Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 90: --- Bị Khéo Léo Từ Chối

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điền Cảnh Tuấn chút u uất nên ngoài dạo bước, ngờ tình cờ bắt gặp Bạch Trà.

 

“Bạch cô nương, xin dừng bước!”

 

Bạch Trà chút kinh ngạc nam t.ử mặt, nàng rõ ràng hề quen y.

 

“Công t.ử nhận ư?”

 

Điền Cảnh Tuấn Bạch Trà đang cảnh giác, y lộ vẻ mặt tự cho là tuấn tú nhất.

 

“Tại hạ là Điền Cảnh Tuấn, là bạn của Ôn đại công t.ử Tống phủ. Trước đây may mắn diện kiến cô nương một tại yến tiệc Tống phủ, khi cô nương chính là xuống nước cứu .”

 

Nghe y , Bạch Trà liền hiểu , hóa trong yến tiệc hôm đó. Đợi , họ Điền vẻ quen tai... Ồ ~ thì .

 

“Không Điền công t.ử việc gì chăng?”

 

Điền Cảnh Tuấn thẳng thắn bày tỏ lòng kính phục đối với Bạch Trà, cùng với những lời khen ngợi ngớt.

 

Nghe xong, Bạch Trà càng thêm khó hiểu. Người bệnh , chặn nàng chỉ để khen ngợi ư? Thôi , dù nàng ưu tú, nhưng cũng chẳng cần đến mức . Vả , họ nào quen , hơn nữa nàng chế tạo d.ư.ợ.c xong, mệt đến về nghỉ ngơi .

 

“Điền công tử, thật sự xin , kỳ thực đến mức công t.ử . Ta còn chút việc, xin thất lễ .”

 

Điền Cảnh Tuấn cũng đường đột, đành theo bóng lưng Bạch Trà khuất xa mà âm thầm thương cảm.

 

“Bạch cô nương chẳng lẽ mắt ư?”

 

An T.ử luôn theo bên Điền Cảnh Tuấn từ nhỏ, thấy công t.ử thất vọng, liền giúp y đưa chủ ý.

 

“Công tử, Bạch cô nương lẽ là ngượng ngùng thôi, ai chặn đột ngột giữa đường lớn cũng sẽ bối rối như mà.”

 

Mèo Dịch Truyện

Điền Cảnh Tuấn dường như giải tỏa phần nào: “Cũng , ngày mai sẽ đích tới cửa cầu kiến. Thật ngờ d.ư.ợ.c thiện điếm mà từng ghé là của Bạch cô nương gia, thảo nào đồ ăn ngon đến thế.”

 

An T.ử hiểu thế nào là nhất kiến chung tình, nhưng cảm thấy công t.ử lẽ chẳng thể nào toại nguyện. Dù Bạch Trà cô nương thích gò bó, thể an phận nơi hậu trạch mà tương phu giáo tử, quản lý phủ ?

 

Cho dù lão phu nhân ưng thuận, phu nhân cũng chắc đồng ý.

 

Điền Cảnh Tuấn với vẻ mặt hớn hở trở về kể chuyện với Điền lão phu nhân. Điền lão phu nhân chẳng gì, nhưng sắc mặt Kim Hoàn chút gượng gạo.

 

Bạch Trà về đến nhà liền chia một ít d.ư.ợ.c chế tác cho Tôn Bình: “Nãi, đây là d.ư.ợ.c tự tay , chuyên trị chứng hàn chân. Nãi cứ ba ngày dùng một viên là .”

 

Tôn Bình đón lấy: “Trà nha đầu nhà , nãi nhất định sẽ nhớ mà dùng, thật là hảo hạng.”

 

Bạch Hoài Xương ghen tị mà rằng: “Sao chỉ nãi , con chẳng lẽ quên mất còn một gia gia ư? Sao thể trọng bên khinh bên chứ.”

 

Tôn Bình vỗ nhẹ một cái: “Đây là t.h.u.ố.c đấy, cái gì ngươi cũng đòi. Trà nha đầu đừng để ý đến lão.”

