Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 53: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:45:28
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở
“Biểu tiểu thư xin mời theo nô tỳ.” Hoa Ngạc tiến lên xin đưa Ngụy Liên Nhi rửa mặt.
Ngụy Liên Nhi gật đầu: “Đa tạ vị tỷ tỷ , ôi, kỹ thì nha bên cạnh ngoại tổ mẫu đều xinh đến .”
Hoa Ngạc lấy ngón tay bấu lòng bàn tay: “Không dám , nô tỳ là Hoa Ngạc, bằng biểu tiểu thư kiều tiếu đáng yêu.”
Tiểu Ngư vẻ mặt như thể Hoa Ngạc mắt mà Hoa Ngạc, tiểu thư nhà các nàng chỉ xinh mà còn là tài nữ nữa.
Ngụy Liên Nhi cũng thuận theo : “Vậy sẽ gọi ngươi là Hoa Ngạc tỷ tỷ nhé, dù Hoa Ngạc tỷ tỷ cũng lớn tuổi hơn .”
Tống lão phu nhân: “Con đó, miệng mỏng quá, mau rửa mặt chải đầu .”
“Vậy Liên Nhi xin lui .”
Hoa Ngạc dẫn chủ tớ Ngụy Liên Nhi đến một sân viện quét dọn tươm tất, tên là Thanh Huy Các. Đây cũng là nơi nàng từng ở khi đến Tống phủ , một nơi ở quen thuộc khiến Ngụy Liên Nhi cảm thấy như trở về nhà.
Trong Thanh Huy Các bốn tiểu nha và một bà t.ử đang đợi sẵn. Thấy Hoa Ngạc dẫn đến, họ liền vội vàng tiến lên chào hỏi.
“Hoa Ngạc cô nương~”
Hoa Ngạc liền giới thiệu chủ tớ Ngụy Liên Nhi cho bọn họ: “Đây là biểu tiểu thư nhà , các ngươi hãy hầu hạ cẩn thận. Biểu tiểu thư thiếu thốn gì cứ trực tiếp tìm .”
Mấy lập tức quỳ xuống: “Nô tỳ mắt biểu tiểu thư.”
“Biểu tiểu thư đường xa mệt mỏi, cần tắm rửa chải chuốt. Các ngươi mau mau sắp xếp, nhanh một chút, lão phu nhân vẫn còn đang đợi.”
Nghe Hoa Ngạc xong, mấy liền vội vàng đáp lời chia hành động.
Chẳng mấy chốc, Ngụy Liên Nhi tắm rửa chải chuốt xong, cả tinh thần hơn hẳn. Hoa Ngạc tiếp tục dẫn Ngụy Liên Nhi đến Phúc An Đường của lão phu nhân.
Đi nửa đường, Ngụy Liên Nhi hiệu cho Tiểu Ngư một cái. Tiểu Ngư thấy , miễn cưỡng đến bên cạnh Hoa Ngạc, lấy một chiếc túi thơm, nhét tay Hoa Ngạc: “Hoa Ngạc tỷ tỷ, tỷ hầu hạ lão phu nhân thật vất vả, đây là tiểu thư nhà đưa cho tỷ để mua trâm cài hoa ngọc.”
Hoa Ngạc kiêu hèn đưa túi thơm trả cho Tiểu Ngư: “Nô tỳ hầu hạ lão phu nhân là việc nên , dám vất vả. Hầu hạ bên cạnh lão phu nhân thể nhận những thứ , xin biểu cô nương lượng thứ.”
Ngụy Liên Nhi cũng hiểu ý của Hoa Ngạc. Một nha , nếu hầu hạ bên cạnh ngoại tổ mẫu, nàng sẽ thèm để ý. Nàng chợt hiểu : “Là nghĩ sai , cứ nghĩ các ngươi vất vả lao nhọc. Đã như , Tiểu Ngư, ngươi cầm lấy .”
Tiểu Ngư chút phẫn nộ, một tiểu nha cũng dám khó dễ mặt tiểu thư nhà . Nàng một tay giật lấy túi thơm cất lòng.
Ngụy Liên Nhi cũng thấy hành động của Tiểu Ngư nhưng lên tiếng, tiếp tục thẳng.
Đâu ngờ cảnh tượng Ôn Cẩn Văn thấy rõ ràng ở góc rẽ bên cạnh. Tối đó, khi dùng bữa xong, ở trong phòng luyện chữ, liền dẫn Hắc Bảo dạo khắp nơi.
Ôn Cẩn Văn vẫn còn chút ký ức về Ngụy Liên Nhi, trong đầu là hình ảnh nàng quấn lấy đại ca. Đôi mắt đảo vài vòng, “Hắc Bảo, chúng tìm đại ca ?”
Không đợi Hắc Bảo trả lời, liền thẳng đến Mặc Trúc Các, vì Mặc Trúc Các trồng một hàng tre mực nên mới tên như .
Chẳng mấy chốc, Ngụy Liên Nhi trở về Phúc An Đường, “Ngoại tổ mẫu~”
Tống lão phu nhân vẫy vẫy tay với Ngụy Liên Nhi: “Mau đây nếm thử xem, vẫn là hương vị đó , đây là món đặc biệt chuẩn cho con đấy.”
Ngụy Liên Nhi tiến lên xuống, cầm một miếng bánh ngọt bàn c.ắ.n một miếng nhỏ, nuốt xuống xong “Ưm, đúng là hương vị . Ngoại tổ mẫu vẫn còn nhớ khẩu vị của Liên Nhi, cũng sợ ngoại tổ mẫu chê , Liên Nhi ở nhà vẫn luôn nhớ món .”
Tống lão phu nhân hiền từ Ngụy Liên Nhi: “Con , giống như Cẩn Văn , đều là những tiểu mèo tham ăn. Lão bà t.ử già , nhớ nổi, món là Tô ma ma chuẩn .”
