Bạch Tử Tái Sinh - Chương 223
Cập nhật lúc: 2025-02-27 07:33:42
Lượt xem: 286
“Cái gì? thím nói rất hay đó, phá sản à, ha ha.”
Người phụ nữ nghe được lời của Chu Hòe , tức giận ngay lập tức.
“Cậu gọi ai là thím vậy! Tôi xinh đẹp như vậy, cậu lại gọi tôi là thím, mắt cậu bị mù à?”
Bảo mẫu đứng bên cạnh thổi gió: “Phu nhân, vừa rồi chính họ là những kẻ kiêu ngạo, cố gắng giữ tôi và thiếu gia lại, tôi muốn bảo vệ thiếu gia nhưng tiếc là họ quá mạnh mẽ, tôi không thể rời đi được.”
Người phụ nữ lập tức lấy điện thoại ra, “Chỉ có mấy người đúng không? Mấy người đợi đấy! trên tôi còn có người!”
Bạch Chú dập tắt điếu thuốc, quay lại nhìn bà ta.
Thực sự muốn biết, bà ta có ai đứng trên.
Người phụ nữ gọi một cú điện thoại, gọi trưởng nhóm tuần tra của khu trượt tuyết đến, đồng thời còn báo cảnh sát, nói là có người lừa tiền bà ta.
Trưởng nhóm tuần tra đến phòng y tế, chưa rõ chuyện gì xảy ra, có chút ngơ ngác, nhưng khi nhìn thấy ba người Bạch Chú, anh ta liền có cảm giác không lành.
Những người này là những nhân vật lớn đến khu trượt tuyết hôm nay, nghe nói ông chủ lớn của khu trượt tuyết chính là một trong số họ, liệu người phụ nữ bị xe chở đi lúc nãy có phải vì chuyện này mà bị thương không?
Người phụ nữ vênh váo nói: "Lão Lưu, mấy người này đắc tội tôi rồi, đưa họ vào danh sách đen, sau này đừng bán vé cho họ nữa!"
Trưởng nhóm tuần tra lập tức giật mình, sắc mặt lúng túng, liếc mắt thấy giám đốc khu trượt tuyết cũng có mặt trong phòng y tế, trong lòng anh ta bất giác thắt lại.
"Chị nói gì vậy, đừng có nói bừa, tôi đâu có quyền đó."
"Đâu có nói bừa, tôi đã báo cảnh sát rồi! Mấy người này đắc tội tôi, tôi không chỉ làm cho Mấy họ không thể đến khu trượt tuyết nữa, mà còn khiến Mấy người họ không thể sống nổi ở thành phố Q này!"
Bạch Chú cười ha hả: "Có người muốn đưa chúng ta vào sanh sách đen, các bạn có cảm nhận gì?"
Giám đốc lập tức chối bỏ quan hệ: "Bạch tiên sinh, tôi không biết người phụ nữ này, người đâu mà nói những lời điên rồ, khu trượt tuyết của chúng tôi không bao giờ làm việc đó, không bao giờ đưa khách vào danh sách đen."
Bạch Chú: "Trước đây bảo mẫu nói khu trượt tuyết này có 10% cổ phần thuộc về mấy người, tôi không biết, hóa ra cổ phần của khu trượt tuyết này còn nằm trong tay người ngoài cơ đấy."
10%?
Người phụ nữ ban đầu hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn bảo mẫu.
Bảo mẫu lập tức lúng túng, “Phu nhân, trước đây bà nói nhà mình có cổ phần ở khu trượt tuyết, tôi chỉ muốn dọa họ nên mới nói là 10%.”
"..."
Người phụ nữ cố gắng giữ vẻ mặt mạnh mẽ: "Dù không phải 10%, nhưng gia đình chúng tôi đúng là có cổ phần! Khu trượt tuyết này là do chồng tôi xây dựng! Lão Lưu, anh có thể làm chứng cho tôi."
Lão Lưu sắc mặt càng thêm khó xử: "Bà đừng kéo tôi vào, tôi có biết gì đâu."
Lương Trạch Tích : "Hóa ra đó là cái gọi là cổ phần?"
Không có gì bên trong, chỉ toàn là giả vờ.
Giám đốc đứng ra nói: "Khu trượt tuyết này tuyệt đối không có chia cổ phần, 100% thuộc về tiểu thư Bạch Tử."
"..."
Tiểu thư Bạch Tử?
Bảo mẫu sắc mặt đờ đẫn.
Trước đó bà ta hình như nghe thấy, người phụ nữ bị thương đ.â.m vào gốc cây, họ gọi cô là Bạch Tử .
Không lẽ người phụ nữ bị thương lúc nãy chính là chủ lớn của khu trượt tuyết này!?
Bảo mẫu sợ hãi trong lòng, nhưng giờ muốn ngăn cản cũng muộn rồi.
Lúc này, cảnh sát đến giải quyết sự việc cũng đã đến, sau khi tìm hiểu sự việc, họ muốn đưa tất cả mọi người về.
Người phụ nữ tưởng mình lại có người chống lưng, lập tức nói: "Ha ha, Mấy người xong rồi!"
