Bạch Nguyệt Quang - Chương 216: Vậy Thì Đừng Giả Làm Phục Vụ Để Đánh Lừa Người Khác Nữa
Cập nhật lúc: 2025-04-23 01:07:10
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin nhắn của Vân Mộ Kiều vừa gửi đi, như thường lệ nhanh chóng nhận được phản hồi.
—— Được!
Sau khi nhận được tin nhắn trả lời từ Leo, Vân Mộ Kiều cũng không để tâm lắm, nhanh chóng bận rộn với những công việc khác.
Khi chiều đến gần hết giờ làm, cô đột nhiên rùng mình.
Trì Tiện cũng nhíu mày theo.
"Kiều Kiều, em lạnh à?"
Vân Mộ Kiều lắc đầu.
"Chỉ là đột nhiên cảm thấy trong lòng không thoải mái, giống như có điều gì đó mà em đã bỏ qua."
Trì Tiện dùng kỹ năng học được từ Chân Thuận, xoa nhẹ vai và cổ cho Vân Mộ Kiều.
"Đừng suy nghĩ quá nhiều, thu dọn một chút rồi đi ăn. Đầu bếp ở Tuế Yến đã nghiên cứu món mới, chúng ta qua đó thử xem?"
"Buổi tối còn phải đến câu lạc bộ Lạc Nhật, cố lên, chuẩn bị tốt nhé."
Nghe đến Tuế Yến và câu lạc bộ Lạc Nhật, trong đầu Vân Mộ Kiều bỗng nhiên lóe lên một tia sáng.
Cô vội vàng cầm điện thoại lên, lướt qua lại tin nhắn giữa mình và Leo.
Tin nhắn trả lời từ Leo hôm nay có gì đó không ổn.
Vân Mộ Kiều đưa điện thoại cho Trì Tiện: "Anh xem, có phải lời lẽ và cách dùng từ khác hẳn mọi khi không?"
Chỉ có một từ "được" kèm theo dấu chấm than.
Nếu là trước đây, Leo chắc chắn sẽ thêm một vài câu từ dễ thương, khéo léo và cố gắng làm cho người khác vui lòng để không gây nghi ngờ.
Trì Tiện nhìn một lúc, gật đầu nói: "Chắc là do chuyện ở Tuế Yến."
Vân Mộ Kiều hiểu rõ ý trong lời của Trì Tiện.
Lục Cẩn tìm người báo cáo việc Tuế Yến giấu ma túy, có thể giải thích là Úc Noãn Noãn đã thông báo cho anh ta, hoặc cũng có thể là Lục Cẩn cố tình gây sự với Trì Tiện.
Nhưng Úc Noãn Noãn rõ ràng đã giấu 150 gram ma túy ở Tuế Yến, nhưng cảnh sát lại không tìm thấy gì cả.
Chỉ có thể nói rằng mọi hành động của Úc Noãn Noãn đã bị Trì Tiện phát hiện.
Trì Tiện đã chuyển thuốc đi từ sớm!
Trừ khi biết rằng Vân Mộ Kiều luôn cử người theo dõi Úc Noãn Noãn, nếu không thật khó để không nghi ngờ có nội gián.
Từ góc nhìn của Lệ Hoài, những người biết việc Úc Noãn Noãn giấu ma túy trong Tuế Yến không nhiều.
Leo, người mới được điều đến phụ trách phòng bao số 0, là một trong số đó.
Hơn nữa, Leo là phục vụ chuyên trách cho phòng 888, có thể tiếp xúc với Trì Tiện và Vân Mộ Kiều, là người có khả năng nhất để rò rỉ thông tin cho Trì Tiện.
Lệ Hoài chỉ cần phân tích một chút là có thể nghi ngờ đến Leo.
Vân Mộ Kiều lập tức đứng dậy.
"Chúng ta phải nhanh chóng đến Lạc Nhật, phải xác nhận sự an toàn của Leo."
Leo gặp nguy hiểm là vì họ đã không nghĩ đến việc không đưa ra lý do hợp lý cho sự biến mất của ma túy, khiến anh ta rơi vào tình huống nguy hiểm.
Nếu có chuyện gì xảy ra, họ sẽ không thể an tâm suốt đời.
Trì Tiện ngăn cô lại.
"Kiên nhẫn một chút, Kiều Kiều!”
"Nếu em cứ vậy vội vã chạy đến hỏi tình hình của Leo, chỉ làm cho mọi việc thêm lộ liễu, càng dễ xác nhận Leo là nội gián!"
Vân Mộ Kiều dừng lại, vẻ lo lắng trên mặt không giảm đi chút nào.
"Nhưng, nhưng..."
Nhưng tối qua, cô đã nghe thấy báo cáo của hệ thống âm thanh cơ khí hai lần.
Giá trị vận may của Úc Noãn Noãn từ 72% giảm xuống còn 67%, rồi giảm xuống còn 62%.
Một lần lại một lần giảm.
Lúc đó cô không chú ý, nhưng giờ nghĩ lại mới thấy sợ hãi vô cùng.
Biết đâu, Úc Noãn Noãn mất 10% vận may trong một đêm là vì Leo!
Trì Tiện ôm cô, nhẹ nhàng an ủi: "Anh biết, anh hiểu mà. Kiều Kiều, đừng lo, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Không sao đâu!"
Vân Mộ Kiều cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình.
