Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 89: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phải lòng Tang Mặc

 

Triệu Thúy Kiều kéo Triệu Hồng Liên tìm Vương Trân Nương.

 

“Ai da, tứ , việc ăn của nàng khá đấy, kiếm ít bạc nhỉ.”

 

Vương Trân Nương giữ tâm nhãn: “Cũng tạm , chỉ là kiếm đồng tiền mồ hôi nước mắt thôi.”

 

Triệu Thúy Kiều kéo Triệu Hồng Liên, thấy Tang Mặc đỏ mặt, : “Tứ , đây là cháu gái , Hồng Liên. Ta thấy các nàng đều bận xuể , chúng giúp nàng một lát thì ?”

 

Vương Trân Nương mới tin đại tẩu của bụng đến , tiểu cô nương ánh mắt cứ dán Tang Mặc, nàng chợt hiểu , đại tẩu đây là khi từ chối mà vẫn từ bỏ ý định mà!

 

“Sao dám phiền đại tẩu chứ, cửa hàng nhỏ bé, đủ , nếu thêm nữa, cửa tiệm nhỏ bé e là sẽ xoay sở .”

 

Triệu Thúy Kiều hề bỏ cuộc, thấy Tang Mặc đang ở quầy, nàng đẩy Triệu Hồng Liên một cái: “Xem tứ kìa, tiệm tuy nhỏ, nhưng vẫn mà. Hồng Liên đây là một giỏi việc quản gia đó, Hồng Liên, con giúp tứ thẩm tính sổ sách.”

Mèo Dịch Truyện

 

Triệu Hồng Liên thanh thúy , liền chạy đến quầy, đôi mắt sáng lấp lánh Tang Mặc: “Vị công t.ử , tiểu nữ t.ử xin mắt.”

 

Tang Mặc cũng tiểu cô nương là cháu gái của đại bá mẫu nhà Bạch Trà, lễ phép gật đầu, tránh .

 

Vương Trân Nương ngao ngán vô cùng, Triệu Thúy Kiều nàng thể quanh co vòng vèo nàng, nhưng tiểu cô nương mặt mỏng, hơn nữa cùng tuổi với Trà Trà, nàng cũng lời nặng .

 

Đành mặc kệ các nàng, đó kéo Tang Mặc sang một bên, bảo nghỉ ngơi, cần quản, nếu đại tẩu như , thì cứ để nàng cho đủ thì thôi.

 

Tang Mặc tuy mất công việc trướng phòng, nhưng cảm thấy thể giúp những việc khác, nhưng Vương Trân Nương cho phép, sắp xếp sang chỗ Bạch Liêm, bảo cứ ở đó là .

 

Tang Mặc hỏi Bạch Liêm việc gì thể giúp, Bạch Liêm lấy một giỏ rau đủ loại, bảo Tang Mặc giúp nhặt một chút.

 

Tang Mặc nào qua việc như , đành khiêm tốn thỉnh giáo Bạch Liêm: “Bá phụ, là như thế ?”

 

Bạch Liêm tiến lên dạy một lát việc khác.

 

Không lâu , Tang Mặc hỏi: “Bá phụ, cái giống thì thế nào?”

 

Bạch Liêm đành dạy Tang Mặc một lát.

 

Không ngờ bao lâu, Tang Mặc hỏi nữa, Bạch Liêm liền giật lấy rau: “Con cứ đây, để tự .” Thằng nhóc chẳng gì cả, e là việc giúp , còn Trân Nương mắng một trận.

 

Tang Mặc chê bai, ngượng ngùng, đang đó bất tri sở thố, đó Triệu Hồng Liên tìm đến.

 

“Tang công tử, thì ở đây.”

 

Tang Mặc dậy hạm thủ: “Triệu cô nương.” Rồi gì nữa.

 

Triệu Hồng Liên càng càng hài lòng, con trai mà cô cô giúp chọn lựa trai đến .

 

“Tang công tử, ?”

 

Tang Mặc tuy rời , nhưng vì phép lịch sự, vẫn trả lời: “Kinh thành, nhưng chừng sẽ sống ở Bình An trấn.”

 

Triệu Hồng Liên hiểu, Kinh thành là nơi như , Tang công t.ử nỡ trở về.

 

“Gia đình Tang công t.ử nghề gì ?”

 

Tang Mặc suy nghĩ một lát: “Gia đình chút tài sản nhỏ, đủ tiêu dùng. Triệu cô nương, nếu việc gì, xin cáo từ .”

 

Sau đó Tang Mặc định hết về, lát nữa sẽ trở , với Vương Trân Nương một tiếng rời , để Triệu Hồng Liên đang thì thầm gì đó.

 

Triệu Thúy Kiều phát hiện Vương Trân Nương thật sự dám sai khiến nàng, nàng xuể , khó khăn lắm mới để cháu gái tìm Tang Mặc, Vương Trân Nương sai khiến tiếp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-89.html.]