 

Bạch Trà đành an ủi rằng: “Đợi những thứ khác, nhất định sẽ nghĩ đến đầu tiên.”

 

“Như mới đạo.” Bạch Hoài Xương hài lòng. Sau đó tủi Tôn Bình: “Cháu gái vẫn còn đây, nương t.ử thể nể mặt một chút ?”

 

Tôn Bình qua loa ừ một tiếng, đầu hỏi thăm tình hình Bách Thảo Dược Thiện thế nào.

 

Bạch Trà sơ qua một chút, đến Nhị phòng trêu chọc tiểu Bạch Bình An một lát trở về.

 

Sáng sớm ngày hôm , Điền Cảnh Tuấn bắt đầu lục tung hòm xiêm y tìm kiếm trang phục.

 

An T.ử cũng ở một bên giúp sức: “Công tử, bộ nguyệt nha sắc thế nào ạ?”

 

“Không , quá trắng.”

 

“Vậy bộ hồ lam sắc thì ạ?”

 

“Không , quá đỗi tầm thường.”

 

“Công tử, xem bộ mặc hắc sắc thì ạ!”

 

“Không , đen sì sì.”

 

An T.ử cũng mệt lả, chọn lựa lâu như , mà công t.ử vẫn luôn mấy hài lòng.

 

Hắn lấy bộ ám thanh sắc đầu tiên: “Công tử, bộ đấy ạ, lão phu nhân chẳng khen mặc tuấn tú ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-90-bi-kheo-leo-tu-choi.html.]

Điền Cảnh Tuấn một cái, miễn cưỡng gật đầu: “Được, thì bộ . Giúp mang giặt sạch, đó ủi , chớ xông hương quá nồng.”

 

An Tử:… Hắn mà, hơn nữa cần vội vã đến ? Ngày mai mới là ngày cơ!

 

Sau đó, Điền Cảnh Tuấn liền an tâm cùng Điền lão phu nhân. An T.ử căn phòng bừa bộn khắp nơi, nên bắt đầu từ , đành sai bốn nha thu dọn.

 

Ngày hôm , Bách Thảo Dược Thiện mở cửa, Điền Cảnh Tuấn bước , khoác bộ xiêm y ám thanh sắc mà y chọn lựa suốt cả ngày hôm qua.

 

Bạch Liêm và Vương Trân Nương thấy Điền Cảnh Tuấn cũng nhận y. A, chẳng đây là vị công t.ử gọi cả một bàn , nhưng y nghi ngờ là ức h.i.ế.p ngũ . Hừ, tiếp đãi.

 

Điền Cảnh Tuấn nhiệt tình chào hỏi Bạch Liêm và Vương Trân Nương: “Bạch thúc, Bạch thẩm thẩm.”

 

Bạch Liêm đáp một câu: “Ai là thúc, ai là thẩm của ngươi? Hôm nay dùng gì? Dược thiện của chúng tăng giá đấy.”

 

Bạch Trà và Bạch Nghị , thấy Bạch Liêm đối xử với Điền Cảnh Tuấn như thì chút khó hiểu. Người chọc giận phụ ư?

 

Điền Cảnh Tuấn thấy Bạch Trà, liền vội vàng tiến lên: “Bạch cô nương, đến đây.”

 

Bạch Trà: ??? A, tìm nàng ? nàng thật sự quen y.

 

Bạch Liêm thấy hình như , đến tìm nữ nhi của ? Chưa đợi Bạch Trà cất lời, liền kéo nàng một góc.

 

“Trà Trà, phần bắt nạt tiểu thúc của con ? Hôm đó cùng bàn với cái kẻ gọi là Kiều , còn mời bọn họ dùng cơm nữa.”

 

Bạch Trà lúc mới Bạch Liêm hiểu lầm: “Phụ , , y hề bắt nạt tiểu thúc.”

