Bạch Nguyệt Quang - Chương 54 : Không biết Lục Cẩn có thích món quà đính hôn cô tặng không
Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:40:45
Lượt xem: 5
Lục Cẩn và Cố Mẫn Mẫn nhảy xong điệu nhảy thứ hai của đêm nay, anh ta liền vội vã muốn lên lầu.
Nhân viên của anh ta đã gửi tin nhắn nói rằng mọi chuyện đã xong, người đang ở phòng 1808.
Nhưng vừa bước ra khỏi phòng tiệc, anh ta đã bị Chu Dực Phong chặn lại.
Không biết ngọn gió nào lại khiếnChu Dực Phong muốn kéo anh ta đi chơi bi-a.
Còn nói hôm nay chơi bi-a với Trì Tiện, đã thua liên tiếp bốn ván, trong lòng không phục, muốn tìm lại chút thể diện từ anh ta.
Lục Cẩn gấp gáp lên lầu để giải quyết công việc, không muốn để ý đến , vội vàng hất tay Chu Dực Phong ra, sau đó đi về phía thang máy.
Chu Dực Phong không phục, hét lên từ phía sau: "Lục Cẩn, anh ngay cả đánh một ván với tôi cũng không dám đánh, anh có phải là đàn ông không?"
Lục Cẩn dừng bước.
Là đàn ông thì không thể nói không được.
Để chứng minh mình còn có thể làm tốt hơn Trì Tiện, Lục Cẩn cắn răng đánh bi- a với Chu Dực Phong thắng liên tiếp năm ván, rồi mặt mày tối sầm bỏ đi.
Anh ta gấp gáp chạy đến phòng 1808, nhìn thấy người vẫn còn nằm trên giường, mới thở phào nhẹ nhõm.
Cả căn phòng đều xông nước hoa, chỉ bật một chiếc đèn vàng ấm áp, không thể nhìn rõ mặt người, nhưng không khí lại rất hài hòa.
Nhìn thấy người mình đêm ngày mong nhớ đang ở ngay trước mắt, Lục Cẩn bỗng nhiên cảm thấy có chút ngại ngùng, do dự một lúc lâu, mới cởi chiếc cà vạt ra, bước đến cạnh giường.
Một bên khác Chu Dực Bá không tìm thấy Úc Noãn Noãn.
Lúc anh đồng ý sẽ dẫn Úc Noãn Noãn đến, đã dặn dò cô ta rất kỹ, tuyệt đối không được rời tầm mắt anh, không được gây chuyện ở bữa tiệc, càng không được gặp riêng Lục Cẩn.
Trước khi vào hội trường, Úc Noãn Noãn còn gật đầu đồng ý rất nghiêm túc, nhưng khi anhđi vào nhà vệ sinh một lát, cô ta đã biến mất.
Chu Dực Bá tìm khắp các khu vực công cộng, còn đặc biệt nhờ nhân viên đi tìm ở mỗi nhà vệ sinh công cộng, nhưng không thấy bóng dáng Úc Noãn Noãn đâu.
Tim anh chùng xuống như rơi vào đáy vực sâu.
May mắn rằng buổi tiệc này được tổ chức chung giữa Lục gia và Cố gia , không ai dám làm những chuyện không thể công khai trong lúc này.
Hơn nữa, mọi người đều biết, Úc Noãn Noãn là người anh dẫn tới.
Chu Dực Bá không lo lắng về việc có người vì sắc mà động tay động chân với cô ta.
Anh chỉ lo rằng Úc Noãn Noãn đi tìm Lục Cẩn.
Sau khi tìm không thấy Úc Noãn Noãn, Chu Dực Bá quyết định canh chừng Lục Cẩn.
Nếu ngăn được Úc Noãn Noãn gặp Lục Cẩn, thì sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra.
Rồi anh đáng thương nhận ra rằng, Lục Cẩn cũng không có mặt.
Chu Dực Phong nói với anh rằng, Lục Cẩn đã thắng liên tiếp năm ván bi-a rồi mặt mày đen xì lên lầu nghỉ ngơi.