“Đại tẩu, vất vả giúp dọn dẹp nơi đây.”

 

“Đại tẩu, còn bàn nữa.”

 

“Đại tẩu, giúp xem bàn .”

 

“Đại tẩu, chỗ bẩn .”

 

“Đại tẩu, đại tẩu…”

 

“A a a a a a, nữa, Vương Trân Nương nàng đừng voi đòi tiên!”

 

Vương Trân Nương cố ý vẻ hiểu: “Đại tẩu, là thấy chúng quá vất vả nên đến giúp mà, vui nữa ?

 

Ồ, , lừa dối chúng , thật một chút cũng giúp.”

 

Triệu Thúy Kiều nghiến răng nghiến lợi : “Ta , nàng việc gì cũng , chỉ sai khiến , hôm nay cũng nữa, ai thích thì !”

 

Vương Trân Nương cũng ép buộc, đoán rằng đây là cực hạn của Triệu Thúy Kiều , dù Tang Mặc cũng rời .

 

“Được thôi, cứ đây nghỉ ngơi , hôm nay thật sự là phiền đại tẩu .”

 

Triệu Thúy Kiều thấy Vương Trân Nương , liền lén lút tìm Triệu Hồng Liên, nào ngờ tiểu cô nương ngốc một ở đó.

 

“Hồng Liên, con đang gì ở đó, bảo con tìm Tang Mặc ở chung với ?”

 

Triệu Hồng Liên chạy đến bên cạnh Triệu Thúy Kiều, ngượng ngùng : “Cô cô, , thích .”

 

Triệu Thúy Kiều thầm nghĩ, Tang Mặc là nam t.ử ưu tú như ai mà thích chứ, nàng cũng giữ cho con gái , nhưng chỉ tiếc nữ nhi vị hôn phu.

 

“Sao nhanh . Uổng công giúp Vương Trân Nương lâu đến thế. Ta cho con , mà cô cô giới thiệu chắc chắn sai .”

 

Triệu Hồng Liên cũng phấn khích về tin tức nàng dò la : “Cô cô, , hóa gia đình Tang công t.ử ở Kinh thành đó, hơn nữa hình như nhiều tài sản.”

 

Mắt Triệu Thúy Kiều sáng rực, nàng từ đến nay từng lầm : “Vậy con nắm bắt thật , chừng cô cô còn thơm lây vinh quang của con.”

 

Triệu Hồng Liên gật đầu nhưng chần chừ: “ Tang công t.ử hình như thích chuyện lắm.”

 

Triệu Thúy Kiều để tâm: “Không thích chuyện thì con nhiều một chút là . Lần tới hãy ăn diện một chút, xiêm y của con vẫn còn quá đơn giản .”

 

Triệu Hồng Liên cảm thấy xiêm y của vặn: “Ta cảm thấy Tang Mặc công t.ử lẽ ưa chuộng vẻ thanh đạm, dù Tang Mặc công t.ử ở kinh thành, thiếu nữ khuê các nào mà từng diện kiến?”

 

Triệu Thúy Kiều Triệu Hồng Liên , cũng thấy lý lẽ, “Vậy thì cứ thế , về chớ với nương ngươi. Ngươi cũng đấy, nương ngươi tầm mắt thiển cận, chỉ ngươi gả nhà bình thường, sống cuộc đời bình thường. Một như Tang Mặc, e rằng sẽ cản trở.”

 

Triệu Hồng Liên do dự đôi chút, gật đầu ưng thuận.

 

“Ân, cô cô cứ yên lòng, sẽ hôm nay dẫn về nhà .”

 

Triệu Thúy Kiều cảm thấy việc cả buổi chiều, lưng đau chân mỏi rã rời, hồi phủ : “Vậy hôm nay cứ thế , bữa khác chúng tới. Chờ các ngươi thiết , thì chẳng cần đến cái nơi tồi tàn nữa. Ai da, cái lưng già của !”

 

Triệu Hồng Liên ân cần đỡ lấy Triệu Thúy Kiều: “Cô cô, về sẽ giúp xoa bóp.”

 

Triệu Thúy Kiều cảm thấy Triệu Hồng Liên thật săn sóc, cuối cùng cũng uổng công nàng dụng tâm giúp đỡ.

 

Vốn dĩ Bạch Trà dùng bữa xong là rời , bởi nàng nóng lòng chế tạo d.ư.ợ.c . Không ngờ Ôn Cẩn Chi chuẩn cho nàng cả bộ công cụ, còn đầy đủ và tiện dụng hơn của nàng nhiều. Bạch Trà liền tại chỗ bắt tay chế tạo d.ư.ợ.c .

 

Đến tận tối mịt mới xong, nàng chia cho Ôn Cẩn Chi một nửa, tâm mãn ý túc trở về.

 

 

 

 

 

Loading...