Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 91: --- Say Rượu
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Công tử, chậm thôi, đợi với!” An T.ử ở phía đuổi theo.
Điền Cảnh Tuấn đầu mà rằng: “Đừng theo , một tĩnh tâm một lát.” Nói , y bước Mãn Hương Lâu.
“Tiểu nhị, cho một gian phòng riêng, mang mấy bình rượu lên đây, là loại liệt nhất!”
Tiểu nhị Điền Cảnh Tuấn đang tâm trạng , liền vội vàng chuẩn . Thật sự hiếm khi sáng sớm đến uống rượu giải sầu, nghĩ ngợi đôi chút vẫn báo cáo cho Tiết chưởng quỹ.
Tiết chưởng quỹ đến xem, chẳng đây là Điền công tử, bạn của chủ t.ử ư?
Dặn dò tiểu nhị cẩn thận hầu hạ xong, y tiến lên nữa, phái truyền tin cho Tiểu Vũ. Thỉnh thoảng liếc một chút, phát hiện lâu y uống hai bình rượu, đôi mắt chút mơ màng.
Tiểu Vũ nhận thông báo của Tiết chưởng quỹ, liền báo cáo cho Ôn Cẩn Chi.
Ôn Cẩn Chi buông một câu: “Tiền đồ!” Nói , y cùng Tiểu Vũ ngoài.
“Công tử, thể uống nữa, chúng về thôi!” An T.ử khuyên Điền Cảnh Tuấn.
Điền Cảnh Tuấn đẩy tay An T.ử : “Ngươi là ai, đừng động ! Ta cho ngươi , quen Ôn Cẩn Chi, lợi hại đó.”
“Tiểu nhị, , mau, mang rượu đến cho !”
Ôn Cẩn Chi đến nơi thấy bộ dạng của Điền Cảnh Tuấn chút bất lực.
“Vậy cảm ơn ngươi, coi trọng đến thế.”
Điền Cảnh Tuấn cố gắng ngẩng đầu Ôn Cẩn Chi: “Cẩn Chi? Sao nhiều Cẩn Chi đến thế?”
Ôn Cẩn Chi chịu nổi nữa, sai Tiểu Vũ tìm dọn đồ , bằng một ít canh giải rượu.
An T.ử quy củ phía Điền Cảnh Tuấn, chẳng hề chút lo lắng nào.
Điền Cảnh Tuấn uống một ít canh giải rượu, tỉnh táo hơn một chút, Ôn Cẩn Chi mặt liền bắt đầu than thở.
“Cẩn Chi, ngươi dễ dàng gì ? Bao nhiêu năm qua khó khăn lắm mới gặp một cô gái tâm duyệt, ngươi giúp , tổ mẫu cũng giúp , giờ ngay cả trời xanh cũng giúp , nàng từ chối , thật đau lòng.”
Ôn Cẩn Chi im lặng , tĩnh lặng Điền Cảnh Tuấn.
Không thấy lời an ủi, Điền Cảnh Tuấn mới sực tỉnh. Cẩn Chi từ bao giờ an ủi khác , y càng thêm đau lòng.
“Cẩn Chi, thật sự khó chịu, ô ô ô ô ~ ngươi thể an ủi một chút ?”
Ôn Cẩn Chi bảo Tiểu Vũ lấy một bình rượu đến, cùng Điền Cảnh Tuấn mỗi một ly mà uống.
Rượu còn uống cạn, Điền Cảnh Tuấn say ngủ, Ôn Cẩn Chi sắc mặt đổi mà uống hết phần còn .
“Tiểu Vũ, phái giúp đưa Điền Cảnh Tuấn về.”
Sau đó Tiểu Vũ giúp đỡ Điền Cảnh Tuấn, đưa chủ tớ hai lên xe ngựa.
“Công tử, cho đưa Điền công t.ử về , chúng về ?”
Tiểu Vũ về phía Ôn Cẩn Chi đang bất động.
“Về , thật ồn ào!”
Điền phủ
Chuyện Điền Cảnh Tuấn say rượu Ôn Cẩn Chi phái đưa về truyền đến tai Điền lão phu nhân, bà lập tức sai Ngân Thúy xem.
Ngân Thúy lập tức đáp lời, mà tìm cớ từ chối, Kim Hoàn thấy ám hiệu của Ngân Thúy, tiến lên thỉnh cầu.
“Lão phu nhân, để nô tỳ xem ạ!”
Điền lão phu nhân suy nghĩ đồng ý: “Vậy ngươi , xem tên tiểu t.ử thúi gì, ban ngày ban mặt uống say như bùn đất trở về, thể thống gì!”
Kim Hoàn vui vẻ chạy về phía viện của Điền Cảnh Tuấn, khi còn ghé bếp chuẩn canh giải rượu.
“An T.ử ca, lão phu nhân yên lòng tiểu thiếu gia, sai mang ít canh giải rượu cho tiểu thiếu gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-91-say-ruou.html.]
