Bạch Tử Tái Sinh - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-02-27 07:38:55
Lượt xem: 236
Không ngờ Bạch Chú lại để ý đến thế.
Bạch Tử đáp qua loa: “Đúng vậy, nhưng cơ hội cũng hiếm mà.”
Phim của Đào Băng Hà không phải muốn tham gia là tham gia được.
Phải đợi thời cơ.
Thôi vậy, trước mắt cứ chữa lành vết thương đã.
Họ chơi bi-a ở phòng bi-a hai tiếng đồng hồ.
Chu Hòe và Bạch Chú đã lái xe đi đến bãi đỗ xe, còn Lương Trạch Tích đứng bên cạnh gọi điện đặt chỗ nhà hàng lẩu, Tề Hàn thanh toán xong và đi cùng Bạch Tử ra khỏi phòng bi-a.
Lúc đi thang máy, Tề Hàn bình thản nói: "Anh đã mua cho em một món quà."
" Hả?"
Bạch Tử quay lại nhìn anh.
Chỉ thấy Tề Hàn lấy từ trong túi ra một thanh sô cô la, đó chính là loại sô cô la Wonka giống hệt trong bộ phim Charlie and the Chocolate Factory mà họ xem vào dịp Tết ở nhà Tề Hàn .
Bạch Tử hơi ngẩn ra, nhận lấy thanh sô cô la, cảm thấy nó khá nặng và đầy đặn trong tay.
"..."
Từng lớp giấy bạc bạc màu được Bạch Tử bóc ra, tiếng vỏ giấy xé có vẻ giòn giã.
Sự tái hiện thật sự khiến cô rất ngạc nhiên, thậm chí bên trong còn có giấy vé vàng.
Bạch Tử cầm giấy vé vàng, ngẩng lên nhìn Tề Hàn , khóe miệng không tự chủ được mà cong lên như một đứa trẻ khi mơ ước thành hiện thực, "Anh mua ở đâu vậy?"
"Anh mua ở Anh."
Địa điểm quay phim chính là ở Anh, vì vậy hương vị của sô cô la đó có lẽ cũng gần giống nhất với trong phim.
Ánh mắt nhẹ nhàng của Tề Hàn nhìn Bạch Tử, trong con ngươi của anh phản chiếu nụ cười trên môi Bạch Tử khi cô cầm thanh sô cô la, không biết tại sao tâm trạng của anh cũng trở nên vui vẻ hơn.
Bạch Tử lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh thanh sô cô la, rồi bẻ một miếng bỏ vào miệng.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Loại sô cô la mà cô đã thèm từ rất lâu, vị ngọt ngào mịn màng, lại có thêm hương vị của hạt dẻ, ngon vô cùng.
"Cảm ơn anh, ngon thật đó ạ."
Bạch Tử mỉm cười, đôi mắt cong lại.
Không ngờ câu nói bâng quơ của Bạch Tử khi xem phim trước đó lại được Tề Hàn nhớ kỹ.
Anh còn đặc biệt mua lại đúng thanh sô cô la đó để tặng cho cô.
Sô cô la không cần phải đắt tiền, thậm chí trên mạng cũng có rất nhiều hàng giả, nhưng nó cần rất nhiều tâm ý.
"Thích là được rồi."
Bạch Tử cẩn thận gói lại lớp giấy bạc của thanh sô cô la và bỏ vào trong túi xách.
Lúc này, cửa thang máy mở ra, Tề Hàn dùng tay giữ cảm biến thang máy, nhường cho Bạch Tử đi ra trước với cây nạng, anh theo sau.
Vì chân bị thương, Bạch Tử không thể đi nhanh, Tề Hàn cũng giảm tốc độ bước đi theo cô.
Tới cửa chính, Bạch Chú và Chu Hòe đã lái xe đến, Lương Trạch Tích cũng đã đặt xong chỗ ở nhà hàng lẩu.
Bạch Tử ăn bữa lẩu đầu tiên của năm nay, chụp vài bức ảnh và đăng lên vòng bạn bè.
Kỳ nghỉ đông ngắn ngủi chỉ một tháng, thế là kết thúc như vậy.
Bốn ngày sau.
Trường T bắt đầu học kỳ mới.
Chân Bạch Tử vẫn chưa lành hẳn, vì vậy việc đăng ký và các thủ tục khác đều được rút gọn lại.
Từ Hiểu Đồng nghe nói Bạch Tử bị nứt xương vì một đứa trẻ nghịch ngợm, rất tức giận.
"Đứa trẻ nghịch ngợm thật là đáng ghét, Bạch Tử , năm nay mình về quê, thấy con ch.ó con nuôi ở nhà bị cắt tai, hóa ra là do một đứa trẻ nghịch ngợm làm, mà ba mẹ nó còn chẳng quan tâm gì, tức c.h.ế.t mình mất rồi!"
"Đừng nhìn mấy đứa trẻ nhỏ như thế, nhưng chúng thật sự rất độc ác đó!"
Bạch Tử không phản ứng gì, cô không tin vào cái lý thuyết "con người sinh ra vốn thiện lương".
Có những đứa trẻ thực sự là tiểu ác ma, chứ không phải tiểu thiên thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-226.html.]
Như Bạch Tử đã dự đoán, Tạ Bắc Mạc học kỳ này không trở lại trường học tiếp. Cả diễn đàn trường đều bàn tán sôi nổi về việc học trưởng Tạ Bắc Mạc đột nhiên nổi tiếng.
Chức chủ tịch hội học sinh hiện giờ đang trống, sẽ phải bầu lại.
Bạch Tử vì bị thương ở mắt cá chân không thể tiếp tục tập luyện ở sân tennis .
