Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 86: --- Cùng Tụ Tại Tiệm Dược Thiện

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:46:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điền Cảnh Tuấn cảm thấy lý do gì để lầm, cam lòng chạy đến Tống phủ, kết quả gác cổng với rằng Ôn Cẩn Chi cùng Ôn Cẩn Văn ngoài từ sáng sớm, nhưng , buồn bực rời .

 

“Thật trùng hợp, Điền công tử, ngài đây là ?”

 

Hôm nay thư viện vặn nghỉ một ngày, Thành An trong trấn mở một tiệm Bách Thảo Dược Thiện, liền mời Kiều Tuấn Kiệt cùng thưởng thức, ngờ đường gặp Điền Cảnh Tuấn.

 

Điền Cảnh Tuấn thấy Thành An và Kiều Tuấn Kiệt chút bất ngờ. Chàng và Thành An cũng chỉ là quen xã giao, Kiều Tuấn Kiệt thì càng ít khi gặp mặt, “Là các ngươi , định tìm chỗ dùng bữa, còn các ngươi thì ?”

 

“Không thật trùng hợp , hôm nay thư viện nghỉ, chúng định đến một tiệm d.ư.ợ.c thiện mới mở gần đây để nếm thử món mới. Ở thư viện lâu ngày, món gì mới ở trấn cũng nữa, Điền công t.ử cùng ?”

 

Thành An khi nhận ám chỉ của Kiều Tuấn Kiệt, thuận miệng mời Điền Cảnh Tuấn.

 

“Được, cũng xem cái lạ.” Điền Cảnh Tuấn suy nghĩ một chút liền đồng ý.

 

Ba cùng đến tiệm Bách Thảo Dược Thiện, cửa tiệm, Thành An quán nhỏ chút hối hận, bản lúc hỏi thăm cho rõ ràng, lén lút Kiều Tuấn Kiệt, quả nhiên thấy Kiều Tuấn Kiệt nhíu chặt mày, còn một tia chán ghét.

 

Vừa định mở lời đổi sang quán khác, ngờ Điền Cảnh Tuấn liền bước .

 

Điền Cảnh Tuấn trong, thấy Thành An và Kiều Tuấn Kiệt còn ở cửa, liền vẫy tay bảo họ : “Mau , trơ ở cửa .”

 

Kiều Tuấn Kiệt cất bước , Thành An cũng đành cứng rắn theo .

 

Bạch Liêm thấy ba vị công t.ử ăn mặc bất phàm bước , vội vàng tiến lên chào hỏi: “Công t.ử dùng món gì?”

 

Điền Cảnh Tuấn thực đơn, gọi lia lịa, bởi vì món nào cũng thử. Bạch Liêm xong miệng toe toét, đây là vị tài chủ ngốc nghếch từ tới .

 

Thành An gọi ít , đến lúc đó sẽ là canh canh nước nước. Kiều Tuấn Kiệt gì, y cũng tiện mở lời.

 

“Vâng, quý vị công t.ử xin đợi một lát, tiểu nhân sẽ lập tức chuẩn cho quý vị.”

 

Bạch Liêm toe toét chạy bếp , “Trân Nương, mau mau mau, đại tài chủ đến .”

 

Vương Trân Nương nhận lấy thực đơn liếc mắt , “Đây là hai bàn tráng hán đến ?”

 

“Không , chỉ ba , trông vẻ là thư sinh.” Bạch Liêm giải thích, tay ngừng chuẩn nguyên liệu.

 

Vương Trân Nương chút nghi hoặc: “Thư sinh bây giờ ăn khỏe đến ?”

 

Rất nhanh, các món d.ư.ợ.c thiện bày đầy bàn, thu hút sự chú ý của những khác trong tiệm.

 

Nếu Điền Cảnh Tuấn ở đây, Kiều Tuấn Kiệt chắc chắn sẽ thèm đầu mà rời , , lẽ là sẽ bước chân đây.

 

“Các ngươi ăn , thật sự ngon.”

 

Điền Cảnh Tuấn ăn, gọi Thành An và Kiều Tuấn Kiệt.

 

Hai mới miễn cưỡng cầm đũa lên ăn.

 

Mới ăn vài miếng khách mời mà đến: “Ôi chao, đang ăn đấy , ngờ đại công t.ử nhà họ Kiều và Điền công t.ử thích ăn mấy món . Tiểu nhị, dọn cho một bàn y hệt như của họ.”

 

Vạn Hùng và họ thực vẫn luôn bẽn lẽn theo Kiều Tuấn Kiệt, ngờ lạc mất, bây giờ mới tìm đến.

 

Bạch Liêm bận xong, ngờ một tên tiểu béo dẫn theo hai đến một bàn y như , y cảm thấy hôm nay chắc mặt trời mọc đằng Tây .

 

“Vâng, các vị cứ một lát, tiểu nhân sẽ lập tức sắp xếp.”

 

“Trân Nương, khách, khách ~” Giọng Bạch Liêm lộ rõ sự vui mừng.