Ngụy Liên Nhi sang Tô ma ma bên cạnh: “Đa tạ ma ma dụng tâm.”
Tô ma ma khiêm tốn đáp: “Đây là việc lão nô nên , dám nhận công. Điểm mà nhớ, e là lão phu nhân sẽ cần lão nô hầu hạ nữa ~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-53.html.]
Lời đùa khiến Tống lão phu nhân bật : “Gần đây ngươi học những lời ở ?”
“Lão nô đây là vô sư tự thông, giống như nhị công t.ử , đây là trời sinh, khác thể nào mà hâm mộ nổi, ha ha.”
Tống lão phu nhân: “Thì là học từ Cẩn Văn, trách , trách , cũng chỉ thằng nhóc đó lý sự cùn đặc biệt nhiều, chẳng giống ai.”
Ngụy Liên Nhi cũng chen lời: “Thì là Văn biểu , ở kinh thành ?”
Tống lão phu nhân: “Hắn , ở kinh thành, thời gian cha đưa tới đây, để Cẩn Chi giữ học hành t.ử tế, đợi một thời gian nữa sẽ đưa về.”
“Thì Văn biểu đang ở phủ, biểu ca chắc cũng đau đầu với Văn biểu lắm nhỉ, nhưng với tài hoa của biểu ca, nhất định thể dạy dỗ Cẩn Văn nên .” Ngụy Liên Nhi như vô tình .
Tống lão phu nhân đối với cháu trai Ôn Cẩn Chi thì khen ngợi ngớt: “Cẩn Chi vẫn cách của , trị Cẩn Văn ngoan ngoãn phục tùng.”
Ngụy Liên Nhi sợ nhiều quá thành thừa thãi nên nhắc đến Ôn Cẩn Chi nữa, mà kéo Tống lão phu nhân về những phong cảnh và chuyện thú vị đường .
Nói đến đây, Tống lão phu nhân mới hỏi: “Cha con rốt cuộc chuyện gì , đây thư sẽ cùng đến, đó thư con đến , để con một đường?”
Ngụy Liên Nhi mặt đổi sắc : “Cũng chuyện gì lớn, chỉ là nhị bên xảy chút chuyện, cha đang xử lý, ước chừng vài ngày nữa mới khởi hành. Ta vì quá nhớ ngoại tổ mẫu nên mới cầu xin cha cho phép đến .”
“Vậy thì , chuyện gì con cứ với ngoại tổ mẫu.”
Tống lão phu nhân sắc mặt của Ngụy Liên Nhi cũng cho rằng chuyện gì lớn.
“Trời còn sớm nữa, con ăn thêm chút gì khác , ăn xong thì nghỉ ngơi, ngày mai gặp biểu ca và biểu của con.”
Ngụy Liên Nhi ngoan ngoãn đáp: “Vâng, đều theo sắp xếp của ngoại tổ mẫu.”
Chẳng mấy chốc, Ngụy Liên Nhi ăn no và trở về Thanh Huy Các.
Ở một bên khác, Ôn Cẩn Văn lén lút đến Mặc Trúc Các thì Tiểu Võ tóm .
Tiểu Võ kinh ngạc Ôn Cẩn Văn: “Nhị công tử, ngài ban đêm ngủ, gì ở Mặc Trúc Các ?”
Ôn Cẩn Văn ưỡn ngực: “Ngươi hiểu gì chứ, bí mật nhỏ thì lén lút mà đến. Đại ca hiện đang ở ? Ta gặp , chuyện quan trọng.”
Tiểu Võ khó xử Ôn Cẩn Văn: “Thật may, đại công t.ử đang xử lý công việc, là ngài ngày mai đến?”
Ôn Cẩn Văn sốt ruột : “Ngày mai đến thì kịp nữa , đến là để báo cho đại ca mau chạy , đại ca, ở đây ?”
Mèo Dịch Truyện
Ôn Cẩn Văn cũng mặc kệ Tiểu Võ, hai tay chắp lên miệng loa, gọi lớn trong.
Chẳng mấy chốc, cửa mở , Vệ Nhị bước , hành lễ với Ôn Cẩn Văn rời .
Sau đó từ trong phòng truyền tiếng của Ôn Cẩn Chi: “Còn mau ?”
Ôn Cẩn Văn đưa Hắc Bảo cho Tiểu Võ, đó một cái mặt quỷ với Tiểu Võ chạy trong. Sau khi , Ôn Cẩn Văn còn đóng cửa .
Tiểu Võ lặng lẽ dắt Hắc Bảo: … Nhị công t.ử thật ngây thơ, suy nghĩ kỹ thì nhị công t.ử mới năm tuổi, đúng là lúc ngây thơ nhất.
Ôn Cẩn Chi trong phòng lặng lẽ những hành động nhỏ của Ôn Cẩn Văn. “Đại tự xong ?”
Đối diện với đôi mắt sâu thẳm của Ôn Cẩn Chi, Ôn Cẩn Văn tự nhiên sờ sờ tai, ma xui quỷ khiến mà chạy đến đây chứ, đành cứng họng : “Chưa, , lát nữa sẽ về . Đại ca, nữ nhân đến , mau tránh .”
Ôn Cẩn Chi nghi hoặc Ôn Cẩn Văn, dường như hiểu nữ nhân mà là ai, quan hệ gì với , tại tránh .
Ôn Cẩn Văn dậm chân: “Ôi chao, chính là cái động một tí là lóc, còn cứ đòi theo đằng , Ngụy biểu tỷ. Nàng hôm nay đến phủ , e là ngày mai sẽ đến tìm . Đại ca là chúng đến nhà Quân ca nhi tránh ?”