“Đưa !” An T.ử vươn tay định nhận canh giải rượu, nhưng Kim Hoàn đưa.
“An T.ử ca, lão phu nhân dặn nô tỳ xem, xem cứ để một lát, nếu khó mà giao việc.”
An T.ử suy nghĩ một lát, liền để Kim Hoàn .
Kim Hoàn trong thì thấy Điền Cảnh Tuấn đang giường, đặt canh giải rượu lên bàn tiến lên nhẹ giọng gọi Điền Cảnh Tuấn.
“Tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia?”
Điền Cảnh Tuấn hề đáp , miệng ngừng lẩm bẩm: “Ta khó chịu quá ~ khó chịu quá…”
Kim Hoàn ghé sát thấy, vội vàng hỏi: “Tiểu thiếu gia khó chịu ở ?”
Điền Cảnh Tuấn say ngủ, phát tiếng hít thở đều đặn.
Kim Hoàn bạo dạn hơn một chút, cẩn thận dùng tay phác họa lông mày của Điền Cảnh Tuấn.
Mèo Dịch Truyện
Bỗng nhiên Điền Cảnh Tuấn nắm lấy tay Kim Hoàn, “Đừng động!”
Kim Hoàn còn tưởng bắt quả tang, trái tim căng thẳng như nhảy khỏi cổ họng, cúi thấp đầu.
“Côn… Công tử, … cố ý, xin công t.ử thứ tội.”
Đợi nửa ngày cũng thấy Điền Cảnh Tuấn truy hỏi, Kim Hoàn ngẩng đầu lên, phát hiện Điền Cảnh Tuấn ngủ . Chắc là cũng tỉnh hẳn.
Dùng tay vỗ vỗ ngực: “May thật!”
khi bình tĩnh , bàn tay đang Điền Cảnh Tuấn nắm, Kim Hoàn ngượng ngùng .
Muốn rút , rút , đúng lúc nàng đang do dự.
An T.ử thấy Kim Hoàn lâu như , liền gọi một tiếng ngoài cửa, “Kim Hoàn, xong ? Canh giải rượu công t.ử uống ?”
Kim Hoàn thấy lập tức rút tay : “Sắp xong , đợi một chút!”
Cầm lấy canh giải rượu bàn liền đút cho Điền Cảnh Tuấn: “Tiểu thiếu gia, uống một chút , uống xong mai sẽ khó chịu như nữa.”
Điền Cảnh Tuấn một ngụm cũng uống , An T.ử cũng bước thấy liền cho Kim Hoàn đút nữa.
“Kim Hoàn, canh giải rượu lát nữa sẽ chuẩn một phần khác, lão phu nhân chắc đang đợi sốt ruột , ngươi cứ về báo cho lão phu nhân một tiếng .”
Kim Hoàn đành ba bước một ngoái đầu mà , sửa sang bản đến kể cho Điền lão phu nhân.
“Bẩm lão phu nhân, nô tỳ xem tiểu thiếu gia, y ngủ , An T.ử là uống rượu cùng Ôn gia đại thiếu gia.”
Điền lão phu nhân ngạc nhiên: “Cẩn Chi từ khi nào thích uống rượu như , dù thích uống cũng thể uống như thế chứ.”
Biết là uống cùng Ôn Cẩn Chi, Điền lão phu nhân cũng truy cứu sâu.
Đến sáng hôm khi Điền Cảnh Tuấn tỉnh dậy, phát hiện đầu đau nhức, “An Tử, An T.ử ~”
An T.ử nhanh chóng chuẩn canh giải rượu, bưng đến: “Công tử, hôm qua uống nhiều quá , uống chút canh giải rượu sẽ dễ chịu hơn.”
Điền Cảnh Tuấn nhận lấy canh giải rượu liền uống cạn một , trong đầu hồi tưởng từng cảnh tượng ngày hôm qua, cảm thấy hình như mất mặt.
Dùng chăn che kín đầu , để bản trống rỗng.
An T.ử vẫn bên cạnh giúp hồi tưởng: “Công tử, hôm qua may mà Ôn công t.ử ở đó, nếu một nô tài chắc chắn thể đưa về , còn nữa, say rượu cứ sờ n.g.ự.c khó chịu, nô tài còn tưởng tâm khẩu thoải mái.
Người cuối cùng còn ôm ghế ngừng gọi tên Ôn công tử, ba mới kéo , còn lúc đến đại đường, …”
“Thôi , đừng nữa, ngươi lui xuống , yên tĩnh một chút!”
Điền Cảnh Tuấn cảm thấy một thời gian thể ngoài , chuyện hổ ngày hôm qua chắc chắn nhiều thấy, An T.ử ngăn một chút chứ!!!
Còn Cẩn Chi, y ngăn , còn cùng uống nữa chứ!