Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 573

Cập nhật lúc: 2024-12-27 20:07:17
Lượt xem: 24

Bà nội Cố thấy cháu gái quan tâm mình, trên mặt nở nụ cười hiền từ: “Sương Sương yên tâm, sức khỏe bà tốt lắm.”

Ngày nào cũng ăn ngon uống tốt, bà nội Cố cảm thấy sức khỏe mình ngày càng tốt hơn.

Còn có thể sống thêm nhiều năm nữa.

Ngày hôm sau.

Cố Sương đưa bà nội Cố và những người khác đến nhà ga, Diệp Hoài Viễn cũng đến từ sáng sớm, lưu luyến không rời đi theo Cố Tiểu Vũ.

Tại nhà ga, Cố Sương ôm bà nội Cố: “Bà, cháu sẽ nhớ bà.”

Bà nội Cố vỗ lưng Cố Sương, cũng có chút không nỡ: “Bà cũng sẽ nhớ cháu, sau Tết bà sẽ trở lại.”

Cố Sương cười nói: “Vâng ạ.”

Rất nhanh, tàu đã vào ga, bà nội Cố và những người khác theo dòng người lên tàu.

Diệp Hoài Viễn tiễn Tiểu Vũ vào trong, khi cô ấy quay đầu nhìn cậu, cậu cười với cô ấy, vẫy tay bảo cô ấy vào trong.

Đợi không còn nhìn thấy người, cậu thở dài thườn thượt. Tiểu Bảo cũng thở dài theo.

Diệp Hoài Viễn cúi đầu nhìn cậu bé, cười nói: “Tiểu Bảo, con thở dài cái gì?”

Tiểu Bảo nói: “Lâu lắm mới gặp lại được mấy cô, chú, bà cố, cháu không nỡ.”

Nghe vậy, Diệp Hoài Viễn cũng thở dài, cậu cũng không nỡ.

Đợi tàu đi, Cố Sương và những người khác cũng đưa con về, Diệp Hoài Viễn không đi theo, về nhà mình.

“Anh hai, chị dâu, em về trước, lát nữa lại đến chơi với hai người.” Diệp Hoài Viễn nói.

“Lát nữa anh chị cũng về đại viện, lúc đó gặp nhau sẽ tiện hơn.” Cố Sương nói.

Về đến nhà, ông Viên chống tay đứng dưới mái hiên.

“Ông ngoại, ông đứng ở cửa làm gì vậy?” Cố Sương hỏi.

“À, đi dạo thôi, bà của các con lên xe rồi à?” Ông Viên tùy ý nói.

“Vâng.” Cố Sương gật đầu.

Hứa Thiệu nhìn ông Viên, nói: “Ông ngoại, chúng ta về khi nào?”

Ông Viên biết Hứa Thiệu nói đến việc về đại viện nhà họ Hứa, năm nào ông cũng được con gái đón đi ăn Tết.

“Không vội, hai ngày nữa đi.” Ông Viên suy nghĩ một chút, nói: “Anh con sắp về rồi phải không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-573.html.]

Hứa Thiệu gật đầu: “Đúng vậy, lúc này chắc đang trên đường rồi.”

Ông Viên cười nói: “Năm nay có thể đón một cái Tết đoàn viên rồi.”

“Vậy ngày anh cả về, chúng ta qua đó nhé.” Cố Sương nói.

Ông Viên: “Được.”

Khi Vương Hương Kiều đến nấu cơm, Cố Sương đã nói với cô Vương, hai ngày nữa họ sẽ về nhà họ Hứa, sau Tết mới quay lại.

Vương Hương Kiều cười gật đầu: “Được, tôi biết rồi.”

Ngày hôm sau, Vương Hương Kiều đưa cho Cố Sương kẹo mừng, ngại ngùng nói: “Nhà tôi Bảo Quân cưới vợ rồi, tặng các cháu chút kẹo mừng.”

TBC

Cố Sương có chút bất ngờ, nhận lấy kẹo: “Chúc mừng cô Vương.”

Vương Hương Kiều cười tươi, rõ ràng tâm trạng rất tốt.

Cố Sương về phòng lấy cho Vương Hương Kiều một phong bao lì xì, bảo Vương Hương Kiều nhận lấy.

“Cô Vương, chút quà nhỏ. Chúc Bảo Quân và vợ anh ấy tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc.” Cố Sương cười nói.

~~

Nhà họ Hứa.

Viên Quỳnh Phương đã dọn dẹp sạch sẽ các phòng trong nhà từ sớm, A Vi và Vân Phi đã lên đường.

Cha bà và A Thiệu, Sương Sương cũng sẽ đưa con cháu về, nghĩ đến việc năm nay nhà sẽ đông người như vậy, Viên Quỳnh Phương rất vui.

“Mẹ, chúng con về rồi!”

“Bà nội!”

“À, về rồi à.” Viên Quỳnh Phương vui vẻ buông đồ trên tay, ôm Tiểu Bảo.

“Cha, ngồi đi.” Viên Quỳnh Phương nói với ông ngoại Viên.

Ông Viên ừ một tiếng, chậm rãi ngồi xuống ghế sofa, Viên Quỳnh Phương rót nước cho ông.

“Ăn cơm chưa?” Viên Quỳnh Phương bế Tuế Tuế, hỏi một câu.

“Mẹ, chúng con ăn rồi.” Cố Sương trả lời.

Tiểu Bảo cầm chiếc bánh mà Viên Quỳnh Phương đưa cho, hỏi: “Bà nội, em trai đâu ạ?”

Viên Quỳnh Phương nghe Tiểu Bảo hỏi đến An An, cười nói: “An An ở nhà bà ngoại, lát nữa bà nội đưa con đi đón em nhé?”

“Được ạ!”

Loading...