Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 51: --- Mở tiệm
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:45:25
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưa hấu sớm bán hết sạch, Mãn Hương Lầu kiếm danh tiếng và độ nổi tiếng, gia đình Bạch Trà thu về hơn một trăm lượng bạc.
Nhìn thấy gia sản gần một ngàn lượng bạc, Bạch Trà đề nghị thể mở một cửa tiệm ở trấn.
Vương Trân Nương và Bạch Liêm, những từng ăn kinh doanh, chút do dự quyết.
Cuối cùng vẫn hạ quyết tâm thử một phen, cùng lắm thì thất bại về trồng trọt, nhưng mở tiệm gì thì nhất thời manh mối, tối nay cả nhà liền tụ họp cùng bàn bạc.
Bạch Liêm: “Hay là chúng mở một tửu phường?”
Vương Trân Nương lườm Bạch Liêm một cái: “Chàng ủ rượu? Hay ủ rượu?”
Bạch Liêm ngượng nghịu tiếp tục vắt óc suy nghĩ.
Bạch Nghị giơ tay : “Chúng mở một tiệm rèn.”
Bạch Liêm lời đề nghị của đại nhi tử, lập tức hóa thành kẻ học theo khác, bắt chước bộ dạng Vương Trân Nương mà giáo huấn : “Ngươi rèn sắt? Hay rèn sắt?”
Bạch Nghị: ……
Bạch Huân cũng hóng hớt : “Mở một tiệm kẹo hồ lô.”
Bạch Liêm và Bạch Nghị đồng thanh : “Ta thấy ngươi là ăn kẹo hồ lô thì .”
Mèo Dịch Truyện
Hai cha con vì sự ăn ý giữa hai mà một cái, đó chán ghét đầu .
Vương Trân Nương ba cha con đáng tin cậy mà lắc đầu, nàng về phía Bạch Trà: “Trà Trà, con ý kiến gì ?”
Bạch Trà suy nghĩ một lát, mở miệng : “Hay là chúng mở một tiệm d.ư.ợ.c thiện nhé? Trên tay con mấy phương t.h.u.ố.c d.ư.ợ.c thiện, đều là để điều dưỡng thể, cứ theo phương t.h.u.ố.c mà là .”
“Cái hại ?” Vương Trân Nương chút lo lắng.
Bạch Trà an ủi : “Nương, cứ yên tâm, những phương t.h.u.ố.c chỉ là vài món d.ư.ợ.c thiện đơn giản, con xem qua , đều là d.ư.ợ.c liệu thông thường hằng ngày.
Hơn nữa chúng chỉ năm món d.ư.ợ.c thiện thôi, quá nhiều loại.”
Vương Trân Nương suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn hỏi những lời kìm nén trong lòng bấy lâu: “Trà Trà, phương t.h.u.ố.c là ngoại công con đưa cho con ? Và những y thuật đó của con, cũng là ông dạy cho con trong mấy năm thơ ấu đó ?”
Bạch Trà cũng hề che giấu một chút nào: “Ừm, hồi nhỏ ở chỗ ngoại công, ngoại công dạy , ông chỉ dạy cách phân biệt d.ư.ợ.c liệu, còn dạy bắt mạch, châm cứu nữa.”
Bạch Liêm vẻ mặt chấn động: “Mỗi con trở về, từng con qua, còn tưởng con đây chỉ nhận vài loại d.ư.ợ.c liệu, đào d.ư.ợ.c liệu chơi thôi chứ.”
Bạch Trà xòe tay: “Mọi cũng hỏi , hơn nữa cũng giấu giếm gì, Phụ còn nhớ chuyện từng đau đầu, hôm thì khỏi ?”
Bạch Liêm gật đầu: “Nhớ chứ, con cái gì?”
Bạch Trà buông lời kinh , tiếp tục : “Nhớ là , đó là vì châm cho mấy mũi.”
Bạch Liêm xong thì yên, suýt chút nữa thì trượt khỏi ghế: “Cái gì!! Ta ?” Lúc đó y còn tưởng là y thể cường tráng, hồi phục nhanh.
Vương Trân Nương tiếng kêu của Bạch Liêm dọa giật , duỗi tay đ.á.n.h Bạch Liêm một cái: “Làm gì mà kinh hoảng thái quá , chẳng vẫn khỏe mạnh , chứng tỏ con gái châm sai.”
Bạch Liêm u oán Vương Trân Nương: …… u u u, vì thương luôn là .
Vương Trân Nương đầu , Bạch Liêm lúc chút chói mắt.
Bạch Trà tiếp tục thản nhiên : “Bởi vì uống một chén thuốc, ngủ .”
Ừ, Bạch Liêm cũng nhớ lúc đó quả thật uống một chén nước do con gái bưng tới, con gái gan cũng lớn quá chứ.
Bạch Nghị vẻ mặt hâm mộ Bạch Trà: “Ngoại công cũng quá thiên vị , dạy ?”
Vương Trân Nương một bạt tai vỗ lưng Bạch Nghị: “Cái tính thô tâm đại ý của ngươi, một khắc cũng yên, bản lĩnh hôm nay học ngày mai quên, còn tay cầm nổi kim thêu, thể học , ngươi cho , thể học ?”
Bạch Nghị đ.á.n.h đến nỗi dám hừ một tiếng, y chỉ là thuận miệng vài lời thôi .
Bạch Liêm nỗi đau của khác đại nhi tử: “Đáng đời, nương ngươi đ.á.n.h ngươi, cũng đ.á.n.h ngươi!”
