Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 38: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:45:12
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến Nhà
Ám vệ đang theo dõi tiểu công t.ử nhà từ trong bóng tối, thấy nụ của tiểu công t.ử cứ như trả tiền .
Đại công tử, tiểu công t.ử dường như tự dâng cho Bạch gia con trai . Tiểu nhân sớm , ngài là thêm , mà là trực tiếp mất một đó.
Đợi Bạch Trà cùng bọn họ xa, ám vệ cũng lập tức đuổi theo. Dĩ nhiên, cũng quên sai một đến trở về bẩm báo Đại công tử.
Một ám vệ khác: Ta cũng theo tiểu công tử…
Ôn Cẩn Chi tin Ôn Cẩn Văn theo về Bạch gia, liền : “Vậy cứ để ở đó vui chơi vài ngày, mấy hôm nữa hãy đưa về. Nhớ đưa bạc cho nhà . Mấy ngày ngươi và Vệ Lục luân phiên ca canh gác, lui xuống .”
Vệ Tam: “Dạ, tuân lệnh.”
Vu Gia Thôn
Khi xe bò và xe lừa tiến cửa thôn, liền Vương Trân Nương ở cửa thôn phát hiện.
Bên cạnh Vương Trân Nương còn Bạch Lễ, Bạch Sương cùng.
“Quân Ca nhi tìm thấy , tìm thấy !” Vương Trân Nương nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Sương, sợ đây là ảo giác.
Bạch Sương cũng siết c.h.ặ.t t.a.y Vương Trân Nương đáp: “Vâng, tứ thẩm, Quân Ca nhi cùng bọn họ trở về .”
Chiếc xe bò đến gần còn dừng hẳn, Vương Trân Nương buông tay Bạch Sương, nhanh chóng leo lên xe bò, ôm chầm lấy Bạch Quân òa .
“Oa oa oa, Quân Ca nhi của nương, dọa nương sợ c.h.ế.t khiếp , con chạy ?”
Bạch Quân một lời, cũng siết chặt ôm lấy Vương Trân Nương.
Bạch Liêm khi dừng xe bò, đầu hai đang ôm , trong lòng khỏi khó chịu.
Bạch Trà mẫu , Ôn Cẩn Văn đang dựa bên cạnh nàng, ngủ suốt dọc đường. Giờ đây, đang dụi mắt mơ màng Vương Trân Nương.
Nàng tự xuống xe bò , vươn tay ôm xuống. Sau đó lên chiếc xe lừa phía , đặt Ôn Cẩn Văn lên xe lừa, nhường gian cho mẫu nàng.
Ôn Cẩn Văn đang mơ màng ngủ Bạch Trà ôm thì tỉnh táo vài phần: “Oa, Trà Trà tỷ tỷ ôm ! Thật là vui quá !”
Sau đó, Bạch Trà bảo Bạch Sương và Bạch Lễ cùng lên xe lừa, Bạch Nghị vững vàng điều khiển xe đến lão trạch.
Xe bò một lát cũng từ từ theo.
Bạch Mạt cũng đang ngóng trông ở cửa. Tôn Bình và Tiền Lai Đệ trong đường giữa cũng đang nóng lòng chờ đợi.
“Trở về , trở về ! Cha và tiểu thúc, đường ca bọn họ về .” Bạch Mạt lớn tiếng về phía truyền lời.
Tôn Bình và Tiền Lai Đệ đang trong đường giữa đều lập tức dậy ngoài.
Có lẽ vì quá lâu, khi Tiền Lai Đệ dậy cảm thấy choáng váng, lảo đảo một chút. Bạch Mạt vội vàng chạy lên đỡ mẫu nàng.
“Nương, chứ!”
Tiền Lai Đệ đỡ tinh thần, lắc đầu: “Nương , chỉ là đột ngột dậy quá nhanh thôi.”
Thấy cháu gái đỡ lấy con dâu, Tôn Bình thở phào nhẹ nhõm, thu bước chân định về phía Tiền Lai Đệ, : “Hôm nay con cũng vất vả . Con cứ ở đây là , cần ngoài. Lát nữa đông, e là lỡ cẩn thận va . Mạt nha đầu, con trông chừng nương con cho .”
Tiền Lai Đệ định thể tự lo, gì đáng ngại, nhưng thấy bộ dạng lo lắng của bà chồng, nàng thuận theo gật đầu: “Vâng, bà bà, con sẽ ở đây chờ.”
Bạch Mạt: “Nãi nãi cứ yên tâm, con sẽ chăm sóc cho nương con.”
Dặn dò xong, Tôn Bình liền nhanh bước ngoài.
Dưới màn đêm mờ ảo, Tôn Bình kỹ một lúc mới thấy Lão Tứ và tứ tức chiếc xe bò phía . Trong lòng tứ tức còn ôm một , hẳn là Quân Ca nhi .
Tâm trạng Vương Trân Nương bình tĩnh ngay khoảnh khắc ôm Bạch Quân.
Đợi Bạch Quân xuống xe bò, Tôn Bình liền bước tới ôm một cái, đ.á.n.h giá : “Trở về là , trở về là , đói bụng lắm ? Đi, nãi nãi nấu canh trứng hấp cho cháu ăn.”
