Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyệt Quang Vạn Nhân Mê HE Với Thế Thân Rồi! - Chương 116: Lục Minh Thần nói xấu Tô Dĩ Trần trước mặt anh trai

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:46:04
Lượt xem: 23

“Làm loạn sao?” Giọng nói của Lục Minh Thần càng lớn hơn, đôi mắt cậu ta đã đỏ bừng, vừa tức giận vừa nịnh nọt: “Anh! Em làm loạn sao? Em chỉ muốn anh đến đón em thôi mà!”

 

Lục Minh Phong bình tĩnh nói: “Anh không có thời gian, em tự về đi.”

 

Lục Minh Thần giậm chân, nghiến răng nghiến lợi: “Có việc gì mà bận như vậy chứ?”

 

Lục Minh Phong cau mày: “Em càng ngày càng bướng bỉnh rồi đấy.”

 

Lục Minh Thần hừ lạnh, cậu ta lẩm bẩm: "Em sẽ tự mình xuất viện. Hừ, ba ngày tới, em sẽ không để ý đến anh!"

 

Thấy Lục Minh Phong vẫn không có phản ứng gì, Lục Minh Thần lập tức cảm thấy hoảng sợ. Cậu ta cảm nhận được sự lạnh lùng không thể giải thích được từ anh trai. 

 

Trước đây, Lục Minh Phong sẽ không bao giờ đối xử với cậu ta như vậy!

 

Lục Minh Thần lau nước mắt, nói tiếp: "Còn nữa, anh, anh định làm gì với Tô Dĩ Trần?"

 

Đột nhiên nghe thấy tên Thần Thần, Lục Minh Phong nắm chặt vô lăng, mu bàn tay nổi gân xanh, không khí trong xe thấp đến ngột ngạt: “Em muốn làm gì?”

 

Lục Minh Thần hừ lạnh một tiếng, giọng cực kỳ chán ghét, nói: “Lần trước Tô Dĩ Trần đẩy em xuống nước, anh ta ghen tị với em, chán ghét em, muốn g.i.ế.c em! Em cũng hận cái tên Tô Dĩ Trần kia, kẻ chỉ có thể bò dưới thân đàn ông thì nên làm gì bây giờ?”

Bas

 

Đáng tiếc là vào lúc này, Lục Minh Thần không đối mặt nói chuyện trực tiếp với Lục Minh Phong, nếu không, cậu ta sẽ thấy vẻ mặt anh trai mình càng lúc càng trở nên đáng sợ.

 

Lục Minh Thần tiếp tục lẩm bẩm: “Em muốn anh ta vĩnh viễn rời khỏi thành phố Giang, em muốn anh ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt em được nữa.”

 

Sắc mặt Lục Minh Phong u ám, giọng nói trầm xuống: “Em ghét em ấy đến vậy sao?”

 

Lục Minh Thần nói: “Không phải là em ghét anh ta, mà là Tô Dĩ Trần ngay từ đầu đã là một tên khốn nạn. Ba anh ta đã gây ồn ào trong bữa tiệc sinh nhật của em, ba nuôi anh ta thì đang ở trong tù, mẹ anh ta còn là một kẻ bán thân sắp chết. Bản thân Tô Dĩ Trần cũng có ý đồ xấu xa, cha nào con nấy, nhất định rất bẩn thỉu!”

 

Lục Minh Thần nói không ngừng, lại nghĩ đến tin tức chấn động gần đây về lễ đính hôn của Bùi Túc Nguyệt và Tô Dĩ Trần.

 

Cậu ta chế nhạo: “Tô Dĩ Trần là một tên bẩn thỉu, chân trước vừa rời bỏ anh Cố, chân sau liền bám vào Túc Túc. Không biết bằng cách nào mà anh ta có thể quyến rũ Túc Túc, khiến Túc Túc vì anh ta mà sẵn sàng bỏ rơi anh Cố!”

 

Sắc mặt Lục Minh Phong ngày càng lạnh, anh ta nắm chặt điện thoại, lạnh lùng nói: “Lục Minh Thần.”

 

Lục Minh Thần sửng sốt. Lục Minh Phong chưa bao giờ gọi cậu ta bằng tên đầy đủ như vậy.