 

“Sao , cái gì khách?” Vương Trân Nương khó hiểu Bạch Liêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-86-cung-tu-tai-tiem-duoc-thien.html.]

Mèo Dịch Truyện

 

“Lại một bàn y hệt như ! Trân Nương, nếu ngày nào cũng thế , nàng xem chúng là sắp phát tài ? Hắc hắc!” Bạch Liêm trong lòng mơ màng tưởng tượng thật nhiều thật nhiều bạc.

 

Vương Trân Nương tạt cho y một gáo nước lạnh, “Bạch lão gia, bây giờ nên việc ?”

 

Một lát , cũng dọn cho Vạn Hùng một bàn y như . Sau khi ăn, Vạn Hùng cảm thấy theo Kiều Tuấn Kiệt quả nhiên đồ , y ăn ngon lành, ăn một nửa còn nghĩ đến cha .

 

Vừa gần đây y tăng chút tiền tiêu vặt hàng tháng, gói chút món biếu cha y, cha y vui vẻ mà tăng tiền cho y nhỉ, hì hì.

 

Bạch Liêm thầm quan sát tình hình ăn uống của họ, y cảm thấy bàn của tên tiểu béo vẻ nhiệt tình hơn, chỉ một lát gần như ăn hết, còn bàn mỗi hình như chỉ động vài muỗng.

 

Rồi y thấy mấy vị khách đến chuẩn rời , đó hai đang giằng co đòi tính tiền: “Chậc chậc, y gặp cảnh khác tranh giành trả tiền thế nhỉ.”

 

“Thành An, đừng giành với nữa, bữa tính của . Huống hồ đa phần là ăn, và Kiều công t.ử ăn mấy miếng , cứ quyết định . Tiểu nhị, tính tiền!”

 

“Vâng, đến ngay đây ạ~ Khách quan!”

 

Bạch Liêm tiến lên nhanh chóng lấy hóa đơn tính sẵn.

 

“Tổng cộng là năm lượng ba tiền bạc.”

 

Tiền Cảnh Tuấn móc sáu lượng bạc đặt lên bàn, “Mùi vị ngon, cần thối .”

 

Bạch Liêm tủm tỉm tiến lên cầm sáu lượng bạc tay.

 

“Đa tạ công tử, công t.ử thật sự là phong độ bất phàm, ngọc thụ lâm phong.”

 

Tiền Cảnh Tuấn : “Ha ha ha ha ha, cũng cảm thấy như , ngươi, nhãn quang! Lần còn đến.”

 

Kiều Tuấn Kiệt một chút cũng nán , lời cáo từ liền ngoài.

 

Thành An dường như bất đắc dĩ Tiền Cảnh Tuấn, “Cảm tạ Tiền công t.ử khoản đãi, Thành mỗ mời Tiền công tử, cũng xin cáo từ .”

 

Tiền Cảnh Tuấn bận tâm chút bạc : “Không , hãy .”

 

Mấy Vạn Hùng ăn xong xoa xoa bụng, “Ta sai chứ, các ngươi theo Vạn ca của các ngươi sẽ thịt ăn, cứ thoải mái ăn, no căng bụng.”

 

, theo Vạn ca thịt ăn!” Hai đồng thanh hô lên.

 

Khiến Bạch Liêm giật thon thót, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Sao giống như đám côn đồ .”

 

Vạn Hùng thấy tất cả ăn xong, vung tay một cái: “Tiểu nhị, gói cho món , món , và cả món , món nữa, mang về.”

 

“Dạ , khách quan ngài đợi một chút”, may mà đó chuẩn , chốc lát liền gói ghém xong.

 

“Khách quan, đây là đồ gói , ngài xem qua.”

 

Ngay đó Vạn Hùng lấy mười lượng bạc, nhưng đặt lên bàn, mà cầm tay đùa nghịch, “Tiểu nhị, bàn khách nãy cho ngươi thêm mấy đồng bạc, bây giờ mười lượng bạc , phần thừa đều cho ngươi, cũng ngươi khen , nhưng giống như nãy.”

 

Bạch Liêm xong mặt mày hớn hở, trong lòng mắng thầm đây là thằng nhóc ngốc nghếch từ tới, cũng sợ tan hoang gia nghiệp, cha tức c.h.ế.t mới lạ, liền đem những lời khen ngợi thường ngày một lượt: “Công t.ử ngươi tài cao bát đẩu, học phú ngũ xa, diện mạo như Phan An, kiếm mi tinh mục, thanh tân tuấn dật, phẩm mạo phi phàm, tài mạo song tuyệt, kinh tài phong dật………… sinh tám đứa con trai.”

 

Nói đến mỏi cả miệng, Vạn Hùng mới hài lòng đưa tiền, nghênh ngang bước ngoài.

 

Không ngờ đối mặt đụng mấy Bạch Trà thuyền về, Vạn Hùng lập tức buột miệng .

 

“Là các ngươi!!!”

 

 

 

 

 

Loading...