Chu Dực Bá lập tức chạy đến lầu hai mươi ba, phòng dành riêng của Lục Cẩn.
Lần thứ hai đến đây, tâm trạng của anh đã hoàn toàn khác.
Lần trước là vì công việc, lần này là vì lý do cá nhân.
Anh ấn chuông cửa rất lâu mà không có ai trả lời.
Thế nhưng, cửa phòng bên cạnh đột nhiên mở ra, Trì Tiện ướt đẫm từ trong bước ra, sau lưng là Vân Mộ Kiều quấn khăn tắm, làn da trắng nõn hồng hào.
Chu Dực Bá vội vàng quay đi, hỏi: "Mọi người có thấy Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn không?"
Trì Tiện lắc đầu: "Không thấy."
"Nhưng căn phòng bên cạnh có lẽ không có ai, tôi và Trì Tiện lên đây từ rất sớm, không nghe thấy tiếng người khác lên tầng." Vân Mộ Kiều bổ sung thêm.
Chu Dực Bá gật đầu, khi rời đi, bước chân có vẻ hơi vội vàng.
Trì Tiện đóng cửa lại, nhìn vào mắt Vân Mộ Kiều: "Chắc thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta xuống lầu xem kịch đi?"
"Chắc chắn rồi, nhưng trước hết phải lau khô tóc đã." Vân Mộ Kiều mỉm cười.
Không biết Lục Cẩn có thích món quà đính hôn mà cô tặng không.
Chu Dực Bá lại xuống lầu tìm kiếm một vòng, còn túm được Chu Dực Phong, liền bắt anh giúp đỡ tìm kiếm.
Anh đã kiểm tra phòng giám sát, nhưng không có camera nào quay được hình ảnh của Úc Noãn Noãn và Lục Cẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-54-khong-biet-luc-can-co-thich-mon-qua-dinh-hon-co-tang-khong.html.]
Anh chỉ có thể tiếp tục như một con ruồi mất đầu, chạy loạn khắp nơi.
Sau khi tìm kiếm một vòng, quay lại sảnh khách sạn, Chu Dực Bá nhìn thấy một nhóm cảnh sát mặc đồng phục bước nhanh vào trong.
Với cảm giác trách nhiệm của một cảnh sát, anh lập tức tiến lên, xác nhận thân phận và hỏi họ đến đây làm gì.
Phía cảnh sát nhanh chóng phân công người canh giữ các lối ra, dẫn những người còn lại từ quầy lễ tân lấy thẻ phòng đa năng lên lầu, rồi ghé sát tai Chu Dực Bá, thì thầm mục đích chuyến đi này: "Thật ra có người tố cáo ẩn danh, nói rằng tại khách sạn Lộc Minh có người mua dâm!"
Chu Dực Bá trong lòng chợt chùng xuống, cảm giác không lành ập đến, anh liền bước nhanh theo bước của cảnh sát.
Chu Dực Phong và Cố Mẫn Mẫn đang đợi người thấy cảnh sát đến đông vậy, trông như có chuyện lớn xảy ra.
Với tâm lý “có thể ăn dưa tại sao không ăn,” họ cũng đi theo lên lầu, sử dụng thang máy khác.
Mục tiêu của cảnh sát rất rõ ràng, lên lầu và tiến thẳng đến phòng 1808.
Khi họ phá cửa vào trong, cảnh tượng hai người đang quấn quýt trên giường lập tức hiện ra trước mắt Chu Dực Bá.
Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn.
Cảnh sát nói với hai người đang khỏa thân trên giường: "Chúng tôi nhận được báo cáo từ người dân, nói rằng ở đây có hành vi mua dâm..."
Những lời tiếp theo, Chu Dực Bá không còn nghe nữa.
Anh mất hồn, chen qua đám đông, đi về phía thang máy.
Những người theo sau để hóng chuyện tụ tập ở cửa phòng 1808, ai cũng diện đồ lộng lẫy, chẳng khác gì paparazzi.
