và thuốc uống.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Lương Văn Thư cũng đi lấy nước.

Khi đó, nước trong bình gần hết, may sao Bạch Tử lấy được nốt chỗ nước sôi cuối cùng.

Lúc Lương Văn Thư đến thì không còn nước.

Bạch Tử thấy bên cạnh có bình nước đóng sẵn, nên tốt bụng đề nghị thay nước mới lên.

Không ngờ, thay vì nhận được sự giúp đỡ, Bạch Tử lại bị Lương Văn Thư châm biếm và khinh miệt: "Loại nước này, uống vào chắc sẽ khiến mặt tôi giống như cô, đầy mụn lở, đúng không?"

Đúng vậy, lúc đó trên mặt Bạch Tử vẫn còn những nốt mụn do bị dị ứng vì bị Trầm Thanh Thanh  hại, cô vốn đã rất tự ti về ngoại hình.

Những lời chế nhạo của Lương Văn Thư sâu sắc cắm vào trái tim yếu đuối của Bạch Tử, nhưng cô cũng không phản bác, chỉ cầm ly nước định rời đi.

Có lẽ sự im lặng của Bạch Tử đã khiến Lương Văn Thư cảm thấy cô dễ bắt nạt hơn, vì thế cô  đưa tay đẩy Bạch Tử.

Bạch Tử không phòng bị, một bước chân loạng choạng khiến nước trong ly văng ra và đổ lên cánh tay cô, sau đó còn nổi cả bóng nước!

Loading...