Đến đúng giờ đã hẹn, cô dẫn theo Chân Thuận, Giả Nghịch đến Lạc Nhật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-216-vay-thi-dung-gia-lam-phuc-vu-de-danh-lua-nguoi-khac-nua.html.]
Sau khi bảo vệ lịch sự đưa cô vào, người mời cô lên lầu không phải là Leo.
Mà là Lệ Hoài.
Vân Mộ Kiều nhíu mày một chút.
"Ồ có chuyện gì vậy, anh Lệ ra ngoài trải nghiệm cuộc sống, làm phục vụ luôn rồi à?"
Lệ Hoài không hề tức giận mà lại còn mỉm cười.
"Tôi chỉ phục vụ mỗi cô Vân thôi."
Vân Mộ Kiều có chút không kiên nhẫn, thu lại nụ cười giả tạo.
"Sự phục vụ của anh Lệ, tôi không nhận nổi, để Leo đến tiếp đãi đi.”
"Anh ấy hiểu tôi thích gì."
Lệ Hoài không đồng ý, tiếp tục đi theo Vân Mộ Kiều vào thang máy.
"Leo bị ốm rồi, hôm nay phòng 888 không có người phục vụ, cô Vân lại chọn tối nay để đến, tôi làm ông chủ , chỉ đành phải tự ra trận thôi."
"Ốm?" Vân Mộ Kiều nghi ngờ hỏi lại.
Rồi bất mãn lẩm bẩm: "Sáng nay tôi còn nhắn anh ta là sẽ đến uống rượu, anh ta vẫn khỏe mạnh, tối lại ốm rồi? Chắc không phải là không muốn tôi đến nữa à?"
Lệ Hoài thở dài: "Đúng vậy, trời có lúc thay đổi, người có lúc gặp nạn.”
"Nếu cô Vân cứ muốn Leo đến phục vụ, tôi chỉ đành sai người nhấc anh ta từ giường bệnh dậy vậy."
Vân Mộ Kiều nhíu mày, bước ra khỏi thang máy, đi về phía phòng 888.
"Vậy thì thôi đi.”
"Chỉ là không biết Leo mắc bệnh gì mà lại không thể thông báo cho tôi một tiếng?”
"Uổng công tôi suốt ngày boa tiền cho anh ta."
Lệ Hoài cười cười: "Viêm ruột thừa.”
"Đi bệnh viện làm một ca phẫu thuật nhỏ. Bác sĩ bảo anh ta cần nghỉ ngơi, chắc là không xem điện thoại."
Khi đến cửa phòng 888, Vân Mộ Kiều vừa định đẩy cửa vào thì nghe Lệ Hoài nói như vậy, cô liền rút tay lại.
"Vì Leo không có mặt, vậy tôi sẽ đến vào lần sau."
Lệ Hoài ngăn cô lại, đứng nghiêng người.
"Hôm nay lần đầu tôi làm phục vụ, cô Vân làm ơn cho tôi một chút mặt mũi được không? Vào trong ngồi một lát nhé?"
Vân Mộ Kiều lắc đầu.
"Thôi, tôi đến đây để tìm niềm vui và thư giãn, không có chung chủ đề với anh Lệ, tôi không làm phiền nữa.”
"Nếu anh Lệ muốn trải nghiệm cuộc sống, có thể đi giúp người khác."
Lệ Hoài không chịu buông tha.
"Cô Vân và Leo có thể nói chuyện, sao với tôi lại không có chủ đề nào nhỉ?”
" Lạc Nhật là của tôi, tôi mới là người có quyền tìm ra nhiều niềm vui hơn."
Vân Mộ Kiều nghiêng đầu, vẻ mặt như đang muốn châm chọc, cô giơ tay cho Lệ Hoài xem: "Anh Lệ , anh nhìn thấy gì?"
Lệ Hoài không hiểu Vân Mộ Kiều muốn làm gì.
Anh ta nói thật: "Là tay, bàn tay ngọc ngà của cô Vân."
Vân Mộ Kiều khinh bỉ kêu lên một tiếng: "Tôi đã nói tôi và anh Lệ không có chủ đề chung, mà anh Lệ vẫn không tin."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Lệ Hoài càng bối rối hơn.
"Tôi đã nói sai chỗ nào à?"
Vân Mộ Kiều muốn anh ta hiểu rõ: "Tôi muốn cho anh Lệ xem bộ móng tay tôi mới làm, tiện thể nói chuyện về lần làm móng tiếp theo, và kiểu dáng móng phù hợp với bộ lễ phục riêng tôi đặt may."
Lệ Hoài: "..." Đây là thứ một người đàn ông có thể hiểu được sao?
Vân Mộ Kiều hừ lạnh: "Leo thì rất hiểu những thứ này, hơn nữa còn tự tay làm được.”
"Chưa kể, Leo còn rất hiểu về mỹ phẩm và trang sức, phối đồ cũng rất có gu, mỗi lần trò chuyện với anh ta, tôi đều học được nhiều điều.”
"Anh Lệ, anh biết màu son môi hot nhất năm nay là gì không? Anh biết cách vẽ mắt bọ cạp không? Anh chẳng biết gì cả, tôi với anh có gì để nói?"
Lệ Hoài cười gượng gạo: "Dù sao thì tôi cũng không phải là phục vụ thật sự..."
Vân Mộ Kiều đáp lại: "Vậy thì đừng giả vờ làm phục vụ để đánh lừa người khác nữa!"