Bạch Tử Tái Sinh - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-03-14 00:15:06
Lượt xem: 110

“ À, làm sao có thể như vậy được?”

Lục Lộc quay đầu nhìn Lưu Tiểu Quyên, hỏi: “Tiểu Quyên, các cô làm gì vậy, có phải để cô Trầm có ấn tượng không tốt không?”

Lưu Tiểu Quyên vội vàng lắc đầu: “Không, chúng tôi chẳng làm gì cả.”

Nói xong, cô ta như nhớ ra điều gì đó, bỗng nhiên hiểu ra, nói: “Chắc là do vừa nãy chúng tôi nói chuyện hơi lớn tiếng, làm phiền đến  cô Trầm phải không? Thực sự xin lỗi, chỉ có một phòng nghỉ này thôi, hy vọng cô Trầm đừng để ý.”

Ngụ ý là, ai bảo Trầm Thanh Thanh  phải cùng Lục Lộc trong một phòng nghỉ chứ? Nếu có chỗ nào không hài lòng, thì Trầm Thanh Thanh  cũng chỉ có thể tự chịu đựng, không thể làm gì được.

Trầm Thanh Thanh  hơi chớp mắt, không ngờ trợ lý của Lục Lộc lại là một người biết ăn nói như vậy.

Cô ngồi trên chiếc ghế xoay, xoay người một chút, dù đã rõ mọi chuyện nhưng vẫn làm bộ nghi hoặc nhìn họ, bình thản hỏi: “Ồ, Lục Lộc, câu nói của trợ lý cô có ý gì vậy? Cô ấy có muốn tôi khó xử phải không, để mọi người nghĩ tôi là người tính toán chi li sao?”

Lưu Tiểu Quyên mặt cứng đờ: “…”

Lục Lộc: “Sao có thể như vậy được, Thanh Thanh, cô ấy tuyệt đối không có ý đó đâu.”

Trầm Thanh Thanh  liếc mắt, tay kéo nhẹ chiếc bông tai, mỉm cười nhưng ánh mắt sắc bén, nói: “Không phải vậy, vậy là ý gì?”

“Lục Lộc, mặc dù đây là lần đầu tiên tôi hợp tác với cô, nhưng trước đây, những nghệ sĩ ở cùng phòng nghỉ với tôi, dù sao cũng là những người hạng hai, còn cô hiện giờ chỉ là… hừ hừ.”

Ám chỉ rằng dù Lục Lộc có danh tiếng thấp, nhưng tôi không chê cô là may mắn rồi, đừng để trợ lý của cô đến đây tỏvẻ ra oai phong với tôi.

Sau hai câu đấu khẩu, Lục Lộc nhận ra Trầm Thanh Thanh  không đi theo lối mòn của cô ta.

“Chị Thanh Thanh…”

“ Nếu cô đã gọi tôi một tiếng chị, vậy tôi cũng sẽ nói thẳng với cô một câu, khi tìm trợ lý, phải chọn người có giáo dục, nếu không sẽ không chỉ đắc tội người khác mà còn có thể bị họ ghi thù và tìm cách hãm hại sau lưng đó.”

Trầm Thanh Thanh  đứng lên, nói một bài học về cách cư xử trước mặt Lục Lộc.

Lục Lộc cúi đầu, mắt long lanh, trong lòng tức giận. Cô liếc nhìn Lưu Tiểu Quyên, “Tiểu Quyên xin lỗi chị Trầm đi.”

Lưu Tiểu Quyên bước tới, “Chị Trầm, thực sự xin lỗi, hy vọng chị đừng để ý chuyện hôm nay.”

Trầm Thanh Thanh  quay người nhìn vào gương, ra hiệu cho nhân viên trang điểm tiếp tục làm việc cho mình.

“Không có gì, bị chó cắn thì tôi đâu thể cắn lại,hừ, dĩ nhiên, tôi chỉ nói miệng vậy thôi, không có nói au là chó đâu, cô đừng có để bụng nhé.”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Lưu Tiểu Quyên: “…”

Lục Lộc: “…”

Sau khi xảy ra một trận đối đầu gay gắt, Trầm Thanh Thanh  buổi trưa đã đi tìm nhà sản xuất, yêu cầu đổi phòng trang điểm cho mình.

Cô thực sự không muốn tiếp tục ở cùng Lục Lộc trong một phòng.

Thấp kém quá đi!

Sau khi Thu Quý Thịnh liên lạc thành công với Dương Trạm ,hắn ta là người rất thông minh, đã cho người đi xác minh thân phận của Dương Trạm .

Khi xác nhận mọi chuyện rõ ràng, trong lòng Thu Quý Thịnh bắt đầu tính toán lại.

Mỹ nhân mà Dương Trạm quản lý chính là nữ minh tinh hàng đầu trong làng giải trí nội địa – Bạch Tử!