Mỗi người đều giơ điện thoại lên chụp ảnh, hào hứng bàn tán về vụ scandal của gia đình giàu có này.
"Trời ạ, Lục Cẩn thật là ngầu, dám làm loạn vào đúng ngày đính hôn, còn bị vợ chưa cưới bắt tại trận! Đây rõ ràng là muốn làm nhục Cố gia mà!"
"Bạn có nhìn thấy rõ người phụ nữ kia là ai không? Không phải là Vân Mộ Kiều sao? Vân Mộ Kiều và Cố Mẫn Mẫn là bạn thân, nếu đúng là cô ấy, thì đúng là một vở kịch hay."
"Phì, đừng nói bậy! Hôm nay Trì thiếu đã nói rồi, Vân Mộ Kiều là bạn gái của anh ấy, họ đã đến mức chuẩn bị kết hôn rồi, sao có thể lên giường với Lục Cẩn được?"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
…
Những tiếng ồn ào ấy, Chu Dực Bá không còn để tâm.
Khi đợi thang máy, anh tình cờ gặp phải Trì Tiện và Vân Mộ Kiều đi ra từ thang máy.
Cả hai đã thay đồ, mặc trang phục thoải mái nhưng vẫn rất lịch sự, khoác tay nhau đi về phía đám đông.
Chu Dực Bá đột nhiên có một linh cảm mạnh mẽ: "Vân Mộ Kiều, là cô sao?"
Họ đã trực tiếp xuống từ tầng 23, trừ khi đã biết sẽ có sự cố ở đây, nếu không sẽ không đến đây đột ngột như vậy.
Vân Mộ Kiều nghe thấy vậy, quay lại nhìn anh một cái, không trả lời mà hỏi lại: "Anh có bằng chứng không? cảnh sát Chu."
Chu Dực Bá loạng choạng một chút, phải tựa vào tường mới đứng vững.
Hai từ "bằng chứng" như đè bẹp anh.
Nếu cô đã làm như vậy, chắc chắn không để lại bất kỳ bằng chứng nào.
Mà dù có bằng chứng, chứng minh đây là âm mưu của cô thì sao?
Điều đó cũng không thể thay đổi được sự thật là Úc Noãn Noãn vẫn cùng Lục Cẩn ngủ chung trên một chiếc giường vào ngày đính hôn của anh ta.
Lục Cẩn rõ ràng không ngờ sẽ có người, còn là có nhiều người đột nhiên xông vào, khiến anh ta giật mình, vội vàng kéo chăn che lên người mình và người dưới thân anh ta lại.
Nghe thấy cảnh sát nói có người tố cáo anh ta mua dâm ở đây, anh ta lập tức hiểu ra mọi chuyện.
Nhìn xuống người phía dưới mình, quả nhiên không phải là Vân Mộ Kiều mà anh ta đã tính toán để có được, mà là Úc Noãn Noãn, người đang khóc sướt mướt.
Tuy nhiên, anh ta là chủ tịch Lục gia, đứng ở vị trí cao, tâm lý rất vững, thậm chí còn cau mày quát: "Ra ngoài!"
"Các vị cảnh sát, mời ra ngoài trước, hai người trong phòng này không phải quan hệ mua dâm.
"Đây là ngoại tình... À, hôm nay chỉ là lễ đính hôn, nói ngoại tình quá nặng, chỉ là tình cảm xưa dbùng phát không thể kiềm chế được mà thôi."
Cố Mẫn Mẫn giúp đỡ giải thích.
C ảnh sát cũng cảm thấy việc quá nhiều người tụ tập xem là không thích hợp, liền vẫy tay yêu cầu mọi người ra ngoài: "Mọi người ra ngoài hết đi, để họ mặc đồ vào đã, tình hình thực tế thế nào lát nữa ra ngoài sẽ nói rõ."
Lục Cẩn tối mặt đen lại, nhìn vào những ánh đèn flash liên tục lóe sáng.
Phía sau những ánh đèn flash ấy là nụ cười đắc thắng của Vân Mộ Kiều.