Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 42: --- Bồi Thường (Hai)
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:45:16
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi thấy Mã Thúy Hà nông nỗi , vài khỏi chút đành lòng, xét cho cùng thì nàng cũng vẫn là một tiểu cô nương.
Ma Xuân Cầm một tay kéo Mã Thúy Hà : “Thím Bạch, chú Bạch ngươi đẩy con gái của bọn họ, ngươi xem hôm nay ngươi là đang ở núi hái trái cây , gặp Bạch Trà .”
Vương Trân Nương cũng một tay giữ Mã gia bà nương : “Ngươi buông tay , để nàng tự .”
Mã Thúy Hà cúi đầu, nhỏ giọng : “Lời nương đúng, hôm nay quả thật gặp Bạch Trà.”
Hà Hoa: “Ngươi dối!”
Vương Trân Nương nghiêm mặt: “Mã gia nha đầu, hỏi một nữa, hôm nay ngươi thật sự vẫn luôn ở núi hái trái cây, hề gặp Trà Trà nhà chúng ?”
Mã Thúy Hà căng thẳng đến mức móng tay đen xì gần như cắm sâu lòng bàn tay.
Ma Xuân Cầm vui: “Nó vẫn còn là một đứa trẻ, ngươi dọa nạt nó gì?”
Vương Trân Nương: “Ta dọa nạt nó ư? Ta chỉ hỏi thôi, cái mặt sưng phù xem, bình thường ngươi cũng ít đ.á.n.h nó, bây giờ bắt đầu che chở ?”
Ma Xuân Cầm: “Đây là con gái , gì thì .” Sau đó bà một cước đá Mã Thúy Hà, Mã Thúy Hà vững lập tức ngã xuống đất, đầu cẩn thận va một tảng đá bên cạnh, sưng lên.
Mấy vị thím đành lòng, vội vàng lên tiếng: “Ngươi mà còn đ.á.n.h nữa, đợi nhà họ Mã về xem đ.á.n.h ngươi .”
“ , Mã Thúy Hà cũng đáng thương, sinh trong cái nhà của các ngươi.”
“Ngươi quên đó trưởng thôn với ngươi thế nào ư, nếu còn đ.á.n.h con gái thì sẽ đưa ngươi về thôn Mã gia.”
Ma Xuân Cầm một chút cũng sợ hãi, bà sinh cho ông chủ nhà một đứa con trai béo , thể bỏ bà .
Nhìn thấy những khác đáng thương Mã Thúy Hà, một kế sách nảy trong lòng, bà kéo Mã Thúy Hà đang đất dậy, cho nàng một bạt tai. “Ta đ.á.n.h đấy, thì nào, ch.ó lo chuyện chuột, lo chuyện bao đồng.”
Mã Thúy Hà ôm mặt, cúi đầu, một tiếng nào.
Mã Cường cũng bước , một tay đẩy Mã Thúy Hà ngã xuống, đó cưỡi lên Mã Thúy Hà, dùng bàn tay nhỏ ngừng vỗ, véo Mã Thúy Hà.
“Đánh c.h.ế.t ngươi, đồ phá tiền, việc, chỉ ăn!”
Mã Thúy Hà cũng hề phản kháng, cứ mặc cho Mã Cường đ.á.n.h đập.
Ma Xuân Cầm khinh thường : “Nếu thấy mắt, các ngươi cứ mang về nuôi, mười lượng bạc là .”
“Này, nhà họ Ma quá đáng thật.”
“Mười lượng bạc? Cưới một cô nương chỉ cần hai lượng thôi, mà cưới con gái nhà họ Mã về, chẳng ba ngày hai bữa Ma Xuân Cầm tìm đến gây sự ?”
“Nhà họ Mã quản ?”
“Nhà họ Mã quản thì quản từ lâu , cũng là kẻ nhẫn tâm.”
“Nghiệt chướng thật!”
Vương Trân Nương hề lay chuyển, con gái của nàng suýt mất mạng, “Ngươi đ.á.n.h con gái thì đợi khi bồi tội với con gái xong hãy đóng cửa mà đánh, giống như ngươi , dạy dỗ thế nào thì dạy dỗ thế đó.”
Có hòa, tiến lên khuyên Vương Trân Nương, nhưng nàng đẩy : “Hôm nay, ai cũng đừng hòng ngăn đòi công bằng cho con gái của .”
Bạch Liêm : “ , đừng tưởng ngươi Ma Xuân Cầm bây giờ đ.á.n.h con gái để đồng tình, thì thể chối bỏ chuyện con gái ngươi hãm hại con gái .”
“Nhà họ Bạch cũng , nếu con gái hại, mặc kệ ngươi là ai.”
“Ừm, đúng , nuôi lớn một cô con gái dễ dàng.”
Mã Cường vẫn đ.á.n.h mắng Mã Thúy Hà, ai nhận ánh oán hận lóe lên trong mắt Mã Thúy Hà.
Sự oán hận tích tụ trong Mã Thúy Hà ngày càng sâu sắc, nàng đưa tay đẩy mạnh Mã Cường văng khỏi .
Mã Cường ngã xuống đất lập tức ầm lên: “Nương, con nhỏ phá của đẩy con, nương mau đ.á.n.h nó .”
Ma Xuân Cầm đau lòng kéo Mã Cường dậy: “Bảo bối của , cục cưng của nương ơi, ngã ở thế, nương xem nào.”