 

“A, thì hỏng , còn cho sắc mặt, còn tăng giá!” Bạch Liêm càng càng nhỏ giọng, vẻ tự nhiên.

 

Rồi bước đến mặt Điền Cảnh Tuấn, bày nụ tiêu chuẩn: “Thứ , chẳng . Giờ thì đúng là đây, công tử, xin hỏi dùng gì? Tiểu điếm của vật mỹ giá rẻ, hề tăng giá ~”

 

Nhìn Bạch Liêm đổi sắc mặt nhanh như chớp, Điền Cảnh Tuấn chẳng hề để ý: “Bạch thúc, hôm nay đến dùng bữa, đến tìm Bạch cô nương.”

 

“Ồ, đến tìm Trà Trà ? Người tìm nàng chi!” Bạch Liêm buột miệng hỏi một câu.

 

Không ngờ Điền Cảnh Tuấn thật thà đáp lời: “Ta chỉ tìm Bạch Trà cô nương ngoài dạo chơi, trò chuyện đôi điều.”

 

An T.ử ở một bên chỉ tìm một cái lỗ mà chui xuống, ai trực tiếp thẳng thắn đến thế.

 

Bạch Liêm trong lòng cảnh báo dồn dập, hảo tiểu tử, ngươi đến để 'ủm' rau cải của ư!!!

 

“Không rảnh rỗi, tiễn khách!”

 

Điền Cảnh Tuấn ngỡ ngàng Bạch Liêm đổi sắc mặt.

 

Bạch Trà bước tới với Bạch Liêm: “Phụ , để con lo liệu, yên tâm, lát nữa sẽ tự động rời .”

 

Bạch Liêm đành gật đầu, đưa mắt hiệu cho Bạch Nghị.

 

Bạch Nghị nhận tín hiệu, gật đầu.

 

“Điền công t.ử chăng là tâm duyệt ?”

 

Bạch Trà trực tiếp hơn cả Điền Cảnh Tuấn. Bạch Nghị xong sặc nước bọt của chính , khụ khụ ~

 

Điền Cảnh Tuấn cũng đỏ bừng mặt: “Bạch... Bạch cô nương, cô nương ?”

 

“Điền công t.ử hiểu về bao nhiêu phần? Thứ , Điền công tử, tiểu nữ t.ử tạm thời nghĩ đến chuyện hôn nhân. Hơn nữa, Điền công t.ử hẳn cũng thực sự hiểu rõ về , thể giam hãm trong trạch viện. Vả , phận chúng chênh lệch lớn, cũng thấy đó, gia đình thức khuya dậy sớm để kiếm tiền mưu sinh.”

 

Hôm đó về nhà, Bạch Trà liền nhớ Điền lão phu nhân mà nàng cứu chữa, đoán chừng chính là tổ mẫu của Điền Cảnh Tuấn. Cả thái độ những nha nữa, hung hăng như nàng thích chút nào. Huống hồ, nàng cũng chẳng chút tình ý nào với Điền Cảnh Tuấn. Vả , tổ mẫu nhà hôm qua cũng sai tiểu nha đến tận cửa, nàng thật sự cần thiết, ai cũng trèo cao .

 

Nếu hôm đó Điền Cảnh Tuấn chặn nàng , nàng thậm chí còn chẳng Điền Cảnh Tuấn là ai.

 

nếu là Ôn Cẩn Chi, nàng dường như thể suy nghĩ đôi chút. Khụ, nghĩ gì , cũng !

 

Sau khi cự tuyệt, Điền Cảnh Tuấn đau lòng tột độ, nhưng vẫn giữ thể diện mà cáo biệt.

 

An T.ử hình như sớm dự liệu kết cục , chẳng hề mấy bất ngờ.

 

Nhìn nữ nhi nhà dứt khoát như , Vương Trân Nương và Bạch Liêm đột nhiên chút lo lắng: Nữ nhi nhà sẽ chẳng xuất giá nữa ư?

 

 

 

 

 

Loading...