Bạch Nguyệt Quang Vạn Nhân Mê HE Với Thế Thân Rồi! - Chương 139: Hoắc Thâm
Cập nhật lúc: 2024-10-30 09:23:05
Lượt xem: 16
Mọi người bàn luận về những sự việc liên quan đến Vân Thịnh.
Một bữa ăn mà như vừa trải qua một trận chiến.
Cố Hàn Chu uống một ly rượu, bàn bạc với các cấp cao của tập đoàn Cố thị.
“Tổng giám đốc Cố, chúng tôi luôn giữ liên lạc với Thẩm Nguyên của tập đoàn Vân Thịnh, anh ta nói sẽ làm cầu nối, sắp xếp cuộc hẹn với ông chủ đứng sau Vân Thịnh, để đàm phán hợp tác trực tiếp với tập đoàn Cố thị.”
“Ừm.” Hai mắt Cố Hàn Chu lạnh lùng.
Hắn đặt ly rượu xuống, cụp mắt, che giấu ánh mắt đầy tham vọng.
Lần gặp gỡ này với ông chủ bí ẩn đứng sau Vân Thịnh, hắn nhất định phải thuyết phục người nọ hợp tác, nếu Vân Thịnh không biết điều, hắn sẽ xem xét vấn đề thu mua.
Bas
Một công ty như Vân Thịnh, Cố Hàn Chu không tin mình không thể xử lý được.
Cùng lúc đó.
Lục Minh Phong cũng yêu cầu cấp dưới mang đến hai tập tài liệu.
Một tập là về việc Chủ tịch doanh nghiệp thương mại Thủ đô đến thăm.
Một tập là về ông chủ bí ẩn đứng sau tập đoàn Vân Thịnh.
Anh ta xem xong tài liệu, đôi mắt lạnh lùng lóe lên.
Người bí ẩn đứng sau Vân Thịnh, đúng thật là đáng để gặp mặt trực tiếp.
Dù sao cũng là nhân vật nổi bật nhất những năm gần đây ở thành phố Giang.
Lục Minh Phong đã bắt đầu chuẩn bị, gửi một thiệp mời, chủ tịch của tập đoàn Vân Thịnh cùng anh ta tham gia buổi đấu giá của nhà họ Hoắc.
Ngoài ra...
Em trai anh ta, Tô Tô, cũng đang làm việc tại Vân Thịnh, anh ta cần phải xem khuôn mặt thật của ông chủ lớn này.
Nếu dám đối xử không tốt với em trai anh ta, anh ta sẽ xem xét hợp tác với Cố Hàn Chu để áp đảo Vân Thịnh.
Ánh mắt Lục Minh Phong lóe lên sự tàn nhẫn.
Anh ta ném tài liệu lên bàn, một lát sau, vẻ mặt trở nên dịu dàng hơn: “Tin tức của Tô Tô thế nào?”
Cấp dưới hai mắt nhìn nhau.
Thời gian gần đây, ông chủ vẫn luôn chú ý đến hành tung và tin tức của Tô Dĩ Trần.
Bọn họ cũng không hiểu nổi, tại sao một người hèn mọn làm thế thân như Tô Dĩ Trần lại đáng để tổng giám đốc Lục tốn nhiều công sức để điều tra như vậy.
“Sau khi anh Tô và anh Bùi xuống máy bay ở Phong Thành, theo định vị vệ tinh cho thấy, tọa độ của anh Tô đang ở gần đây.”
Lục Minh Phong khẽ nhíu mày, vẻ mặt trở nên dịu dàng hơn không ít.
Anh ta đoán, có thể Tô Tô đi theo ông chủ bí ẩn của Vân Thịnh đến tham gia buổi đấu giá này.
Chỉ cần gặp được người đứng sau tập đoàn Vân Thịnh, anh ta sẽ có cơ hội gặp Tô Tô.
Nếu có thể đàm phán với ông chủ của Vân Thịnh để đưa Tô Tô về…
Lục Minh Phong lắc đầu, thở dài, Tô Tô có lẽ sẽ càng ghét anh ta hơn.
Mỗi lần Tô Tô gặp anh ta, đều tỏ ra rất căm ghét.