 

Cậu ta không khỏi rùng mình.

 

Cuối cùng cậu ta cũng nhận ra tâm trạng của Lục Minh Phong ngày hôm nay có gì đó không ổn, đặc biệt là thái độ cực kỳ lạnh lùng với cậu ta.

 

“Anh, có chuyện gì vậy?” Lục Minh Thần thận trọng hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/chuong-116-luc-minh-than-noi-xau-to-di-tran-truoc-mat-anh-trai.html.]

Lục Minh Phong mệt mỏi, nói: “Sau này, anh không cho phép em nói xấu Tô Dĩ Trần, đừng để anh nghe được. Còn nữa, em không được tìm cách làm khó em ấy nữa.”

 

“Tô Dĩ Trần không thích em, về sau đừng xuất hiện trước mặt em ấy nữa.”

 

Một loạt lời cảnh báo của Lục Minh Phong khiến Lục Minh Thần bối rối.

 

Cậu ta mở to mắt, khó hiểu hỏi lại: “Anh, anh đang nói cái gì vậy? Tại sao anh lại thiên vị Tô Dĩ Trần như vậy? Tại sao lại nói đỡ cho anh ta?”

 

Lục Minh Phong lạnh lùng nói: “Em không cần quan tâm đến chuyện này, tóm lại, về sau không được tìm cách đối phó em ấy nữa!”

 

Lục Minh Thần bị sốc trước sự lạnh lùng trong giọng nói của anh trai mình.

 

Cậu ta gần như làm rơi chiếc điện thoại trong tay, không thể tin được hỏi: “Anh, Tô Dĩ Trần bỏ bùa mê thuốc lú gì cho anh vậy? Anh đang nói cái gì thế? Em mới là em trai của anh mà!”

 

Lục Minh Phong nhẹ nhàng nhắm mắt lại, không muốn để ý tới Lục Minh Thần nữa, anh ta cúp điện thoại, nằm trên ghế, nhắm mắt trầm tư.

 

Trong bệnh viện.

 

Triệu Kỳ Căn vừa đến, đã thấy tiểu thiếu gia Lục Minh Thần mất bình tĩnh.

 

Cậu ta nhướng mày hỏi: “Này, ai lại chọc giận thiếu gia của chúng ta vậy?”

 

Lục Minh Thần tức giận đá vào giường, trong mắt hiện lên vẻ ác ý, nghiến răng nghiến lợi nói: “Còn không phải do Tô Dĩ Trần sao? Không biết anh ta đã dùng thủ đoạn gì mà khiến anh trai của tôi thay đổi thái độ, anh ấy đã nói giúp Tô Dĩ Trần, còn đe dọa tôi, cảnh cáo tôi không được gây rắc rối cho Tô Dĩ Trần!”

 

"Thì ra là vậy." Triệu Kỳ Căn gật đầu.

 

Cậu ta từ từ ngồi xuống, nhìn Lục Minh Thần, nói: “Có lẽ anh trai của cậu cũng bị Tô Dĩ Trần mê hoặc rồi.”

 

“Tức c.h.ế.t tôi rồi.” Lục Minh Thần hậm hực nói.

 

Triệu Kỳ Căn cười nói: “Yên tâm đi, dù sao cậu cũng là em trai ruột của anh ấy, anh ấy không thương cậu thì thương ai?”

 

Vì nhà họ Lục chưa bao giờ công bố chuyện này ra bên ngoài, nên mọi người đều cho rằng Lục Minh Thần là con ruột của nhà họ Lục.

 

“Đúng vậy.” Lục Minh Thần lẩm bẩm.

 

Trong mắt Triệu Kỳ Căn lóe lên một tia sáng: “Nhưng cậu cũng phải cẩn thận. Ngay cả Túc Túc cũng bị Tô Dĩ Trần mê hoặc, anh của cậu có thể... cậu nhất định phải đề phòng Tô Dĩ Trần. Tốt nhất nên làm gì đó để tránh rắc rối trong tương lai.”

 

Lục Minh Thần bị thao túng, cậu ta nhìn sang Triệu Kỳ Căn, hỏi: “Làm sao để sau này không gặp rắc rối?”

 

 

 

Loading...