Vân Mộ Kiều  đến Bệnh viện tâm thần gặp Giang Tự Hành.
Ngược ,  ngày hôm  khi Trần Dục Minh đến thăm, cô   gặp Lý Hành Giản.
Lý Hành Giản  xuất viện từ  Tết.
Ba  Lý  mua nhà mới nhưng  kịp sửa sang, nên ba  họ tạm thời thuê nhà ở.
Người mở cửa là  Lý.
Khi bà   thấy Vân Mộ Kiều, sắc mặt thoáng chút ngượng ngùng và lúng túng.
Ba  Lý,  sự giúp đỡ của Ngô Lý,  tiết lộ rằng Úc Noãn Noãn   tổn thương Giang Tự Hành  bỏ ,  khi  rõ  chuyện  tìm  Úc Noãn Noãn để đòi tiền, tất cả là vì Vân Mộ Kiều  cho họ một khoản tiền.
Lúc đó họ mới hiểu rằng, Ngô Lý chính là gián điệp do Vân Mộ Kiều sắp xếp.
 lúc  họ  cắt đứt quan hệ với Úc Noãn Noãn,  còn đòn bẩy nào nữa. Cách  nhất là chấp nhận tiền của Vân Mộ Kiều và công việc mà cô   sắp xếp cho ba Lý.
Ban đầu, họ còn oán trách Vân Mộ Kiều thủ đoạn sâu xa, âm mưu  xa.
  Tết, họ bắt đầu tự suy ngẫm về những sai lầm của . Họ nhận  sai lầm của  và  kể hết  chuyện cho Lý Hành Giản. Dưới sự thuyết phục của Lý Hành Giản, cả gia đình họ cùng ký một tờ giấy nợ và gửi cho Vân Mộ Kiều.
Tuy nhiên, Vân Mộ Kiều  xé tờ giấy nợ đó, gửi trả  và  rằng: "Đã xong ."
“Cô Vân, mời .”
“Căn nhà  nhỏ, mong cô đừng chê.”
Căn nhà  50-60 mét vuông,  chia thành hai phòng ngủ, một phòng tắm và bếp. Đồ đạc của họ  nhiều, khiến  gian trở nên chật hẹp.
Tuy nhiên,  thứ đều  sạch sẽ,  thể thấy  rằng ba  Lý đang cố gắng cung cấp cho Lý Hành Giản một môi trường sống  nhất  thể.
“Hành Giản, cô Vân đến .”
Lý Hành Giản đang  bên cửa sổ,   đang  gì.
Khi  thấy lời ,   bỏ công việc trong tay, xoay ghế lăn hướng về phía Vân Mộ Kiều, mặt  biểu cảm chào cô.
Mặc dù sức khỏe của Lý Hành Giản  dần dần phục hồi, nhưng  năm năm   giường, quá trình phục hồi vẫn cần thời gian.
 so với  gặp mặt  đó,  ,  thứ   đổi  nhiều.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu xuống vai gầy gò của Lý Hành Giản, khiến   trông như một cây lan tươi , thanh thoát.
Vân Mộ Kiều   , trong lòng  khỏi cảm thán.
Nếu   những sự cố ,  lẽ giờ đây Lý Hành Giản  tỏa sáng trong lĩnh vực mà   yêu thích.
Mẹ Lý rót  cho Vân Mộ Kiều, mặt bà   còn vẻ nghiêm nghị như  nữa:
“Cô Vân,  mua ở siêu thị,   cô  uống  ?”
Vân Mộ Kiều khẽ gật đầu, cầm tách  lên và nhấp một ngụm.
“Không tệ, cảm ơn bà.”
 Lý vui vẻ ,  rót thêm một ít   tách cho Vân Mộ Kiều:
“Cô Vân, hôm qua chồng   ca đêm, giờ  chắc  đang  đường về .  sẽ gọi điện thúc giục ông  nhanh lên.”
Vân Mộ Kiều giơ tay ngăn .
“Không cần, an  là  hết.”
“Hôm nay  đến,  một việc  quan trọng cần nhờ bà giúp.”
Vân Mộ Kiều đặt một bức ảnh lên  mặt Lý Hành Giản:
“Xem ,  trong bức ảnh ,   thấy quen ?”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Lý Hành Giản cầm ảnh lên,  kỹ một lúc,  :
“Dù   đổi trang phục, cắt tóc và để râu, khí chất  phần trầm  hơn, nhưng nếu   nhầm,   chính là kẻ năm xưa dẫn đầu đánh .”
Vân Mộ Kiều gật đầu.
“ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-258-thoi-gian-tao-ra-lop-kinh-cuoi-cung-se-bi-thoi-gian-pha-vo.html.]
“Lúc đó   tưởng rằng   gây  án mạng, vội vã bỏ trốn  nước ngoài. Mới đầu năm nay   mới  . Bây giờ,   đang  vệ sĩ cho  khác ở khu biệt thự nơi ba   bảo vệ.”
“Vậy, chúng   báo cảnh sát bắt   ngay!”
Mẹ Lý run rẩy  cầm điện thoại, nhưng Lý Hành Giản ngăn .
“Cô Vân, cô  với chúng  chuyện , chắc chắn   chỉ  báo cảnh sát bắt  thôi chứ?”
“Có gì thì cứ  thẳng .”
Vân Mộ Kiều  Lý Hành Giản càng thêm tiếc nuối.
Người tài năng như  ,    chịu sự trì hoãn như thế  suốt bao năm, thật đáng tiếc.
“  , đúng là  mục đích riêng, nhưng chuyện của   liên quan đến  ,    cần  lo lắng. Mọi  chỉ cần báo cảnh sát bắt   và ép   khai  chuyện năm xưa Phương Tiêm Nguyệt thuê  gây thương tích là .”
Vân Mộ Kiều  hiệu cho Chân Thuận,    đưa cho Lý Hành Giản một phong bì.
“  chuẩn  đủ chứng cứ,   cứ yên tâm  .”
“Về phần thù lao,  cũng  để trong phong bì .”
“Còn   ,  cho   một ngày để suy nghĩ. Vào giờ  ngày mai, nhớ cho   quyết định như thế nào.”
“Không cần đợi đến ngày mai.”
Lý Hành Giản bỏ qua vẻ lo lắng của  Lý, trực tiếp lên tiếng.
“  thể ngay lập tức đưa  câu trả lời.
“Làm!”
Vân Mộ Kiều   ánh mắt kiên định của Lý Hành Giản, mỉm ,  dậy:
“Vậy thì  sẽ chờ tin vui từ mấy .”
“Vân Mộ Kiều!”
Vân Mộ Kiều   đến cửa, Lý Hành Giản vội vàng gọi cô .
Anh  run rẩy  dậy, cúi đầu chào Vân Mộ Kiều  sâu:
“Xin .”
Anh   thẳng ,  theo bóng lưng Vân Mộ Kiều, tiếp tục :
“Cũng xin cô chuyển lời cho cô Cố,  ân tình   trả hết, là    với cô . Mong cô đừng trách móc, đừng giận dữ, đừng hối hận  tiếc nuối, hy vọng cô    sẽ thuận lợi, hạnh phúc và bình an.”
Vân Mộ Kiều ngẩng đầu, thở dài.
Cuối cùng, cô chẳng  gì thêm, bước  một mạch.
Mẹ Lý  thấy con trai  mắt đỏ hoe, nước mắt tuôn rơi, nghẹn ngào :
“Con ơi, là   , là …  hại mất cơ hội  của con.”
Lý Hành Giản  khổ, cẩn thận lau nước mắt cho .
“Mẹ,    của , là do con  đủ khả năng.”
Chính   tự nghi ngờ, tự phủ nhận bản , mới để cho  khác  cơ hội lợi dụng.
Mẹ Lý cẩn thận liếc  Lý Hành Giản một cái: " Cố Mẫn Mẫn còn  sâu đậm tình cảm với con, nếu   vì những việc mà   , cô  sẽ Không bỏ con ."
Lý Hành Giản lắc đầu, mỉm  nhẹ nhàng.
"Giữa con và cô , chúng con  xa  quá lâu ."
"Cô  là mặt trời, tự   thể chiếu sáng rực rỡ. Còn con, chỉ là hạt bụi vô giá trị.  ngay cả việc bảo vệ cô  cũng   ,    thể mang  hạnh phúc cho cô ?”
"Ngày xưa con  giúp cô  một ,  vì cô   thương nặng và hôn mê, thời gian  khiến con trở thành ánh trăng trắng trong lòng cô .”
" tấm màn do thời gian tạo , cuối cùng  cũng sẽ  thời gian phá vỡ.”
"Nếu con tiếp tục ở bên cô , cô  sẽ dần nhận  con  tuyệt vời,  thể   thế  như trong ký ức  tưởng tượng của cô . Thà rằng  trở thành một đôi vợ chồng đầy oán hận,  hơn hết là cứ như  ."
"Cô  tiếp tục là mặt trời, còn con tiếp tục là hạt bụi ngước  cô ."