Chỉ riêng danh xưng nữ minh tinh hàng đầu nội địa đã khiến Thu Quý Thịnh vô cùng hứng thú.

Hơn nữa, Bạch Tử còn có một thân phận khác, đó là con gái của Bạch Xuyên Hùng.

Trước đây, Thu Quý Thịnh định nhắm vào Bạch Xuyên Hùng, nhưng không ngờ ông ta lại rất cảnh giác. Sau buổi tiệc doanh nhân, từ đó đến giờ không có thêm bất kỳ liên lạc nào.

Bây giờ, Dương Trạm chủ động đến tìm hắn, Thu Quý Thịnh cảm thấy đây chính là cơ hội mà ông trời ban tặng!

Nếu có thể chiếm được Bạch Tử, chẳng phải hắn ta đã nắm được "chìa khóa" để khống chế Bạch Xuyên Hùng sao?

Có bao nhiêu tiền đều không thành vấn đề, công ty của hắn cũng sẽ được hồi sinh từ cõi chết!

Vì thế, Thu Quý Thịnh rất nhiệt tình hẹn Dương Trạm đi ăn, vài lần bóng gió muốn gặp Bạch Tử.

Nhưng Dương Trạm chưa bao giờ dẫn Bạch Tử ra gặp hắn.

Thu Quý Thịnh vô cùng nóng lòng, nhưng Dương Trạm thì điềm tĩnh đến mức khó có thể lay chuyển.

Cuối cùng, Thu Quý Thịnh không chịu nổi nữa.

Trong quán bar, ánh đèn đủ màu sắc rực rỡ, Thu Quý Thịnh ngồi đối diện với Dương Trạm , nói thẳng: “Dương Trạm , trước đây anh nói về giao dịch, rốt cuộc là chuyện gì? Đã lâu như vậy rồi, tôi không có thời gian để tiếp tục kéo dài với anh đâu.”

Dương Trạm từ lâu đã nắm rõ Thu Quý Thịnh là kiểu người gì.

Trong suốt thời gian qua, Dương Trạm đã kiên nhẫn tiếp tục giao du với hắn, nhưng thật sự không muốn dây dưa lâu hơn nữa.

Nếu không phải Bạch Tử chưa liên lạc để chỉ đạo bước tiếp theo, Dương Trạm đã chẳng thèm trả lời tin nhắn của hắn ta rồi.

Cuối cùng, Dương Trạm đã nhận được tin nhắn từ Bạch Tử, thông báo là có thể tiến hành bước tiếp theo.

Vì vậy, Dương Trạm mới nói với Thu Quý Thịnh:

“Giao dịch rất đơn giản, cậu chẳng phải muốn quyến rũ những cô gái con nhà giàu sao? Tôi có thể giới thiệu cho cậu một người, đảm bảo cậu sẽ hài lòng.”

Thu Quý Thịnh sửng sốt, cảm giác sau lưng mình hơi lạnh.

Không ngờ là từ trước đến nay Dương Trạm đã nhìn thấu hắn ta…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-398.html.]

Hắn còn tưởng sẽ phải tìm cách dụ Bạch Tử, hóa ra là Dương Trạm đã biết hết mọi chuyện rồi.

Hắn ta muốngiả vờ  một chút.

“ Anh nói cái gì vậy, sao? tôi không hiểu gì cả?”

Dương Trạm lắc lắc ly rượu trong tay, nói: “Đừng giả vờ nữa, đừng có diễn trước mặt tôi. Giao dịch là tôi sẽ cung cấp cho anh  tất cả thông tin về những cô gái nhà giàu,anh đi quyến rũ họ, điều kiện làanh  phải báo cáo mọi chuyện, từ A đến Z, tất cả những gì xảy ra giữa hai người, phải kể cho tôi nghe.Anh làm hay không làm?”

Thu Quý Thịnh nheo mắt lại, giống như một con cáo già lộ diện.

“Tôi làm sao biết được anh nói thật hay không?”

Dương Trạm cười lạnh: “Tôi đã nói với  anh rồi, giao dịch này là lợi cho anh không có hại gì, hơn nữa, tôi lừa anh thì có lợi ích gì?”

Thu Quý Thịnh không nói gì, nhíu mày như đang suy nghĩ.

Dương Trạm không có nhiều thời gian để lãng phí với hắn ta, “Làm hay không làm, trả lời ngay bây giờ. Nếu  anh từ chối, thì chúng ta không cần phải tiếp tục liên lạc nữa.”

Chờ một phút.

Dương Trạm đứng dậy, chuẩn bị đi.

Thu Quý Thịnh gọi anh lại từ phía sau, “Được rồi, tôi đồng ý với anh.”

Dương Trạm hơi dừng lại, không quay đầu lại mà nói: “Thông tin tôi sẽ gửi cho anh sau, anh về đợi tin tức.”

