Bạch Tử Tái Sinh - Chương 328

Cập nhật lúc: 2025-03-07 22:44:58
Lượt xem: 155

Với vị thế hiện tại của Bạch Tử, có vô số kịch bản tốt trong giới phim ảnh để chọn lựa, sao lại phải đi chọn một vai phụ trong một bộ phim?

Chiều hôm đó, khi Bạch Tử rời khỏi công ty để đến lịch trình tiếp theo, dưới tầng công ty có hai người đang chờ đợi cô.

Khi Bạch Tử và Phiền Hoa  từ thang máy bước ra, lễ tân thấy họ liền vội vã bước tới nói:

“Bạch Tử, có người muốn gặp cô.”

Phiền Hoa  lên tiếng hỏi trước: “Ai vậy? Có chuyện gì không?”

Lễ tân nhìn sang phía bên cạnh, thấy hai người đang ngồi trên ghế nghỉ gần sảnh công ty.

Nhìn kỹ thì chính là Ba mẹ Trầm .

Bạch Tử nhíu mày.

Phiền Hoa  không nhận ra họ, tưởng là một vài fan muốn xin chữ ký cho con cái, liền nói:

“Họ là ai vậy? Chúng ta đang vội để đến lịch trình tiếp theo, sao họ cứ ngồi ở đây được.”

Lễ tân tỏ vẻ khó xử: “Tôi cũng bảo họ rời đi rồi, nhưng có vẻ họ không phải là fan bình thường, cứ nhất quyết chờ ở đây. Tôi còn nói dối là Bạch Tử cô không có ở công ty, họ vẫn cứ đợi, dường như rất tin tưởng rằng cô ở đây.”

Phiền Hoa : “A, kỳ lạ thật…”

Bạch Tử: “Tôi biết họ, đi thôi, qua đó xem sao.”

Phiền Hoa : “Hả? Bạch Tử cô biết họ à? Họ là ai vậy?”

Bạch Tử vừa đi về phía Ba mẹ Trầm  vừa giải thích: “Họ là Ba mẹ Trầm Thanh Thanh , cũng là ba mẹ nuôi của tôi.”

Phiền Hoa : “…” Trời ơi.

Trước đây Bạch Tử đã nói về những chuyện giữa cô và Trầm Thanh Thanh ở Đại học T.

Ba mẹ Trầm  luôn đứng về phía Trầm Thanh Thanh , trong lòng họ đã có sự thiên vị rõ rệt.

Chắc chắn họ sẽ không đến tìm Bạch Tử nếu không có chuyện quan trọng.

Nếu họ đã đến, vậy hẳn là không phải chuyện đơn giản.

Năm đó, sau khi Trầm Thanh Thanh bị Đại học T đuổi học vì tham ô, Ba mẹ Trầm  cũng biết được thân phận ba mẹ ruột của Bạch Tử.

Lần gặp mặt đó, Bạch Xuyên Hùng và Giang Quỳnh Chi đã có ấn tượng rất xấu về họ.

Sau đó, họ đã ngừng mọi hợp tác với Trầm Thị Group.

Trầm Thị Group đã chịu một khoản tổn thất lớn, kinh doanh không còn thuận lợi như trước nữa.

Dù Trầm Thị hiện nay không còn kiếm được nhiều tiền như trước, nhưng vẫn có nền tảng vững chắc, họ vẫn là một trong những gia tộc quyền lực ở thành phố A, vì vậy vẫn có không ít thế lực.

Họ có thể giúp đỡ khi cô con gái bảo bối của mình cần.

Phiền Hoa : “Đây là công ty, không biết ngoài kia có phóng viên nào đang rình không, họ đến tìm cô ở đây, chắc chắn có mục đích gì đó.”

Bạch Tử: “Đi hỏi xem sao.”

Bạch Tử đi đến trước mặt Ba mẹ Trầm , trực tiếp hỏi: “Mấy người tìm tôi có chuyện gì không?”

 Mẹ Trầm thấy Bạch Tử đến, vội vàng chỉnh lại trang phục, nghiêm mặt nói: “Giờ khác rồi, thấy không, ông Trầm, con bé chẳng gọi chúng ta là ba mẹ nữa.”

Bạch Tử cười nhẹ: “Chắc Mấy người cũng không hy vọng tôi gọi vậy đâu nhỉ. Tôi còn phải vội đi có việc, có chuyện gì thì nhanh nói đi, tôi không có nhiều thời gian.”

 Ba Trầm hắng giọng hai lần, lấy lại vẻ nghiêm túc nói: “Bạch Tử , chuyện lần trước ở trường học, sau đó ta và mẹ con đã điều tra một chút, thực ra là chúng ta đã hiểu lầm con. Lần này tới đây là muốn thăm con, thấy con sống tốt, chúng ta cũng yên tâm rồi.”

“Ban đầu chúng ta định lên tìm con, nhưng lễ tân không cho vào, còn nói con không có ở công ty, may là ta và mẹ con không tin, cứ chờ ở đây mãi.”

“……”

Sự quan tâm bất ngờ này khiến Bạch Tử không kịp đề phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-328.html.]

Nếu là Bạch Tử của kiếp trước, chắc chắn cô sẽ cảm động đến rơi nước mắt.

Sau đó cô sẽ bỏ qua tất cả những uất ức trước đó.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nhưng tiếc là…

Bạch Tử không phải là Bạch Tử của kiếp trước nữa rồi.