Lục Minh Phong không khỏi cười tự giễu.
Anh ta làm anh trai, thật sự rất thất bại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/chuong-139-hoac-tham.html.]
Muốn bảo vệ em trai, nhưng lại bảo vệ nhầm người, làm tổn thương nhầm người, cuối cùng, lại bị chính em trai ruột ghét bỏ.
“Tổng giám đốc Lục, hay là chúng ta ăn xong rồi về nghỉ ngơi đi.” Cấp dưới hơi lo lắng.
“Không cần.” Lục Minh Phong nghĩ đến một người, nói: “Tôi đi gặp Thâm Thâm.”
Cấp dưới nghĩ đến nhóc con nhà họ Hoắc, không khỏi rùng mình.
“Vâng.”
Tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc tên là Hoắc Thâm, vẻ ngoài đẹp trai, nhưng tính tình rất ngang ngược, nổi tiếng không được đắc tội, tính khí cực kỳ tệ, không bỏ qua bất kì sai sót nào của người khác. Ai mà đắc tội với anh ta, thì chắc chắn sẽ c.h.ế.t rất thảm.
Hoắc Thâm là cháu trai của Hoắc Nam Diên, cũng là em họ của Lục Minh Phong.
.
Trong nhà đấu giá lộng lẫy xa hoa, người giàu có từ các gia tộc danh giá đi qua đi lại, thế giới phồn hoa khiến người ta không khỏi chìm đắm.
Lục Minh Phong tháo kính râm xuống.
Quản gia cung kính nói: “Hóa ra là đại thiếu gia, mời theo tôi.”
Lục Minh Phong gật đầu, theo quản gia vào thang máy, lên tầng chín.
Nhà đấu giá lớn nhất ở Phong Thành đều là tài sản của nhà họ Hoắc.
Mà nhóc con Hoắc Thâm thì chiếm tới năm mươi phần trăm cổ phần.
Lục Minh Phong nghĩ đến người em họ tính tình kỳ quặc của mình, không khỏi đau đầu.
Trong căn phòng xa hoa lộng lẫy.
Hoắc Thâm mặc áo khoác da, bắt chéo chân, hút điếu thuốc đắt tiền, đôi mắt dài và hẹp sắc lạnh đầy vẻ ác ý.
Một người đang quỳ gối, liên tục dập đầu.
“Tiểu thiếu gia, tôi xin lỗi, tôi không nên ăn cắp, tôi xin lỗi!”
“Tiếp tục đánh.” Hoắc Thâm nhướng mày, lạnh lùng nói, giọng điệu kiêu ngạo và tà ác.
Cửa từ từ mở ra.
Một người đàn ông cao lớn điển trai xuất hiện ở cửa.
Hoắc Thâm nhướng mày: “Anh họ đến rồi! Mời ngồi.”
Lục Minh Phong ngửi thấy mùi bên trong, nhíu mày, lạnh lùng nói: “Hoắc Thâm, em làm loạn thế này, cậu sẽ nổi giận đấy.”
Hoắc Thâm cà lơ phất phơ lùi về phía sau, bắt chéo chân, vẻ mặt cực kỳ kiêu ngạo, cậu ta cười nhạo: “Em chẳng quan tâm đến ông ta! Em sợ ông ta á? Thật nực cười! Anh cũng đừng lấy ông ta ra để ép em!”
Lục Minh Phong nhíu mày.
Hoắc Thâm từ nhỏ đã không chịu nghe lời.
Coi trời bằng vung, nghịch ngợm hư hỏng. Rất khó quản lý.
Hoắc Thâm cười nhạo: “Anh họ, sao anh không vây quanh cái đuôi Lục Minh Thần nữa? Lần này đến đấu giá cũng không mang theo cậu ta, thật là hiếm thấy.”
Lục Minh Phong cụp mắt, không nói gì.
Hoắc Thâm đứng dậy, ác ý nhìn anh ta: “Có phải anh phát hiện Lục Minh Thần thật ra không đáng yêu như vậy, cảm thấy mình đã yêu chiều nhầm người rồi? Nên thấy có lỗi với em trai ruột của mình?”
“Hoắc Thâm!” Sắc mặt Lục Minh Phong trầm xuống.