Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 44: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:45:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắc Bảo bỏ nhà

 

Tống phủ.

 

Chương quản gia chút cau mày ủ rũ: “Nhị công t.ử ở đây, Hắc Bảo cứ quậy phá mãi, hạ nhân cũng dám thương, e là nhị công t.ử về sẽ loạn.

 

Lại còn bên lão phu nhân gửi đồ cho nhị công tử, nhanh chóng giấu nữa , lão nô cả gan hỏi một câu, nhị công t.ử khi nào mới thể trở về?”

 

Ôn Cẩn Chi : “Chuyện bên lão phu nhân sẽ xử lý, còn con ngỗng … nếu nó còn quậy nữa thì đưa bếp hầm luôn.”

 

Chương quản gia sờ sờ mái tóc còn sót chẳng mấy của : …Nếu thật sự hầm Hắc Bảo, nhị công t.ử về chẳng sẽ tìm gây sự , hơn nữa đây còn là lễ vật sinh nhật mà tặng cho nhị công tử, quên ư.

 

Nói cho cùng, cưng chiều nhị công t.ử nhất vẫn là đại công t.ử ngài đây, Chương quản gia thầm nghĩ trong lòng về Ôn Cẩn Chi bước khỏi tiền viện.

 

Hắc Bảo sắp hầm, lúc đôi mắt nó đảo qua đảo , đang nghĩ cách lợi dụng lúc Tiểu Thất để ý mà lẻn ngoài, tiểu chủ nhân ở đây nó thật sự quá chán.

 

trong sân, cuối cùng cũng tìm thấy một cái lỗ.

 

Sau khi chui qua cái lỗ , Hắc Bảo phát hiện sân của ca ca tiểu chủ nhân, nơi tràn ngập mùi vị của ca ca tiểu chủ nhân, mau chuồn thôi ~

 

Thật may mắn, mạng ngỗng suýt nữa giữ .

 

Cứ , bằng cách nào mà Hắc Bảo lẻn ngoài.

 

Hắc Bảo: Ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng, thật sự quá thông minh , đơn giản là vô địch.

 

Vì lăn lộn khắp nơi nên lông của Hắc Bảo dính đầy bụi bẩn, biến thành một con tiểu ngỗng xám. Khi nó đến những nơi mà tiểu chủ nhân từng đưa nó đến đây, nó đều đuổi .

 

“Ngỗng ở ?”

 

“Phải đó, ngỗng nhà ai , mau cột nó !”

 

, bẩn c.h.ế.t .”

 

“Chưởng quầy, mau đây, ngỗng trong bếp nhà ngươi chạy ngoài .”

 

“Không ai nhận lãnh, sẽ bắt về nhà hầm đây nha.”

 

“Con ngỗng trông vẻ quen mắt.”

 

Hắc Bảo: Ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng, tiểu chủ nhân, những thật nguy hiểm, mau chạy ~

 

Hay là vẫn nên tìm tiểu chủ nhân nhỉ? tiểu chủ nhân ở chứ, những nơi quen thuộc đều tìm thấy .

 

Hắc Bảo cúi đầu chậm rãi đến một tiệm gà , đột nhiên một ngang qua nó thu hút sự chú ý của nó.

 

Người mùi vị của tiểu chủ nhân, theo lẽ sẽ tìm thấy tiểu chủ nhân.

 

Bạch Nghị mua xong gà liền chuẩn về nhà, để ý đến Hắc Bảo đang theo phía .

 

Tiểu Thất đang chuẩn bữa trưa cho Hắc Bảo trong sân, nhưng lùng sục khắp sân vẫn thấy Hắc Bảo .

 

“Hắc Bảo, ngươi ở ?”

 

“Hắc Bảo ~”

 

Không nhận bất kỳ hồi đáp nào, Tiểu Thất đành cầu cứu Chương quản gia, “Quản gia , Hắc Bảo mất tích .”

 

Chương quản gia bận rộn xong việc bên ngoài đang định nghỉ ngơi một chút, ngờ Hắc Bảo biến mất, “Mất tích từ khi nào? Đã tìm ở vườn hoa ?”

 

Tiểu Thất: “Sáng sớm thấy Hắc Bảo lung tung khắp nơi, nhưng nó phá phách gì nên để ý, chuẩn xong bữa trưa cho nó thì tìm thấy nó nữa.

 

Vườn hoa tìm , cũng hỏi qua các tiểu tư, nha hầu hạ, ai thấy Hắc Bảo.”

 

Chương quản gia: “Trước tiên đừng vội, sẽ cho lục soát trong phủ.”

 

Tiểu Thất lau nước mắt, đều là của y vì trông chừng Hắc Bảo cẩn thận, nhị thiếu gia về thì đây.

 

Chương quản gia lập tức triệu tập trong phủ tìm kiếm Hắc Bảo ở ngóc ngách.

 

Bạch Nghị khỏi tiệm gà , mua thêm chút lương thực, gần đây lương thực ăn hết khá nhanh.

 

Sau khi chất lương thực lên xe lừa, Bạch Nghị liền đ.á.n.h xe .

 

Hắc Bảo Bạch Nghị nhanh như bay, ước gì thể bay, liền vội vã đuổi theo xe của Bạch Nghị, mệt đến mức gần như kiệt sức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-44.html.]

