Bạch Tử Tái Sinh - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-02-10 23:21:36
Lượt xem: 1,038
“Tiểu thư , không phải cô vừa gọi điện sao?”
“Là tôi đây.”
Trầm Tử gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn về những chiếc xe sang đỗ cách đó không xa, đầy nghi hoặc nói: “Không thể nào…”
“Chính là cô rồi, mau lên xe đi.”
Không chờ cô kịp phản ứng, vệ sĩ không nói thêm lời nào, lợi dụng sự bất ngờ của cô mà bế cô lên xe.
Trầm Tử hoàn toàn ngơ ngác!
Khoan đã, vệ sĩ bây giờ đều lực lưỡng thế này sao!?
Đây không phải là buôn người chứ!?
Cơ hội một người buôn người lái Rolls-Royce để lừa đảo là bao nhiêu nhỉ!?
“Rốt cuộc chuyện này là sao?”
“Tiểu thư , đến nơi cô sẽ biết.”
Chà, bí ẩn ghê.
Chẳng bao lâu, Rolls-Royce lái vào một khu biệt thự.
Xuống xe, Trầm Tử nhìn dãy biệt thự trước mặt, không nói nên lời vì kinh ngạc.
Vệ sĩ nói: “Mời cô!”
Cánh cổng biệt thự mở ra, hai hàng người giúp việc bước ra chào đón.
Bước vào bên trong, Trầm Tử nhìn thấy nội thất dát vàng, lộng lẫy, và những món đồ cổ được bày biện khắp nơi…
Đây là gia đình nghèo đến mức không đủ ăn sao?
Hoàn toàn không giống như những gì cô tưởng tượng, liệu có nhầm lẫn gì không?
Đúng lúc đó, một bà lão tóc bạc từ trên lầu đi xuống. Bà mặc áo choàng trắng viền vàng, chống cây gậy gỗ quý, khuôn mặt đầy xúc động tiến đến trước mặt Trầm Tử.
Bà lão, mắt đỏ hoe, hỏi:
“Cháu chính là cô gái vừa gọi điện phải không!?”
Trầm Tử : “Là cháu. Nhưng người nghe điện thoại là một người đàn ông. Đây là chuyện gì vậy…”
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, một đội ngũ y tế từ bên cạnh bước ra, nhanh chóng mở hộp dụng cụ, lấy m.á.u Trầm Tử và lập tức tiến hành xét nghiệm ADN ngay tại chỗ.
Trầm Tử bị màn xử lý này làm cho kinh ngạc đến choáng váng!
Bà lão kéo tay Trầm Tử đến ngồi xuống sofa, nói:
“Lại đây nào, cô bé, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện.”
“Cô bé, cháu tên là gì?”
“Trầm Tử .”
Bà lão lặp lại cái tên, gật đầu rồi hỏi:
“Cháu làm sao biết mình là con của gia đình chúng ta?”
“Thật ra cháu cũng không rõ lắm. Chuyện này không giống như cháu tưởng tượng. Người nói thông tin với cháu bảo rằng gia đình cháu nghèo rớt mồng tơi, ba là một con nghiện cờ bạc, mẹ là người phụ nữ chanh chua, còn có một người anh trai là gã trai ế.”
“Con nghiện cờ bạc, phụ nữ chanh chua, gã trai ế? Haha…”
Bà lão bật cười lớn:
“Chưa từng có ai dám nói về Bạch gia như thế, đây là lần đầu tiên đấy!”
Đội ngũ y tế bên cạnh nhanh chóng hoàn thành xét nghiệm ADN. Kết quả hiện lên trên màn hình, cho thấy độ tương thích huyết thống là 99.999%.
Bác sĩ phấn khích nói:
“Lão phu nhân! Kết quả đã có! Cô ấy chính là đại tiểu thư !”
“Cái gì! Thật sao!”
Bà lão xúc động đứng bật dậy từ sofa, nắm c.h.ặ.t t.a.y Trầm Tử , giọng nghẹn ngào:
“Bạch Tử à ! Cuối cùng bà cũng đợi được ngày cháu trở về! Ông trời có mắt rồi! Tuyệt vời quá, tuyệt vời quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-3.html.]
“Cháu không phải mang họ Trầm đâu! Cháu nên mang họ Bạch! Tên cháu là Bạch Tử!”
“Bạch Tử?”
Việc đổi họ đột ngột khiến cô có chút chưa quen.
Nhưng nghĩ lại, giờ đã tìm được ba mẹ ruột, đổi họ là chuyện bình thường.
“Rốt cuộc chuyện này là sao?”
“Đừng vội, để bà từ từ kể cho cháu nghe.”
Bạch lão phu nhân cầm tay Bạch Tử, từ tốn kể lại chuyện năm đó bị trao nhầm đứa trẻ tại bệnh viện.
Khi vừa mới sinh, lúc y tá bế đi lau người, đã vô ý nhầm lẫn, đổi Bạch Tử với một đứa trẻ khác.
Đến khi phát hiện ra, muốn tìm lại thì cô đã bị bế xuất viện, từ đó bặt vô âm tín.