Rời khỏi quán bar, Dương Trạm gửi tin nhắn cho Bạch Tử: “Xong rồi.”

Bạch Tử trả lời: “Cảm ơn anh, Anh Dương .”

Lương Văn Thư đã từ chối nhiều lời mời công việc, quyết định đến Hồng Kông gặp Tống Hàn Yên.

Căn hộ ở đây chính là nơi cô lớn lên từ nhỏ, nhưng mỗi lần trở về, Lương Văn Thư lại không cảm thấy thoải mái hay vui vẻ.

Quả nhiên, sau khi về nhà, Tống Hàn Yên liền chất vấn Lương Văn Thư có tìm được người đàn ông phù hợp hay chưa.

Lương Văn Thư cảm thấy vô cùng đau đầu, trả lời: “Vẫn chưa.”

Tống Hàn Yên tức giận: “Con rốt cuộc có nghe những gì mẹ nói không vậy? Con có biết bây giờ con cần phải làm gì không?”

Lương Văn Thư: “Con đương nhiên biết, nhưng mà mẹ, làm sao có thể dễ dàng tìm được một người đàn ông phù hợp chứ. Hơn nữa, vòng tròn ở thành phố Q này có hạn, nếu thật sự có người phù hợp, mẹ cũng đã giới thiệu cho con từ lâu rồi, đâu phải để con tự mình đi tìm. Dù sao thì mẹ rất thích sắp xếp cuộc sống của con mà.”

Tống Hàn Yên tức giận: “Con đã cứng cổ rồi, dám cãi lại mẹ đúng không!?”

Tống Hàn Yên cứ lải nhải mãi bên tai, giống như đang niệm kinh.

Lương Văn Thư đã nghe đến mức phát mệt, không chịu nổi nữa.

“Được rồi được rồi, mẹ, mẹ nói đủ chưa? Mẹ kêu con về chẳng lẽ là để mắng con sao? Con đã làm theo những gì mẹ nói rồi, chẳng lẽ vẫn chưa đủ sao!”

Tống Hàn Yên: “Nếu con thực sự làm theo những gì mẹ nói thì phải chú tâm một chút chứ!”

“Ngày mai bắt đầu, mẹ sẽ tự tay dạy con diễn xuất, còn nữa, con phải viết một bản tiểu sử nhân vật cho kịch bản.”

Lương Văn Thư: “Tiểu sử nhân vật? Con làm sao biết viết cái này?”

Tống Hàn Yên trợn mắt: “Ngay cả tiểu sử nhân vật mà con cũng không biết viết, con thật sự không có chút chú tâm nào vào sự nghiệp diễn xuất à!”

Lương Văn Thư biết mình không thể cãi lại được, liền im lặng.

Tống Hàn Yên tức giận đến mức lắc đầu.

Con gái tuy không thừa hưởng được trí thông minh của bà, nhưng ít ra còn có vẻ ngoài xinh đẹp.

Nếu không thì sinh con gái chẳng thà sinh một miếng thịt nướng!

Nửa tháng sau,

Đoàn phim “Bách Thế Hưng” chuyển bối cảnh quay phim đến Cửu Lâm Thành.

Bạch Tử vẫn đứng ngoài cuộc, là người cầm quân.

Dưới sự chỉ đạo của cô, Dương Trạm đã đưa Thu Quý Thịnh vào cuộc chơi.

Thu Quý Thịnh là một kẻ lừa đảo cao cấp, ngoài mặt là một quý ông lịch thiệp.

Dương Trạm đã giới thiệu hắn cho những người bạn trong giới giải trí Hồng Kông, và Thu Quý Thịnh đã thành công gia nhập vào giới này nhờ vào câu chuyện “quay về từ nước ngoài” và sự tự tạo dựng hình tượng là một nhà đầu tư lớn.

Hồng Kông là nơi đất chật người đông, nhưng thu nhập của các nghệ sĩ nơi đây lại thấp hơn rất nhiều so với trong trong nước .

Thu Quý Thịnh không tiếc tiền, mục đích của hắn là muốn lợi dụng tình hình này.

Trong xã hội này, có tiền chính là có quyền.

Vì thế, hắn dễ dàng xây dựng được danh tiếng trong giới Hồng Kông.

Mọi người đều biết gần đây có một nhà đầu tư lớn từ nước ngoài quay lại, và hắn tiêu tiền rất hào phóng, thường xuyên tổ chức các bữa tiệc trên du thuyền tại Bến Thượng Hải.

Tống Hàn Yên, là một “bông hoa giao tiếp” của giới giải trí Hồng Kông, nghe thấy tên Thu Quý Thịnh liền rất chú ý.

Qua sự giới thiệu của bạn bè, bà tham gia một bữa tiệc trên du thuyền mà Thu Quý Thịnh tổ chức.

 

Loading...