Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 576

Cập nhật lúc: 2024-12-27 20:07:22
Lượt xem: 34

Tiểu Bảo nghe thấy tiếng cười của Viên Quỳnh Phương, quay đầu nhìn cô.

Hứa Vi trong mắt lóe lên ý cười, đưa Tiểu Bảo cho Hứa Thiệu.

Tiểu Bảo thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đưa tay đáp lên vai Hứa Thiệu, ôm cổ anh thái độ thân mật.

“Cha.”

Hứa Thiệu nhẹ nhàng ừ một tiếng, ôm cậu bé đến phòng khách, ngồi bên cạnh Cố Sương.

TBC

Hứa Vi chào hỏi hai ông lão, nhìn về phía An An.

Triệu Vân Phi cười nói với An An: “An An, gọi cha.”

Hứa Vi nhìn con trai, ánh mắt dịu dàng, ngồi bên cạnh Triệu Vân Phi, nhỏ giọng nói chuyện với An An.

Viên Quỳnh Phương cười nói: “Các con nói chuyện đi, mẹ đi nấu cơm. Vân Phi à, cha mẹ con trưa cũng sẽ đến ăn.”

“Được, con biết rồi.” Triệu Vân Phi nói.

Trưa, Hứa Tùng Sơn cùng bố mẹ Triệu Vân Phi cùng về, ngửi thấy mùi thơm trong nhà bay ra, ông cười cười.

“Xem ra A Thiệu cũng vào bếp rồi.”

Hàn Văn Quân nói: “A Thiệu và A Vi đều là người tốt, việc nhà đều làm được, không giống anh trai Vân Phi, ở nhà đều là ông chủ bù nhìn.”

Nói xong, Hàn Văn Quân nhìn chồng, đều là học theo ông.

Cha Triệu làm như không thấy ánh mắt của vợ, tự mình phê bình: “Diên An nó lười, ở trong quân đội ra, nội vụ sao có thể không biết?”

“Cho nên Diên An nó tại sao lười? Còn không phải là có kỳ phụ tất có kỳ tử.” Hàn Văn Quân liếc nhìn ông.

Cha Triệu nghiêm mặt nói: “Lời này không chính xác, Tùng Sơn cũng không nấu cơm mà! Em xem A Thiệu và A Vi, khác hẳn với anh ấy!”

Hứa Tùng Sơn nhìn ông, mỉm cười nói: “Ai nói tôi không nấu?”

Buổi tối Quỳnh Phương đói, ông cũng sẽ dậy nấu mì cho bà.

“...”

Cha Triệu vội ra hiệu cho Hứa Tùng Sơn, còn là anh em tốt không vậy, sao còn phá đám ông thế.

Hàn Văn Quân liếc nhìn chồng, không chấp nhặt với ông, vừa cười vừa tăng nhanh bước chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-576.html.]

“Vân Phi!”

Triệu Vân Phi cười đứng dậy, ôm Hàn Văn Quân.

Sau đó, lại chào hỏi Hứa Tùng Sơn và cha Triệu.

Hàn huyên vài câu, ông nội Hứa nói: “Ăn cơm thôi, vừa ăn vừa nói chuyện.”

“Đúng vậy, mọi người ngồi vào chỗ đi, đồ ăn đã xong rồi.”

Cả nhà ngồi vào chỗ, Hứa Thiệu múc cho Cố Sương một bát canh gà.

Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, An An ngồi giữa Hứa Vi và Triệu Vân Phi, hưởng thụ sự chăm sóc của hai người, rất nhanh đã thả lỏng.

Hàn Văn Quân mỉm cười nhìn ba người họ, trong lòng rất vui.

Sau này có thể thường xuyên gặp con gái, An An cũng có thể thường xuyên gặp cha mẹ.

Ăn xong mọi người ngồi ở phòng khách, tiếp tục nói chuyện về chủ đề chưa nói hết trên bàn ăn.

Hứa Thiệu nhìn Hứa Vi, Hứa Vi đứng dậy, hai người đi ra sân.

“Anh.” Hứa Thiệu gọi một tiếng.

Hứa Vi nhìn anh, nghe anh hỏi: “Anh biết từ khi nào?”

Hứa Vi hiểu rõ anh hỏi cái gì.

“Em còn nhớ không, lúc Sương Sương mang thai Tuế Tuế, anh đã gọi điện cho em, hỏi tình hình của Sương Sương.”

Hứa Thiệu ừ một tiếng: “Nhớ.”

“Không lâu trước đó.” Hứa Vi nhàn nhạt nói: “Lúc đầu, anh chỉ coi là một giấc mơ, không để tâm. Cho đến khi Trương Thu Nguyệt cũng mơ thấy một giấc mơ giống vậy.”

Nghe Hứa Vi nhắc đến Trương Thu Nguyệt, Hứa Thiệu nhíu mày.

Anh nhìn về phía cây đại thụ trơ trọi trong sân, giọng lạnh nhạt: “Cô ta tìm anh, muốn dẫn dắt anh, thậm chí uy h.i.ế.p anh...”

“Chỉ tiếc là cô ta mơ thấy gì, anh cũng mơ thấy, cho nên anh để Chung Thành theo dõi người đó, muốn xác minh xem chuyện trong mơ có phải là thật hay không.” Hứa Vi nói.

Không ngờ người đó còn chưa hành động, lại có biến cố mới.

Anh ta thở dài, mặc dù kỳ lạ nhưng sự việc đều bày ra trước mắt, khiến anh ta không tin cũng không được.

Hứa Thiệu chỉ biết được những chuyện mà Lâm Ân biết, biết không toàn diện.

Loading...