Một lão giả thấy Hắc Bảo đang theo Bạch Nghị, liền vội vàng gọi Bạch Nghị dừng : “Tiểu ca, ngỗng của ngươi rơi kìa.” Rồi đợi Bạch Nghị trả lời, xách con Hắc Bảo mệt nhoài lên đặt xe của Bạch Nghị.

 

Bạch Nghị con ngỗng bỗng dưng xuất hiện xe với vẻ mặt mơ hồ: ???

 

Y định với lão giả con ngỗng của , thì phát hiện bóng dáng lão giả biến mất.

 

Lẽ nào lâu ngoài , già bây giờ thể nhanh như bay chứ?

 

Sau đó y liền trừng mắt Hắc Bảo, Hắc Bảo cũng trừng mắt y, đây là ngỗng nhà ai chứ!!!

 

Hắc Bảo: Cảm ơn lão giả!!! Chạy mệt c.h.ế.t ngỗng .

 

Rồi nó tự nhiên tìm một chỗ thoải mái xe mà xuống.

 

“Không đúng, mùi của nữ nhân đó! Người rốt cuộc là ai, quen tiểu chủ nhân và nữ nhân đó.”

 

Hắc Bảo lúc xuống xe, nhưng càng tìm tiểu chủ nhân, cuối cùng vẫn xuống xe.

 

Bạch Nghị con ngỗng tự động đưa đến, đợi ở ven đường một lúc lâu cũng thấy nó tự xuống, cứ thế lơ mơ mang con ngỗng về nhà.

 

“Ta về ~”

 

Bạch Quân thấy tiếng Bạch Nghị, lập tức từ sân chạy , “Ca ca, về ư ~ Có mua kẹo cho Quân ca nhi ?”

 

Bạch Nghị nhéo mũi y: “Ngươi đúng là tiểu mèo tham ăn, đây , cầm lấy cùng Văn ca nhi ăn.”

 

Bạch Quân thấy viên kẹo Bạch Nghị đưa cho, hai mắt sáng rỡ: “Ưm, ca ca thật !”

 

Bạch Nghị: “Có kẹo thì là ca ca , kẹo thì là ca ca ư?”

 

Bạch Quân chỉ thể ngây ngô: “Hì hì.”

 

Sau đó Bạch Quân còn thấy Hắc Bảo theo Bạch Nghị, “Oa, ngỗng lớn, ca ca, còn mua ngỗng nữa ư, nhà chúng gà, giờ ngỗng, quá , chúng trứng ngỗng để ăn ?”

 

Bạch Nghị im lặng một lát: “Chắc là .”

 

Hắc Bảo: Ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng, ngỗng nhớ ngươi, ngươi chính là đó hầm , bây giờ còn một con ngỗng đực đẻ trứng.

 

Bạch Quân: “Ca ca, nó bẩn quá, thể cùng Cẩn Văn ca ca tắm cho nó ?”

 

Bạch Nghị tuy khó hiểu nhưng ngăn cản: “Đi .”

 

“Tốt quá , gọi Cẩn Văn ca ca .”

 

“Cẩn Văn ca ca, mau đây ~”

 

Nghe thấy Quân ca nhi gọi , Ôn Cẩn Văn liền chạy .

 

“Quân ca nhi, ngươi tìm gì?”

 

“Cẩn Văn ca ca, chúng tắm cho ngỗng .”

 

“Được thôi.” Nhắc đến ngỗng, Ôn Cẩn Văn cũng chút nhớ Hắc Bảo. Hay là ngày khác về thăm Hắc Bảo ngoài nhỉ?

 

Đột nhiên y con ngỗng mặt càng lúc càng thấy quen thuộc, Hắc Bảo cũng tiểu chủ nhân mặt, cuối cùng cũng tìm thấy tiểu chủ nhân .

 

Hắc Bảo: Ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng ngỗng, tiểu chủ nhân nhớ quá.

 

Ôn Cẩn Văn thấy tiếng kêu của Hắc Bảo liền bật thốt: “Hắc Bảo!”

 

Bạch Nghị và Bạch Quân đều ngạc nhiên Ôn Cẩn Văn.

 

Bạch Nghị: “Văn ca nhi quen con ngỗng ư?”

 

Ôn Cẩn Văn lắc đầu, nhưng sợ lát nữa tắm xong, Hắc Bảo Quân ca nhi và Trà Trà tỷ tỷ thấy mà nhớ , nhất thời trả lời thế nào.

 

Bạch Quân luôn cảm thấy cái tên Hắc Bảo quen thuộc: , Hắc Bảo, con ngỗng mà đó ở phố chúng gặp cũng tên là Hắc Bảo: “A, nhớ , đó cùng tỷ tỷ chợ huyện thấy nó!”

 

Ôn Cẩn Văn chút đau lòng: Quân ca nhi mà nhận một con ngỗng, nhận .

 

Mèo Dịch Truyện

Thật y oan cho Bạch Quân , lúc đó phố đông , Bạch Quân quả thực để ý y.

 

, nó tên là Hắc Bảo, hình như là ngỗng nhà .”

 

 

 

 

 

Loading...