Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 562
Cập nhật lúc: 2024-12-27 20:06:58
Lượt xem: 27
Biết cháu gái có tiền, bà Cố vẫn không nhịn được muốn trợ cấp cho cô.
Cố Sương không nhịn được cười.
Ban ngày nói thì hào hứng, tối đến, Cố Sương ngồi trên giường đếm xem mình phải đan bao nhiêu chiếc khăn quàng cổ, đột nhiên có chút hối hận.
Người nhà họ Cố đều tặng rồi, cô không thể bỏ qua cha mẹ chồng mình được.
Còn có ông nội và ông ngoại, anh cả chị dâu...
Nghĩ đến đây, Cố Sương thấy choáng váng, phải đan bao nhiêu cái đây!
Hứa Thiệu tắm xong ngồi lên giường, thấy cô vẫn không nghỉ ngơi, cúi đầu đan khăn quàng cổ trong tay, không nhịn được nói: “Không cần vội, từ từ đan.”
“Không được, không kịp.” Cố Sương nói nỗi khổ của mình.
Hứa Thiệu: “...”
Im lặng một lúc, anh đưa ra ý kiến: “Hay là của những người khác, mua luôn đi?”
Không phải nói đan cho anh sao? Sao cả nhà đều có rồi.
Cố Sương do dự: “Em đã nói rồi, phải tự đan.”
Hứa Thiệu nhíu mày, nhìn một cái, cảm thấy khá đơn giản.
“Để anh làm, em đan cho anh, của những người khác anh đan.”
“Hả?” Cố Sương hơi ngẩn ra.
Hứa Thiệu nói: “Vợ chồng một thể, em đan hay anh đan cũng không khác gì nhau.”
Cố Sương nghĩ một lúc, không nhịn được cười, Hứa Thiệu đan khăn quàng cổ à, cô còn chưa từng thấy.
“Em chỉ anh một chút, anh học rất nhanh.”
Cố Sương ừ một tiếng, lại hỏi: “Sẽ không làm mất thời gian của anh chứ?”
“Không sao, dạo này không bận.” Hứa Thiệu nói.
“Vậy chúng ta cùng làm, khăn quàng cổ của anh, em phải tự đan.”
Hứa Thiệu ừ một tiếng, nói: “Hôm nay thôi nhé.”
Cúi người lấy đồ trong tay cô đặt sang một bên, anh khẽ nói: “Hôm nay nghỉ ngơi cho khỏe đã.”
Cố Sương cong môi, nằm lên giường, đợi anh lên giường, Cố Sương dựa vào lòng anh, được anh ôm eo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-562.html.]
...
Cố Hải là người đầu tiên nhận được khăn quàng cổ, lúc nhận được, anh vui vẻ thử ngay, rất vừa ý.
“Chị, thoải mái và ấm áp lắm!”
“Em vừa ý là được.” Cố Sương đánh giá một lượt, thấy tay nghề của cô không tệ.
Đã có kinh nghiệm, Cố Sương tự tin bắt đầu đan khăn quàng cổ cho Hứa Thiệu.
Hứa Thiệu cũng cầm hai chiếc kim, ung dung bắt đầu đan khăn quàng cổ cho hai đứa trẻ.
Cố Sương đan được một nửa thì Hứa Thiệu đã đan xong cho hai đứa trẻ rồi.
TBC
“Sao anh nhanh thế?!” Cố Sương ngây người.
Hứa Thiệu quàng khăn cho con xem hiệu quả, thấy khá ổn.
“Của trẻ con không cần dài lắm nên đan nhanh.” Hứa Thiệu nói.
Còn một lý do nữa là, việc này thực sự không có gì khó.
“Có kiểu nào khác không?” Hứa Thiệu không nhịn được hỏi.
“Có chứ.” Cố Sương gật đầu, chỉ là cô không biết, chưa học.
Hứa Thiệu gật đầu: “Để anh hỏi mẹ xem, hình như mẹ biết.”
Cố Sương hơi ngại ngùng: “Để em hỏi, em học được rồi sẽ dạy anh.”
Hứa Thiệu nhìn cô, cười nói: “Được.”
...
“Chị! Nghiên Nghiên có thai rồi, em sắp được làm cha rồi!” Cố Hải gửi đồ về nhà, tiện thể gọi điện.
Sau đó nghe được chuyện vui này, lúc Cố Hải nghe được, đầu óc choáng váng, trống rỗng.
Cát Nghiên ở đầu dây bên kia gọi mấy tiếng, Cố Hải mới phản ứng lại, vui mừng đến nói không nên lời, không biết nói gì cho phải.
Nói một tràng mới cúp điện thoại, vừa về đến nhà, thấy Cố Sương, lập tức kể cho cô tin vui này.
Cố Sương nghe tin này cũng rất vui: “Chị sắp được có thêm cháu rồi.”
Bà Cố: “Ôi chao, đây đúng là tin vui.”
Ông ngoại Viên cũng đang ở trong sân, nghe vậy, vội vàng chúc mừng.
Nhìn Cố Hải, ông Viên không khỏi nghĩ đến học trò Hiểu Lương, dạo này anh ta đang đi xem mắt, còn nói sẽ dẫn về cho ông gặp, xem ra hai người cũng hợp nhau.