Bạch Quân ngoan ngoãn theo Tôn Bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-38.html.]
Ôn Cẩn Văn tỉnh dậy đó cũng ngủ nữa, xuống xe bò xong liền theo sát bên Bạch Trà, tò mò căn nhà chút tồi tàn mắt.
Hắn cũng sợ lạ, ai , liền với đó.
Đợi xuống, Bạch Trà tóm tắt kể đại khái quá trình Bạch Quân bắt cóc.
Bạch Quân khiến lo lắng: “Ta sẽ ham chơi bắt thỏ nữa.”
Bạch Trà: “Quân Ca nhi, kẻ thì phòng cẩn thận , bắt thỏ thì cả, nhưng lớn cùng, ?”
Bạch Quân: “Vâng .”
Bạch Lễ xe vẫn luôn dám hỏi. Khi Bạch Trà đến Kim gia, liền nhíu chặt mày, Quân Ca nhi là do mà liên lụy .
“Tứ ca, tứ tẩu, xin , Kim Hoa Thân chắc hẳn là nhắm .”
Bạch Nghị cũng sợ hãi: “Cả nữa.”
Vương Trân Nương: “Không trách ngũ , Nghị Ca nhi cũng đừng tự trách, những lòng hẹp hòi, tiểu nhân thì phòng .”
Bạch Liêm: “ , Trân Nương lý.”
Tiền Lai Đệ Bạch Dũng: “Đương gia, công phụ còn ở chỗ thôn trưởng. Quân Ca nhi về , gọi công phụ về .”
Bạch Dũng vỗ vỗ đầu: “Ta cứ nghĩ thấy cha , ngay đây.”
Tiền Lai Đệ: “Ừm, đường cẩn thận một chút.”
Những khác đó cũng mới chợt nhận Bạch Hoài Xương mặt ở đây.
Mèo Dịch Truyện
Không lâu liền thấy một tràng tiếng bước chân. Bạch Hoài Xương, cùng thôn trưởng, và vài vị láng giềng thiết hơn đều bước .
“Quân Ca nhi, mau đây gia gia ôm.”
Bạch Quân từ ghế nhảy xuống, lao lòng Bạch Hoài Xương.
Bạch Hoài Xương xoa đầu Bạch Quân: “Xoa đầu, sợ, sợ. Gia gia sẽ bảo cha con và nhị bá giúp con đ.á.n.h kẻ . Sao thấy vẻ gầy ? Lão bà tử, mau nấu chút đồ ăn ngon cho Quân Ca nhi .”
Tôn Bình đang ở trong bếp hấp canh trứng, thấy tiếng Bạch Hoài Xương gọi thì định gắt, nhưng dường như nhớ điều gì đó liền nuốt lời : “…C.h.ế.t , quên mất lão gia, quên sai gọi lão về … Thôi , Quân Ca nhi về, cứ để lão hả hê một chút.”
Không , cũng thể để lão đắc ý quá đà. Nàng bưng canh trứng hấp , : “Kêu cái gì mà kêu, mỗi lão là to tiếng thôi, đây , canh trứng hấp đây. Lại đây, Quân Ca nhi và…” quên mất gọi là gì .
Ôn Cẩn Văn: “Nãi nãi, gọi là Cẩn Văn, cứ gọi là A Cẩn hoặc giống như Quân Ca nhi mà gọi là Văn Ca nhi là .”
Tôn Bình: “Được , Quân Ca nhi và Văn Ca nhi của chúng cùng ăn canh trứng hấp nha.”
Bạch Quân nhe răng : “Cảm ơn nãi nãi.”
Ôn Cẩn Văn cũng cong mắt: “Dạ , cảm ơn nãi nãi.”
Tôn Bình: “Trong bếp còn cháo gạo trắng, do Lai Đệ hai con nấu đó. Lát nữa các con cũng ăn một chút hãy về.”
Bạch Liêm, Vương Trân Nương: “Cảm ơn nương, nhị tẩu và cả Mạt nhi.”
Tiền Lai Đệ: “Người nhà cả, đừng khách sáo. Tứ và tứ giúp nhiều, nhị tẩu đều ghi nhớ trong lòng.”
Về việc thêm một Ôn Cẩn Văn trở về, đều truy hỏi đến cùng, bởi vì Bạch Trà chỉ ở nhờ vài ngày, nhanh sẽ trở về.
Ôn Cẩn Văn xong phản bác, rằng ở lâu dài, nhưng dám, vì đại ca cũng sẽ để ở ngoài lâu như , với cũng sợ Trà tỷ tỷ sẽ thấy ở lâu quá tốn kém.
Thôn trưởng và những láng giềng thiết đều Bạch Liêm giải thích một lượt dỗ về.
Thời gian còn sớm nữa, nếu ngủ thì trời sẽ sáng mất. Sau khi uống xong cháo, Ôn Cẩn Văn tự nhiên theo gia đình Bạch Trà về, cuối cùng thì ở cùng Bạch Quân. Trước khi hai ngủ, Bạch Trà còn nấu an thần cho họ, họ uống xong mới rời .
Ngay khi Bạch Trà xuống bao lâu, liền thấy tiếng gõ cửa dồn dập.