Bạch Tử Tái Sinh - Chương 370

Cập nhật lúc: 2025-03-11 07:24:45
Lượt xem: 189

Tập Đoàn Tần Thị sắp hợp tác với Siêu Nhiên .

Đây là điều mà Bạch Tử chưa từng nghĩ đến, vì ở kiếp trước cô còn chưa đủ tư cách để tiếp cận những chuyện lớn như vậy.

Đối mặt với điều chưa biết, chỉ có thể từng bước tiến lên thôi.

Sau khi Lục Lộc ký hợp đồng với Siêu Nhiên .

Công ty đã chuẩn bị tổ chức một buổi gặp mặt fan cho cô, một cách gián tiếp thông báo rằng Lục Lộc là nghệ sĩ mới ký hợp đồng với Siêu Nhiên .

Buổi gặp mặt fan đang được chuẩn bị rất kỹ càng, không vội vã.

Bạch Tử mỗi ngày đều đi giữa hai địa điểm là phòng thu âm để thu âm cho Nguyệt Thành Xuân, cho đến khi hoàn thành.

Một ngày nọ, cô lại đến phòng thu âm như thường lệ.

Cô rất tập trung vào kịch bản, đeo tai nghe, mãi không để ý đến chiếc điện thoại đặt trên bàn cách đó không xa, vừa có cuộc gọi nhỡ.

Không ai nghe máy, cuộc gọi tự động bị ngắt.

Người kia rất lịch sự, không gọi lại nữa.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Cho đến khi Bạch Tử thu âm xong, cô cảm thấy mệt mỏi và duỗi người một cái, rồi tháo tai nghe ra.

Phiền Hoa  rót cho cô một cốc trà hoa cúc.

Bạch Tử uống một ngụm rồi tìm điện thoại, hỏi:

“ Này, Phiền Hoa à, điện thoại của tôi đâu rồi?”

Phiền Hoa : “Ở trên bàn kia.”

Bạch Tử: “Đưa qua cho tôi với, làm phiền rồi.”

Phiền Hoa  bước vài bước, đưa điện thoại cho Bạch Tử.

Khi mở khóa màn hình, Bạch Tử thấy một cuộc gọi nhỡ.

"Tề Hàn."

Bạch Tử có chút bất ngờ.

Bởi vì Tề Hàn hiếm khi gọi điện cho cô, hai người gần như chỉ nhắn tin qua WeChat.

Cô kẹp điện thoại giữa vai, tay cầm bút tiếp tục đánh dấu lời thoại trên kịch bản.

Điện thoại reo lên mấy tiếng rồi mới được kết nối, Bạch Tử lên tiếng trước:

"A lô, anh gọi em có việc gì ạ?"

Tề Hàn: " Bạch Tử, em còn đang làm việc à?"

Bạch Tử: " Vâng, em đang thu âm, đang nghỉ giữa giờ, sao vậy?"

Tề Hàn: "Vậy thì tốt, anh đang ở dưới tòa nhà của em, em xuống đi, chúng ta gặp nhau ăn cơm, buổi chiều anh phải đi làm trước hai giờ."

Bạch Tử ngừng lại, nhìn màn hình điện thoại, thấy giờ đã trôi qua một lúc, cô ngồi thẳng người, hỏi:

"Anh nói anh ở đâu?"

"Ở dưới tòa nhà của em."

"Anh làm sao biết em ở đây?"

Bạch Tử ngạc nhiên, cũng có chút vui mừng, không ngờ Tề Hàn lại đột ngột tới.

Tề Hàn: "Cũng không khó tìm, em xuống đi, anh đã đặt nhà hàng rồi."

Bạch Tử: "Được."

Cô vội vàng cúp máy, tháo tai nghe, cầm lấy chiếc áo khoác treo trên ghế và mặc vào.

" Phiền Hoa, cô nói với các mọi người ở ngoài, tôi đi ăn chút rồi sẽ quay lại."

Phiền Hoa  ngạc nhiên: "Hả? Đã đặt xong đồ ăn rồi mà?"

"Vậy phần của tôi cô ăn giúp tôi luôn nhé."

"Tốt quá, cần để Hứa Phong đưa đi không? Tôi sẽ gọi cho anh ấy."

"Không cần đâu, có người ở dưới tòa nhà đợi tôi, tôi đi xuống là được."

"Được."

Sau khi thông báo xong, Bạch Tử rời khỏi phòng thu âm.

Cô đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, đi thang máy xuống dưới tòa nhà, đến sảnh lễ tân nhưng không thấy ai.

Bạch Tử đứng đó và gọi cho Tề Hàn.

Khi cuộc gọi vừa kết nối, giọng Tề Hàn vang lên:

"Anh thấy em rồi, đừng di chuyển."

Bạch Tử cầm điện thoại, nghiêng người nhìn.

Cô thấy Tề Hàn bước tới từ con đường nhỏ bên cạnh cửa chính, anh mặc một chiếc áo khoác mỏng màu xám nhạt rất thoải mái, từ xa đã có thể cảm nhận được dáng vẻ thẳng tắp và khí chất của anh, trên tay còn cầm một thứ gì đó.

Bạch Tử cúp máy.

Khi anh đến gần, Bạch Tử nhìn vào tay anh và hỏi: "Cái gì vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-370.html.]

Tề Hàn: "Trà trái cây, trà chanh dây, mua cho em đấy."

Tề Hàn đưa túi giữ nhiệt cho cô, Bạch Tử mắt sáng lên, nhưng vừa định nói gì thì anh lại nói tiếp:

"Anh biết, ngôi sao nổi tiếng rồi thì phải kiêng đường, không có đường đâu, có thể hơi đắng một chút."