Mã Cường vẫn la lối trong miệng đòi Ma Xuân Cầm đ.á.n.h Mã Thúy Hà.
Ma Xuân Cầm mặt mày âm trầm Mã Thúy Hà: “Ngươi loạn , còn dám động thủ với ngươi, thấy ngươi sống chán .” Nói xong còn định đ.á.n.h Mã Thúy Hà.
Mã Thúy Hà tránh .
“Ngươi còn dám tránh ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-42-boi-thuong-hai.html.]
Mã Thúy Hà siết chặt hai tay, trừng mắt Mã Cường dữ tợn: “Đủ , chịu đủ , , , trong mắt nương chỉ .
, là , là ghen tị với Bạch Trà, đẩy nàng ngã, con heo rừng g.i.ế.c c.h.ế.t nàng , g.i.ế.c c.h.ế.t nàng !”
“Hừ, quả nhiên là nàng .”
“Tâm địa cô bé cũng quá độc ác .”
“Cả nhà họ Mã chẳng lành gì, con gái con trai nhà thể chơi với bọn họ.”
Ma Xuân Cầm ánh mắt oán hận của Mã Thúy Hà cho giật : “Ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t ai!”
Vương Trân Nương : “Thượng bất chính hạ tắc loạn, Ma Xuân Cầm, đây đều là nghiệp chướng do ngươi gây , một cô bé ngoan ngoãn ngươi dạy dỗ thành như .
Hôm nay nhà ngươi cho chúng một lời giải thích, nếu sẽ báo quan, các ngươi mưu sát.”
Ma Xuân Cầm hận c.h.ế.t đứa con gái mặt , chuyện gì thể đóng cửa giải quyết, bây giờ vạch trần cho thiên hạ , tương lai của con trai bà ?
Mã Thúy Hà nương phản bác đến câm nín, trong lòng giờ phút dâng lên một khoái cảm khi trả thù.
Ma Xuân Cầm : “Con gái ngươi xảy chuyện gì lớn , bảo Thúy Hà quỳ đầu tạ với con gái các ngươi, việc cho các ngươi ?”
Vương Trân Nương đáp: “Quỳ đầu, việc thì cần, tạ thì chắc chắn , các ngươi còn bồi thường cho con gái , con gái bây giờ sợ đến mức liệt giường .”
Ma Xuân Cầm bây giờ lấy chút gì thì chắc chắn thể bịt miệng , nhà họ Bạch cũng chịu bỏ qua: “Nhà chúng còn một con gà mái mới đẻ trứng, cho nha đầu Trà bồi bổ, ngươi xem ?”
Mã Cường thấy con gà mái nhà sắp đưa cho khác thì la lên: “Không , nương, gà mái đẻ trứng cho con ăn mà, thể cho.”
Ma Xuân Cầm lúc cũng bực bội: “Ăn ăn ăn, chỉ ăn, thấy đang ép c.h.ế.t nương ngươi để đòi bồi thường !”
Vương Trân Nương chẳng thèm để ý đến lời lảm nhảm của Ma Xuân Cầm: “Một con gà mái, còn thêm hai lượng bạc nữa.”
Ma Xuân Cầm: “Ngươi chi bằng cướp luôn , , nhiều nhất là một con gà mái.”
Vương Trân Nương dường như cũng đoán Ma Xuân Cầm sẽ đồng ý: “Vậy thì chỉ thể báo quan thôi.”
Ma Xuân Cầm trừng mắt Mã Thúy Hà, nuốt nghẹn tức giận bụng: “Được, ngươi cứ đợi đấy.”
Một lát , Ma Xuân Cầm một tay xách một con gà mái, một tay cầm hai lượng bạc.
Vương Trân Nương tiến lên đón lấy, nhưng Ma Xuân Cầm nắm chặt buông. “Nghĩ vẫn là báo quan thì hơn.”
Ma Xuân Cầm: “Đây, cho ngươi, cầm thì mau .”
Vương Trân Nương nhận lấy, đưa con gà mái cho Bạch Liêm.
“Đương gia, chúng thôi!”
Những khác theo, “Chúng chia thịt heo rừng.”
“Thật sự chia , cứ tưởng là đùa.”
“Đáng đời nhà phát tài.”
“Nếu là , sẽ nỡ chia , tự ăn chẳng ngon hơn .”
“Nếu là ngươi, ngươi cũng đ.á.n.h con heo rừng lớn như .”
“Ha ha ha ha ha, hình như cũng đúng, chúng nhanh hai bước, thì những phần ngon đều chọn hết mất.”
“A, đúng đúng đúng.”
Hà Hoa vội vã chạy về, kể một cách sinh động cho Bạch Trà về cuộc đối chất ở nhà họ Mã: “Trà Trà , Mã Thúy Hà đ.á.n.h t.h.ả.m đến mức nào, lúc chúng , hình như còn thấy tiếng nàng kêu, nhưng hình như cũng cả tiếng tên nhóc Mã Cường. Muội xem cuối cùng Mã Thúy Hà thừa nhận chứ.”
Bạch Trà : “Người phạm , phạm . Lòng vốn phức tạp, chúng tự bảo vệ cho .”
Bạch Quân và Ôn Cẩn Văn đều gật đầu.
Hà Hoa : “À , thấy Nghị?”
Mèo Dịch Truyện
Bạch Trà: “Đại ca của , lẽ đang đại sự.”