Trong khoảng thời gian không có lớp sau khi khai giảng, Bạch Tử thường xuyên đến quán cà phê để g.i.ế.c thời gian.
Sau khi Bạch Chú và những người khác đến trường làm thủ tục nhập học, họ gần như không còn đến lớp nữa, Lương Trạch Tích đã hoàn tất thủ tục và chính thức tiếp nhận công việc tại công ty gia đình.
Tề Hàn thì không đến trường làm thủ tục nhập học, nghe nói anh không có mặt ở thành phố Q, mà luôn ở Quảng Đô.
Chỉ có Bạch Chú và Chu Hòe hiện tại còn khá rảnh rỗi, thỉnh thoảng lại quay về trường tham gia các hoạt động câu lạc bộ.
Trước khi mắt cá chân bị gãy, MV quảng bá cho bộ phim TY mà Bạch Tử tham gia quay đã được phát hành trên trang web chính thức, và thu hút được một làn sóng quan tâm mới.
Trường T không phải là một học viện điện ảnh, mặc dù có khoa diễn xuất, nhưng mỗi năm chỉ có một vài sinh viên nổi bật.
Trường T chú trọng nhiều hơn vào việc phát triển nhân tài.
Vì vậy, khi trường xuất hiện người nổi tiếng, nó luôn gây xôn xao trong cộng đồng học sinh.
Sau khi học kỳ bắt đầu, có hai sự kiện đáng chú ý.
Đầu tiên là việc Tạ Bắc Mạc nổi tiếng sau khi ra mắt với Xuân Giang Nguyệt Dạ.
Thứ hai là MV quảng bá TY của Bạch Tử.
Tạ Bắc Mạc không còn ở trường, và Bạch Tử đã trở thành gương mặt nổi bật trong khuôn viên trường.
Những sinh viên năm nhất hiện tại đang tham gia huấn luyện quân sự, và kỷ lục của đội Bạch Tử vẫn chưa ai phá vỡ được.
...
Khi đi ăn ở căng tin,
Bạch Tử nhận được rất nhiều ánh nhìn từ xung quanh, đặc biệt là khi ánh mắt mọi người lướt qua cô rồi dừng lại ở mắt cá chân bị thương của cô.
Tuy nhiên, Bạch Tử làm như không thấy gì.
"Nhìn kìa, chính là chị ấy, đẹp quá, vẫn giữ kỷ lục huấn luyện quân sự đấy."
"Chị ấy bị sao vậy?"
"Đúng là đẹp quá, không hổ là người đoạt giải hoa khôi năm ngoái!"
"Gương mặt trong MV mình còn tưởng là hiệu ứng đặc biệt, không ngờ ngoài đời chị ấy lại xinh đẹp như vậy, đẹp quá đi mất."
" Mình từng xem trên diễn đàn, hình như chị ấy đã từng ở bên học trưởng của câu lạc bộ tennis năm thứ tư?"
"Không phải đã được đính chính rồi sao? Chỉ là bạn bè thôi."
"Ôi, không có lửa làm sao có khói, mnhf nghĩ cho dù đã đính chính rồi cũng không thể tin hoàn toàn được..."
"Nghe nói có người tiết lộ Bạch Tử đã cướp đi 18 năm cuộc đời của người khác? Cái này có thật không?"
Giữa những lời bàn tán xung quanh, Bạch Tử cầm đĩa đồ ăn và cùng Từ Hiểu Đồng rời đi, tìm một góc yên tĩnh hơn ngồi ăn.
Từ Hiểu Đồng : "Chán quá, mình đã hiểu vì sao trước đây Bạch Chú và họ không muốn đến căng tin ăn cơm rồi."
Với độ nổi tiếng của bốn người bọn họ ở trường, mỗi lần đến đây sẽ không tránh khỏi nghe được nhiều lời bàn tán, thậm chí còn nhiều hơn.
Hai người vừa mới ngồi xuống chưa lâu,
Bên cạnh có một chỗ trống, và chẳng bao lâu, nhóm của Trầm Thanh Thanh đã đến.
Họ tất nhiên là cố tình đến để chọc giận Bạch Tử.
Vừa ngồi xuống, âm thanh của họ liền "vô tình" vang lên —
Hoàng Thái Liên: "Thanh Thanh, thật sự là cậu đã thử vai thành công rồi sao? Không phải là tuần sau hoặc muộn nhất là giữa tháng cậu sẽ vào đoàn phim sao? Thật là ghen tị với cậu quá!"
Trầm Thanh Thanh mặt đỏ bừng, "Thật ra là Văn Thư giới thiệu cho mình, công lao hoàn toàn là củacậu ấy,mình chỉ may mắn thôi, đạo diễn nói mình rất phù hợp với hình tượng nữ chính của bộ phim này."
Chúc Tiểu Xuân: "Văn Thư thật giỏi, các cậu đều đã nhận được vai diễn rồi nhỉ! Còn chúng mình thì có lẽ phải đợi người từ đoàn phim đến tuyển chọn diễn viên, không biết khi nào mới có thể trúng tuyển..."
Lương Văn Thư mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Không cần phải lo lắng thế đâu, khi mình vào đoàn phim rồi sẽ xem có vai nào phù hợp không, rồi để mình sắp xếp cho các cậu."
Chúc Tiểu Xuân vui mừng nói: "Thật sao? Văn Thư , cậu thật tuyệt vời!"
"Quả thật, trong lớp chúng ta, người nổi bật và có tương lai nhất vẫn là các cậu, năm hai đã nhận được cơ hội như vậy, không phải ai cũng làm được đâu, kể cả là học giỏi nhất trong khoa thì cũng đâu có thể nhận được vai diễn đâu? Chỉ có đóng MV thì có gì ghê gớm đâu, đúng không?"