Cô nhìn thấy vẻ mặt của Ba mẹ Trầm , trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Không có thiện ý!

Chuyện ở trường đã qua lâu như vậy, nếu họ thật sự muốn xin lỗi Bạch Tử, lẽ ra họ phải đến từ lâu rồi.

Tại sao lại phải đợi đến bây giờ mới đến?

Phải chăng Thành phố A  và Thành phố Q không có đường giao thông? Hay là không thể gọi điện được? Hay là không biết số điện thoại của Bạch Tử?

Hừm.

Bạch Tử không phải là kẻ ngốc, để cho họ lợi dụng tình cảm gia đình mà mong muốn hòa hợp lại như xưa.

Cô không bị lay chuyển, chỉ khẽ hạ mi mắt, “ Ồ, tôi sống rất tốt, ngoài công việc hơi bận ra thì không có gì không ổn. Mấy người cũng thấy rồi đó, mau về đi.”

Nói xong, Bạch Tử quay người định rời đi.

Nhưng cô vừa bước đi một bước, phía sau Ba mẹ Trầm  liền đứng dậy từ ghế sofa, vội vàng gọi:

“Bạch Tử ! Chúng ta còn một chuyện nữa muốn nói.”

Quả nhiên.

Bạch Tử dừng lại, nghiêng người nhìn họ, “Có chuyện gì thì nói đi.”

Mẹ Trầm tiến lên một bước, nói: “Bạch Tử , chúng ta lần này đến là để đầu tư, tối nay còn phải cùng nhà sản xuất của đoàn phim ăn cơm nữa.”

Ba Trầm gật đầu: “Đúng vậy, bộ phim này tên là Kỳ Hiệp, là Thanh Thanh nói với chúng ta, bảo đây là một cơ hội rất tốt, nếu quay xong bộ phim này, con bé sẽ có cơ hội phát triển hơn, vì vậy chúng ta mới đến để giúp con bé.”

Bạch Tử không mảy may động lòng, chỉ đáp: “Ồ, rồi sao nữa?”

Mẹ Trầm và Ba Trầm nhìn nhau một cái, rồi tiếp tục: “Nếu con vội, chúng ta cũng không vòng vo nữa, khi đến, Thanh Thanh có nói với chúng ta là con cũng để ý đến bộ phim này.”

Ba Trầm : “Bạch Tử , con hiện giờ đã phát triển tốt như vậy, buổi lễ trao giải trước chúng ta cũng xem rồi, con đoạt giải nữ diễn viên xuất sắc nhất, sự nghiệp càng ngày càng tốt. Bộ phim này, con không quay cũng không sao, nhưng Thanh Thanh thì khác, con bé khó khăn lắm mới có cơ hội này, vì vậy ba mẹ muốn con từ bỏ kịch bản này, nhường cơ hội cho Thanh Thanh .”

Mẹ Trầm : “Đúng vậy, dù sao chúng ta chỉ có mỗi một đứa con gái, hồi nhỏ đã thiếu sót với Thanh Thanh quá nhiều, bây giờ cũng chỉ có thể bù đắp thôi. Bạch Tử , con còn có cơ hội tốt hơn, thì hãy nhường kịch bản cho em gái con đi!”

Phiền Hoa  đứng bên cạnh nghe xong cũng ngây người ra.

“Nhường kịch bản cho Trầm Thanh Thanh ?”

Giới giải trí là một đấu trường danh lợi, ai giành được tài nguyên thì là của người đó.

Không nói đến việc Bạch Tử không hề giành giật, ngay cả khi cô có giành được, tại sao phải nhường lại cho người khác? Đây chẳng phải là quá không công bằng sao?

Phiền Hoa  muốn lên tiếng giúp Bạch Tử, nhưng bị Bạch Tử ngăn lại.

Bạch Tử mỉm cười nhìn Ba mẹ Trầm , nói: "Còn gì muốn nói nữa không?"

Ba Trầm và Mẹ Trầm thấy Bạch Tử không từ chối ngay lập tức, còn tưởng cô đã đồng ý, liền vội vàng nói: “À, còn một chuyện nữa, ở Thành phố Q , Thanh Thanh không có người thân hay bạn bè gì. Bạch Tử , con là chị, nhất định phải chăm sóc nhiều cho Thanh Thanh đó , ngành giải trí rất khó khăn, Thanh Thanh không có nền tảng, con nhất định phải giúp đỡ con bé, giới thiệu cho con bé một vài cơ hội tốt nữa càng tốt.”

Bạch Tử: “Tôi phải giúp cô ấy tìm cơ hội, vậy ai sẽ giúp tôi tìm cơ hội?”

Mẹ Trầm : “Chẳng phải con đã có nhiều cơ hội rồi sao? À, cơ hội của con chắc chắn nhiều lắm, chia một chút cho Thanh Thanh cũng không sao đâu.”

Bạch Tử nghe mà không nhịn được cười.

Cô thật sự không thể nhịn nổi, chỉ lắc đầu cười nhẹ, rồi đáp: “Được rồi, tôi biết rồi, còn gì khác không? Tôi phải đi rồi.”

Cả hai thấy tưởng đã xong việc, liền nói: “Không sao rồi, không sao rồi, con mau đi làm đi.”

 

Loading...