Đứa trẻ bị đổi chỗ với Bạch Tử, nhờ sự điều tra của Bạch gia, đã được tìm thấy và trả về cho ba mẹ ruột.
Nhưng Bạch Tử thì mất tích từ đó. Họ tìm kiếm suốt bao năm, thử đủ mọi cách nhưng không có kết quả.
Vì lúc đầu Bạch gia đưa ra những điều kiện hấp dẫn, nên nhiều người giả mạo đã tìm đến để lừa đảo. Cuối cùng, họ phải thay đổi chiến thuật, đưa ra những thông tin sai lệch, như gia đình nghèo rớt, ba là con nghiệm cờ bạc, mẹ là người phụ nữ chanh chua, anh trai là gã trai ế… Tất cả đều là thông tin giả, nhằm đánh lạc hướng kẻ gian.
Nói cách khác, năm đó có đến ba đứa trẻ bị trao nhầm!
Bạch gia nhanh chóng phát hiện ra và kịp thời trả đứa trẻ kia về với ba mẹ ruột, để cô bé lớn lên trong tình yêu thương của gia đình.
Nhưng Trầm gia thì không phát hiện ra, nuôi nhầm Bạch Tử suốt 18 năm, cho đến khi Trầm Tử gặp tai nạn và Trầm Thanh Thanh tìm ra thân thế thật của mình rồi quay về.
Những gì Trầm Thanh Thanh nói đều chỉ là thông tin bề nổi mà cô ta tra được. Thực tế, tất cả đều là thông tin ảo do Bạch gia cố ý tung ra!
Thực tế, ba mẹ ruột của Bạch Tử cực kỳ giàu có!
Nhìn ngôi nhà xa hoa này mà xem, tường nhà như dát vàng, nói gia đình nghèo đến mức không đủ ăn là chuyện hài hước nhất trên đời!
“Vậy ba cháu không phải người nghiện cờ bạc?”
“Tất nhiên không phải rồi! Bạch gia chúng ta là gia tộc danh giá nổi tiếng ở thành phố Q!”
“Vậy mẹ cháu cũng không phải người phụ nữ chanh chua?”
“Hoàn toàn sai! Mẹ cháu là một nghệ sĩ! Một bậc thầy trong nghệ thuật kịch truyền thống!”
“Còn anh trai cháu… cũng không phải gã trai ế?”
"Đó ....chỉ là tin đồn nhảm, anh trai của cháu đã kế thừa mỏ dầu của ông ngoại cháu, bây giờ đang làm trong ngành năng lượng đó! Quả thật đã gần 30 tuổi rồi, mà vẫn chưa có người yêu gì cả, thật là tội nghiệp mà!"
Bạch Tử nghe những lời này, kinh ngạc đến mức không thể diễn tả nổi, nhưng rất nhanh cô đã phản ứng lại và hỏi:
"Vậy trước đó lúc cháu gọi điện, là ai đã nghe máy vậy?"
"Là anh họ của cháu ! Bạch Chú!"
Bạch Chú... Bạch Chú...
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Không ngờ đây lại là một cái tên giả!
Bạch gia điều kiện tốt, điều này quả thật là một niềm vui bất ngờ đối với Bạch Tử.
Bạch lão phu nhân kéo Bạch Tử lại gần, nước mắt lưng tròng nói:
"Bạch Tử à, cháu đã khổ sở bao nhiêu năm ngoài kia rồi phải không? Ba mẹ cháu sắp về rồi, cả nhà chúng ta cuối cùng cũng đoàn tụ! Chỉ tiếc là, ông già không đợi được cháu về, bà đã nghĩ mình sẽ không bao giờ thấy cháu quay lại, không ngờ trời cao thương xót bà! Những năm tháng ăn chay niệm Phật không uổng, Bạch Tử à, cháu gái ngoan của bà!"
Những lời này làm Bạch Tử cảm động vô cùng.
Có lẽ là tình cảm m.á.u mủ ruột thịt, Bạch Tử cũng không kìm được mà mắt bắt đầu đỏ.
"Bà ơi, bà là bà nội của cháu sao? Bà nội, gặp lại được bà thật tốt ạ!"
Ở kiếp trước, cô đã bị cuốn vào cuộc tranh đấu với Trầm Thanh Thanh , cho đến lúc chết, cô vẫn chưa gặp được ba mẹ ruột của mình.
Bị mọi người quay lưng, những thứ cô muốn giữ gìn cũng không giữ được.
Bây giờ nghĩ lại thật là buồn cười, những thứ cô muốn giữ lại ở kiếp trước đều không phải là của mình, còn những gì thực sự thuộc về cô, cô lại bỏ qua.
Bây giờ có thể tái sinh sống lại một lần nữa, Bạch Tử mới nhận ra mình đã quá sai lầm!
Cô lẽ ra phải sớm đi tìm họ, không uổng công họ tìm cô suốt bao nhiêu năm!
Bà lão ôm chặt Bạch Tử và khóc nức nở, Bạch Tử cũng không kìm được mà rơi nước mắt.
Chẳng mấy chốc, ngoài cửa vang lên tiếng thắng gấp, một nam một nữ từ cổng lớn lao nhanh vào nhà—