Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 272
Cập nhật lúc: 2024-12-22 21:01:32
Lượt xem: 31
Sử An Quốc có chút tiếc nuối, vốn định mời cô đi ăn cơm.
Không làm người yêu được thì cũng có thể làm bạn mà. Có một người bạn là đồng chí Cố Sương, Sử An Quốc cũng thấy rất có mặt mũi.
Đáng tiếc đồng chí Cố Sương vẫn lạnh nhạt như trước.
“Đồng chí Cố Sương, cô đi thong thả.”
Người đi xa rồi, Sử An Quốc vẫn không nhịn được ngoái nhìn, Triệu Tiểu Liên thực sự không nhịn được nữa.
“Đồng chí Sử, anh đang nhìn gì vậy?”
TBC
Sử An Quốc lúc này mới thu hồi tầm mắt, liếc nhìn Triệu Tiểu Liên, lên tiếng: “Đồng chí Triệu, cô và đồng chí Cố Sương quen biết à?”
Triệu Tiểu Liên mím môi, rồi ừ một tiếng.
“Vậy sao nãy hai người không chào hỏi nhau?” Sử An Quốc có chút khó hiểu.
“Chúng tôi không thân...” Triệu Tiểu Liên không nhịn được hỏi: “Đồng chí Sử, anh và Cố Sương quen nhau thế nào?”
Sử An Quốc có chút ngượng ngùng nhưng cũng không giấu giếm, trực tiếp nói: “Chúng ta quen nhau thế nào thì tôi và đồng chí Cố Sương cũng quen nhau như thế.”
Triệu Tiểu Liên: “...”
Cô ta nghĩ đến lúc mình và Cố Sương còn thân thiết, Cố Sương từng than thở với cô ta về đối tượng xem mắt, nói toàn là những kẻ xấu xí.
Bây giờ cô ta lại đi xem mắt với người mà Cố Sương không ưa, nghĩ đến đây, Triệu Tiểu Liên cũng chẳng có ấn tượng gì tốt với Sử An Quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-272.html.]
Bản thân Triệu Tiểu Liên đã có chút chê ngoại hình của Sử An Quốc, nghĩ đến cái mác người thành phố của anh ta, cô ta mới miễn cưỡng tự thuyết phục rằng anh ta cũng không tệ.
Kết quả Cố Sương còn chẳng nhớ anh ta, anh ta còn vội vã, bỏ cô ta sang một bên, Triệu Tiểu Liên trong lòng rất khó chịu.
Cô ta mới không muốn nhặt lại người đàn ông mà Cố Sương không cần.
“Hai người tuổi tác cũng xấp xỉ nhau, lại cùng một đội, sao lại không thân chứ? Dù không thân thì cũng có thể chào hỏi nhau chứ!”
“Nghe nói đồng chí Cố Sương đã kết hôn rồi, cũng là thanh niên trí thức trong đội các cô, thanh niên trí thức đó thế nào?”
Sử An Quốc đã hỏi bà mối Triệu nhưng bà ta có vẻ không muốn nói nhiều.
Mở miệng ra là Cố Sương, nhắm mắt lại cũng là Cố Sương, Triệu Tiểu Liên không chịu được nữa.
“Cùng một đội thì phải thân à, ai bảo người ta không ưa tôi chứ, làm người phải có tự tri chi minh chứ, tôi đi nịnh nọt người ta làm gì cho mất mặt.”
Triệu Tiểu Liên nói bóng gió: “Còn về thanh niên trí thức mà cô ấy lấy thì anh ta đúng là có bản lĩnh, không chỉ đẹp trai mà còn có năng lực, lại còn đối xử với vợ rất tốt. Chẳng trách Cố Sương không ưa những đối tượng xem mắt trước đây, so sánh ra thì đúng là thua thảm hại.”
Là một trong những đối tượng xem mắt trước đây của Cố Sương, Sử An Quốc: “?”
Anh ta không chắc chắn nhìn Triệu Tiểu Liên, sau đó xác định, cô ta thực sự đang chế giễu mình.
Sử An Quốc thất vọng nhìn Triệu Tiểu Liên nói: “Đồng chí Triệu, tôi không ngờ cô lại là người nông cạn như vậy. Hơn nữa, cô đây là đang ghen tị với đồng chí Cố Sương sao?”
Vừa dứt lời, Triệu Tiểu Liên đã phản bác: “Ai ghen tị với cô ta chứ!”
Sử An Quốc đã xác định, lập tức phản kích: “Tôi thấy cô vẫn chưa có tự tri chi minh, đồng chí Cố Sương vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, cô ấy sống tốt là xứng đáng. Cô ở mọi phương diện đều không bằng cô ấy, thay vì ghen tị với cô ấy thì hãy nâng cao bản thân mình lên, mở rộng lòng mình ra.”