Sau đó y nịnh nọt Vương Trân Nương: “Nhạc phụ những năm vân du tứ hải , hẳn là cũng sắp trở về chứ?”
Vương Trân Nương lắc đầu: “Phụ ước chừng nhanh như trở về, phụ một nuôi lớn , khó khăn lắm mới đợi đến khi xuất giá, sinh con, ông mới cơ hội ngoài ngao du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-51-mo-tiem.html.]
Từ nhỏ đến lớn vẫn luôn ông , tìm một truyền nhân, ngờ là Trà Trà, trách những năm đó vẫn luôn giữ Trà Trà ở bên .”
Bạch Liêm: “Nước màu mỡ chảy ruộng ngoài, nhạc phụ cũng sự cân nhắc riêng của . Nương tử, nàng vẫn còn vì chuyện mà oán trách nhạc phụ ?”
Vương Trân Nương thấy các con đều tò mò nàng, mặt đỏ bừng liền phản bác: “Nói bậy bạ gì đó, chuyện qua lâu như , sớm oán trách , huống hồ cha cũng là vì cho .”
Bạch Liêm dậy ôm lấy Vương Trân Nương: “Hề hề, nương t.ử đại nhân rộng lượng, hiền lành nết na.”
Trước mặt các con, Vương Trân Nương chút ngại ngùng, lén lút đưa tay nhéo một cái miếng thịt ở eo Bạch Liêm. “Xấu hổ chứ, lát nữa Quân ca nhi sẽ nhạo .”
Bạch Liêm hít sâu một , đau đến nhíu mày nhưng buông Vương Trân Nương , thủ pháp của nương t.ử càng ngày càng thuần thục .
Nghe thấy lời , Bạch Quân lập tức : “Cha cha, hổ hổ, hi hi.”
Vương Trân Nương thấy Bạch Liêm còn buông , liền vùng : “Nghiêm chỉnh một chút, đang bàn chuyện lớn mà.”
Bạch Liêm biểu cảm lập tức nghiêm túc: “Được, thấy phương t.h.u.ố.c dưỡng sinh của Trà Trà cũng .”
Vì đều ý kiến, thì tiến hành bước tiếp theo, đặt tên.”
Bạch Nghị thuận miệng : “Hay là cứ gọi thẳng là Dược Thiện Đường .”
Bạch Trà xong cũng thấy cái tên đủ trực tiếp, thẳng thắn, “Ta đồng ý với lời đại ca .”
Bạch Quân thấy a tỷ đồng ý, y cũng giơ tay: “Ta cũng đồng ý!”
Bạch Nghị ngờ thuận miệng đồng ý, hề hề, y cũng là một thiên tài đặt tên ư?
Vương Trân Nương cảm thấy nếu chỉ đơn thuần gọi là Dược Thiện Đường thì hình như thiếu thiếu gì đó: “Hay là thêm hai chữ Bách Thảo , còn chữ Đường thì bỏ ?”
Bạch Liêm lẩm nhẩm: “Bách Thảo, Bách Thảo Dược Thiện, cái tên ! Nương t.ử của thật lợi hại!”
Bạch Quân cũng nhanh chóng theo: “Nương thật lợi hại!”
Bạch Nghị: … Quân ca nhi đúng là cỏ đầu tường…
Bạch Trà gật đầu, “Vậy gọi là Bách Thảo Dược Thiện?” Gọi là gì cũng quan trọng, thật nàng càng gọi là Tụ Bảo Bồn.
Bạch Liêm cuối cùng chốt hạ: “Vậy cứ quyết định như , ngày mai Nghị ca nhi cùng tìm cửa hàng, Trà Trà con kiểm tra các phương t.h.u.ố.c dưỡng sinh, nương t.ử nàng cứ ở nhà nghỉ ngơi một ngày.”
Bạch Quân thấy việc của , liền giơ tay: “Cha, còn con thì , còn con nữa, con gì ạ?”
Bạch Liêm vung tay áo lớn: “Con học , ngày mai con đến học đường .”
Bạch Quân ngày mai học, mặt lập tức xụ xuống: “Aaa~”
Y đầu Vương Trân Nương cầu cứu: “Nương, con thể chơi vài ngày nữa ạ~”
Bị Vương Trân Nương vô tình từ chối: “Không ~ Quân ca nhi học hành cho .”
Thấy ruột , y lập tức sang Bạch Trà: “A tỷ~”
Bạch Trà một tay che miệng y: “Thôi , mau ngủ , nếu ngủ, ngày mai học sẽ ngủ gật đó~”
Bạch Quân mặt mày ủ ê chuẩn về.
Bạch Nghị bên cạnh định trêu chọc Bạch Quân: “Quân ca nhi, cầu xin ca ca, chừng ca ca thể giúp đó?”
Bạch Quân liếc Bạch Nghị một cái: “Đại ca, vị trí của trong nhà, ?”
Bạch Nghị chọc tức , vung tay: “Hề… ăn đòn ?”
Bạch Quân lập tức trốn lưng Bạch Liêm: “Cha, ca ca đ.á.n.h con.”
Bạch Liêm liếc Bạch Nghị một cái: “Con trêu chọc nó gì, ngày mai nó học .”
Bạch Quân vẻ mặt thể tin cha , còn là tiểu ngoan ngoãn của cha nữa ? Y dậm chân chạy về phòng.
Mọi bộ dáng của Bạch Quân đều bật . Sau đó cả nhà đều trở về phòng chìm giấc mộng.