Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 387

Cập nhật lúc: 2024-12-23 19:59:18
Lượt xem: 17

Mã Kiến Văn rất không hài lòng với Lâm Hoài, người đã cướp mất cơ hội sửa sai của anh ta hôm qua, khiến Trần Lệ Dung và những người khác nhìn mình không vừa mắt.

Bạn học Cố Tiểu Vũ cũng đối xử rất tốt với Lâm Hoài, còn đối với mình thì nhạt nhẽo.

Mã Kiến Văn rất ấm ức, anh ta không muốn đập bạn học Cố Tiểu Vũ.

Thực ra ngay từ đầu năm học, anh ta đã chú ý đến bạn học Cố Tiểu Vũ, rất có cảm tình với cô bé.

Hôm qua khi chơi bóng rổ, đột nhiên nhìn thấy cô ấy xuất hiện. Mã Kiến Văn liền nghĩ đến việc phải thể hiện thật tốt, sau đó vừa chơi vừa nảy ra ý định, muốn ném bóng về phía cô ấy, sau đó đi nhặt bóng, nhân tiện bắt chuyện với cô ấy.

Không ngờ lại ném trượt, đập thẳng vào người.

Nhìn thấy bạn học Cố Tiểu Vũ bị bóng của mình đập ngã xuống đất, cả người Mã Kiến Văn đều ngây ngốc.

Anh ta liên tục xin lỗi, vừa nghĩ ra nên đưa bạn học Cố Tiểu Vũ đến phòng y tế thì đã bị Lâm Hoài này giành mất.

“Lâm Hoài, anh cũng thích bạn học Cố à?” Mã Kiến Văn nhỏ giọng hỏi.

Lâm Hoài sửng sốt, đột nhiên phản ứng lại, nhìn ánh mắt của Mã Kiến Văn, trong lòng không khỏi cảm thấy khó tả.

Anh ta thích bạn Cố nên dùng bóng đập cô ấy? Đến nổi người ta vào phòng y tế?

Lâm Hoài có chút thương cảm cho bạn Cố, thật là xui xẻo...

“Anh nhìn gì thế?!” Mã Kiến Văn biểu cảm méo mó, luôn cảm thấy mình bị chế giễu.

“Không có gì.”

“Tôi đang nói chuyện với anh đấy, sau này anh tránh xa bạn Cố ra một chút, nghe rõ chưa.”

Lâm Hoài nhíu mày, cảm thấy anh ta hơi quá đáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-387.html.]

Lâm Hoài hỏi: “Xin hỏi anh là với tư cách gì mà nói câu này với tôi.”

Mã Kiến Văn nghẹn họng, vừa mở miệng thì thấy Lâm Hoài vượt qua anh ta rời đi.

Bên kia, Trần Lệ Dung trở về ký túc xá, Lưu Kiều Kiều đang ngồi trước bàn soi gương.

Thấy Trần Lệ Dung về, Lưu Kiều Kiều nhìn cô qua gương, hỏi: “Về rồi à, Tiểu Vũ thế nào rồi?”

“Ừm, ổn, người vẫn còn hơi khó chịu, đang nghỉ ngơi ở nhà.” Trần Lệ Dung thấy trong ký túc xá chỉ có một mình cô ấy, liền hỏi: “Những người khác đâu?”

“Họ ấy, đi nhà ăn ăn cơm rồi.” Lưu Kiều Kiều nói: “Đúng rồi, vừa nãy chị có nhìn thấy Mã Kiến Văn ở dưới tầng không? Chính là người đã đập Tiểu Vũ đó.”

“Thấy rồi.” Trần Lệ Dung nói.

“Vẫn chưa đi à, chị có nói cho anh ta biết Tiểu Vũ ở đâu không?” Lưu Kiều Kiều hơi bất lực, hỏi.

“Không có.” Trần Lệ Dung trả lời.

“Vậy thì tốt. Cái tên Mã Kiến Văn đó, em đã nói với anh ta là Tiểu Vũ về nhà chị gái rồi, anh ta hỏi em địa chỉ, em nói không biết, kết quả là anh ta cứ đứng ở dưới tầng không chịu đi.” Lưu Kiều Kiều bĩu môi, không thích Mã Kiến Văn lắm.

“Anh ta nói muốn đích thân xin lỗi Tiểu Vũ, đến thăm cô ấy.”

“Sợ rằng không phải như vậy, Tiểu Vũ không muốn gặp anh ta, anh ta cứ cố tình đến gần.”

TBC

Trần Lệ Dung gật đầu: “Đúng vậy.”

Hôm qua Mã Kiến Văn nhảy nhót tưng bừng, nói gì mà phải chịu trách nhiệm với Tiểu Vũ, còn nói sẽ đến thăm cô ấy mỗi ngày, phiền c.h.ế.t đi được, ai cần anh ta chịu trách nhiệm chứ.

Tiểu Vũ cũng không muốn bị Mã Kiến Văn quấn lấy nên mới về nhà chị gái.

Trần Lệ Dung cầm bình nước ấm, rót một cốc nước, uống một ngụm.

“Thôi kệ anh ta.”

Loading...