Trưởng đồn cảnh sát là bạn thân của chồng bà ta, khi đến đồn cảnh sát, nhất định sẽ làm cho Mấy người đẹp mặt!
Nhưng điều người phụ nữ không ngờ đến là, khi họ đến, họ phát hiện người giải quyết sự việc không phải là trưởng đồn mà là chính trưởng phòng.
Lúc đến, Lương Trạch Tích đã liên hệ với trưởng phòng, bảo ông đến giải quyết chút chuyện nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-tu-tai-sinh/chuong-223.html.]
Đồng thời trên đường đến, ông ấy cũng đã điều tra ra được thân phận của người phụ nữ này.
Hóa ra, chồng bà ta chính là ông chủ xây dựng ở thành phố Q, đúng là có chút tiền, không phải là người nghèo, so với người bình thường thì cũng coi như là khá giả rồi.
Bình thường bà ta vênh váo trước đám bạn chơi bài của mình.
Còn bảo mẫu này, cũng không ngờ hôm nay lại gặp phải gia đình thực sự giàu có, đụng phải người không phải đối thủ.
Chỉ có ngần ấy thân phận mà còn dám ra vẻ giàu có.
"Chỉ là làm một chút công trình mà đã tưởng mình lên trời, nếu thật sự để thím có thế lực thì sao được?"
Bạch Chú cười lạnh: "Không có khả năng dạy con thì đừng sinh, sinh ra cũng chỉ là thứ vô dụng giống như c bà thím thôi, ăn nhờ ở đậu vào người khác có gì mà lên mặt."
Lúc này, người phụ nữ mới nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc.
Bà ta không muốn chuyện này ảnh hưởng đến sự nghiệp của chồng mình, lập tức nói: "Tôi sẽ bồi thường, bồi thường là được rồi chứ gì!"
Chu Hòe : "Ai cần mấy đồng của thím? Giữ lại mà trả cho chồng thím sau đi."
“Thím không phải đã nói là sẽ bồi thường đến mức phá sản sao? Tôi thấy kết cục này rất phù hợp với thím.”
"......"
Người phụ nữ như rơi vào hầm băng.
Lương Trạch Tích thêm dầu vào lửa: "Không dạy con là lỗi của ba mẹ, nhìn thím như thế này, chồng chắc cũng chẳng phải là người tốt."
Bạch Chú lười không muốn nói thêm gì với bà ta, đúng lúc nhận được điện thoại của Tề Hàn , vừa nghe điện thoại vừa đi ra khỏi phòng ghi chép, thông báo với Tề Hàn mọi chuyện đã được giải quyết.
“Bạch Tử chân không sao chứ?”
Tề Hàn quay đầu nhìn vào phòng, nói: "Chỉ bị nứt nhẹ, cần nghỉ ngơi."
Trong điện thoại còn vang lên tiếng khóc của một cậu bé, nghe giọng, có lẽ là đứa trẻ quậy phá trước đó.
Đứa trẻ quậy phá trước đây luôn có mẹ che chở.
Lần này mẹ của nó cũng không chịu nổi, tức giận mà đánh đứa trẻ trong phòng ghi chép.
Cảnh sát bên cạnh ngăn lại, nói không được đánh trẻ con, phải đánh thì ra ngoài mà đánh.
Đi lại bằng nạng rất mệt.
Vì vậy, Bạch Vân Thâm đã chuẩn bị cho Bạch Tử một chiếc xe lăn thông minh.
Ở kiếp trước, Bạch Tử bị gãy chân và xương, sau khi đến bệnh viện chữa trị, cô tự uống thuốc, đau đớn quá thì uống thuốc giảm đau để chịu đựng.
Đừng nói là chỉ có chiếc xe lăn, ngay cả một cây gậy gỗ cũng không có.
Bây giờ là sự khác biệt hoàn toàn, Bạch Tử cảm thấy ấm lòng, nước mắt nghẹn ngào, đưa tay che mặt.
Buổi chiều họ từ Tề gia rời đi, giờ lại cùng nhau trở về Tề gia.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Khi Giang Quỳnh Chi và Bạch Xuyên Hùng biết Bạch Tử đi chơi xong lại bị thương, vừa xót xa lại vừa tức giận.
Khi Bạch Tử về đến Bạch Gia , vết thương do tai nạn xe vẫn chưa lành.
Mới qua một thời gian ngắn mà lại bị thương lần nữa.
"Con ai mà nghịch ngợm thế? Ba mẹ làm thầu xây dựng à? Thật là mất dạy!"
"Ngày Tết thế này mà Bạch Tử lại bị thương ở chân, thế này là sao? Con cái, con nào chẳng là bảo bối trong lòng ba mẹ!"
Giang Quỳnh Chi tức giận.
Mãi cho đến khi nghe Bạch Chú nói chuyện đã được giải quyết, bà mới có chút an ủi.
Bạch Tử an ủi Giang Quỳnh Chi là mình không sao, còn nói vài câu vui vẻ chúc mừng năm mới, “Mẹ, con không sao, năm mới tới rồi, tài lộc đến rồi, ngã một cái nhặt được tiền vàng, năm nay chắc chắn sẽ là năm may mắn.”