"Hay thật, anh biết cả cái này, không tồi, thật sự không tồi."

Chỉ tiếc là Bạch Tử đeo khẩu trang, không tiện uống.

Có thể bên ngoài có paparazzi, vì vậy cô cúi thấp đầu một chút, tay nắm lấy tay Tề Hàn, cả hai lặng lẽ rời đi.

Tề Hàn đã đặt bàn ở một quán vịt quay gần đó.

Quán không có phòng riêng, nhưng không gian khá yên tĩnh, giữa các bàn có vách ngăn, nên khá riêng tư.

Hai người chọn một góc khuất không quá nổi bật, xung quanh đều có vách ngăn.

Trước mặt là chiếc bàn vuông nhỏ, có thể ngồi bốn người, nhưng Tề Hàn chọn ngồi bên trái của Bạch Tử.

Khi cô lấy đồ, cảm giác hơi chật chội.

"Sao anh lại ngồi cạnh em, ngồi đối diện cũng được mà."

Tề Hàn: " Muốn gần em hơn."

Bạch Tử mỉm cười, gắp một ít hành tươi bỏ vào bánh tráng, vừa cuốn vừa nói:

"Dạo này em bận tới mức choáng váng, hơn tám mươi tập thu âm làm em choáng váng luôn, nhưng em xem lịch rồi, giờ mới là tháng sáu, sao anh lại về rồi?"

Tề Hàn: " Anh về sớm không vui à?"

Bạch Tử: "Vậy sao anh lại đến tìm em, không phải nói là phải đi báo cáo trước à?"

Tề Hàn: "Không vội, có thời gian ăn cơm với em mà."

Bạch Tử liếc anh một cái, đoán rằng Tề Hàn đến Thành phố Q , việc đầu tiên là tìm cô, thậm chí còn chưa về nhà thăm, trong lòng cô cảm thấy rất vui.

Bởi vì cô được anh đặt ở vị trí đầu tiên trong lòng.

Sau khi ăn xong món vịt quay, không khí nhẹ nhàng nhưng ấm áp.

Còn một chút thời gian, tài xế lái xe đưa họ tới một hồ nước gần đó để đi dạo.

Dưới ánh sáng mờ nhạt của buổi chiều, thời gian như chậm lại.

Bạch Tử hỏi: "Tề Hàn, anh hình như không hút thuốc."

Tề Hàn: "Có hút, thỉnh thoảng thôi."

Bạch Tử cúi đầu im lặng, không nói gì.

Tề Hàn: "Em không thích anh hút thuốc à?"

Bạch Tử: "Không phải, hút thuốc nếu là cách giảm stress thì thỉnh thoảng hút cũng chẳng sao."

Tề Hàn: "Vậy sao em không nói gì?"

Bạch Tử cười: " Em đang hồi tưởng, hình như trước đây chưa thấy anh hút."

Tề Hàn: "Ừm, sau này cũng sẽ không hút nữa, không muốn để em hít phải khói thuốc."

Khi sắp quay lại,Tề Hàn nắm tay Bạch Tử, đột nhiên nghiêng người ôm cô vào lòng.

Bạch Tử đặt tay lên lưng anh, rồi cảm nhận một nụ hôn ấm áp rơi nhẹ lên má cô.

Lông mi của Bạch Tử khẽ run lên, cô che tai anh, chủ động tựa vào anh.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Đó là âm thanh nhịp đập của trái tim đang tăng tốc.

Sau khi quay lại từ hồ,Bạch Tử trong tâm trạng vui vẻ tiếp tục công việc thu âm.

Tề Hàn đi báo cáo công tác.

Những ngày sau đó, Bạch Tử bận rộn với việc hoàn thành phần thu âm, còn Tề Hàn thì đi làm tại chi nhánh.

Công ty Siêu Nhiên  đã chuẩn bị một buổi gặp mặt fan lớn cho Lục Lộc, và nó nhanh chóng lọt vào top tìm kiếm.

Dưới bài đăng, là vô vàn lời chúc mừng từ cư dân mạng, hy vọng sau tất cả những chuyện đã qua, sự nghiệp của cô sẽ phát triển thuận lợi.

Lục Lộc hưởng lợi từ việc được dựa vào một công ty lớn.

Nếu là trước đây, cô chỉ có thể may mắn lọt vào hot search, nhưng giờ thì khác, công ty có đủ tiền để mua hot search.Một hot search có giá không hề rẻ.

Siêu Nhiên  hỗ trợ nghệ sĩ mới, đã tạo cho Lục Lộc một cơ hội quảng cáo tốt, còn có những buổi chụp hình cho tạp chí của mùa tiếp theo.Có lẽ vì thế mà Lục Lộc trở nên tự tin hơn.

Cô ta và hai cô em họ của mình, những trợ lý hành động theo kiểu "làm chó săn", khiến câu "Chó giả danh chủ" trở nên quá rõ ràng.

Một ngày nọ,Phiền Hoa  đi vào phòng nghỉ để lấy nước, tình cờ gặp phải hai nhân viên đang chuyển bình nước vào phòng nghỉ.

" Mọi người đang làm gì vậy?"

Phiền Hoa  cầm cốc nước, nhìn họ với vẻ ngạc nhiên.

"Không cần quan tâm, các cô cứ làm việc tiếp đi."

Khi nghe thấy tiếng, Phiền Hoa  mới chú ý, bên cạnh có một người phụ nữ thấp bé với mái tóc ngắn đang ngồi.

Cô chính là một trong những trợ lý của Lục Lộc, Lưu Tiểu Hà .

Cô ta là em họ của Lục Lộc, còn có một người chị tên là Lưu Tiểu Quyên .

Loading...