Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 35: --- Tìm Người

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:45:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Nghị ở một bên đợi mãi thấy Bạch Quân , cảm thấy gì đó . Thằng bé tan học là hăng hái nhất, hỏi gác cổng mới Bạch Quân từ lâu .

 

Hỏng , sẽ xảy chuyện gì chứ.

 

Y vội vã đ.á.n.h xe lừa đến Võ Lâm Tiêu Cục trong trấn, nhờ Mộ Thanh đại ca gọi vài giúp tìm kiếm trong trấn, còn thì vội vàng trở về nhà, xem thử về nhà .

 

Dọc đường, Bạch Nghị nghĩ nghĩ những y từng qua gần đây, nhưng cũng chẳng manh mối nào.

 

Mãi mới về đến nhà, Bạch Quân vẫn về, y càng thêm sốt ruột.

 

“Phụ , mẫu , Trà Trà, Quân ca nhi thấy .”

 

Bạch Liêm: “Cái gì mà thấy? Đệ của ngươi lớn như thể thấy .”

 

Vương Trân Nương: “Phải đó, rõ ràng một chút, sốt ruột c.h.ế.t mất.”

 

Bạch Trà: “Phụ , mẫu đừng lo lắng, để đại ca từ từ.”

 

Bạch Nghị: “Hôm nay học đường đón Quân ca nhi, ở cổng đợi mãi thấy . Đi hỏi mới Quân ca nhi từ khi tan học , bây giờ .”

 

“Ta nhờ các trong tiêu cục giúp tìm trong trấn, vội về xem Quân ca nhi về .”

 

Vương Trân Nương xong kích động đến suýt ngất, Bạch Liêm vội vàng đỡ nàng.

 

Bạch Trà bình tĩnh : “Đại ca, bây giờ chúng đến trấn tìm thêm. Phụ , mẫu làng tìm kiếm.”

 

Nói xong, hai liền đ.á.n.h xe lừa đến trấn.

 

Vợ chồng Bạch Liêm bàn bạc một lúc, quyết định để Vương Trân Nương về lão trạch báo cho ông bà nội và nhị ca họ để cùng tìm, còn Bạch Liêm thì tự tìm thôn trưởng nhờ giúp đỡ, kêu trong làng cùng tìm.

 

Đêm tối buông xuống, Bạch Trà và Bạch Nghị ở trấn hỏi khắp quanh học đường, vẫn tin tức của Bạch Quân.

 

Phía Mộ Thanh đại ca thì chút manh mối, thấy một đứa bé đuổi theo một con thỏ chạy ngõ. Lúc đó y còn thắc mắc, thỏ ở , trang phục của đứa bé đó chút giống với mô tả về Bạch Quân.

 

Mọi vội vã đến con ngõ mà , quả nhiên ở góc ngõ phát hiện túi sách của Bạch Quân.

 

Bạch Trà nhặt túi sách lên: “Đây là túi sách mà mẫu may cho Quân ca nhi.”

 

Bạch Nghị: “Rốt cuộc là ai đưa Quân ca nhi ?”

 

Mộ Thanh: “Nghị , nghĩ xem gần đây đắc tội với kẻ nào ?”

 

Bạch Nghị nghĩ một lúc lắc đầu: “Chúng chỉ ruộng trong thôn, đắc tội với ai ? Huống hồ, dù trong thôn thù oán thì cũng chỉ là mâu thuẫn nhỏ, đến mức bắt cóc Quân ca nhi.”

 

Bạch Trà suy nghĩ: “Đại ca, khi nào là Kiều Tuấn Kiệt ?”

 

Bạch Nghị: “Kiều Tuấn Kiệt là ai?”

 

Bạch Trà: “Người hãm hại tiểu thúc trong thư viện đó.”

 

Bạch Nghị cũng nhớ : “Không đến nỗi chứ, còn mặt mũi tìm chúng gây sự ? Không gây chuyện ?”

 

Mộ Thanh: “Kiều Tuấn Kiệt mà các ngươi là nhị công t.ử nhà họ Kiều ở trấn ?”

 

Bạch Nghị: “Ta rõ lắm, chỉ tên Kiều Tuấn Kiệt.”

 

Bạch Trà: “Chắc là .”

 

Mộ Thanh: “Nếu thật sự là , thì hỏng . Nhà họ Kiều dễ chọc , nhà còn quan hệ với kinh thành, e rằng chúng còn phủ của họ.”

 

Bạch Nghị: “Bất kể thế nào, cũng thử một .”

 

Bạch Trà: “Đại ca bình tĩnh một chút, đây cũng chỉ là suy đoán của chúng . Đã một thấy, chắc chắn sẽ còn khác thấy. Chúng chia hai đường, một đến phủ Kiều gia theo dõi, những khác tiếp tục tìm kiếm xung quanh.

 

Nếu quả thật là bắt cóc Quân ca nhi, nhất định là mục đích gì đó, lẽ lâu sẽ đến tìm chúng .”

 

Mộ Thanh: “Muội của ngươi đúng, chúng tìm thêm .”

 

Bạch Nghị: “Vậy phủ Kiều gia theo dõi.”

 

Bạch Trà nghĩ ngợi: “Còn phiền Mộ đại ca phái đến thư viện Hoằng Đức xem thử, xem Kiều Tuấn Kiệt ở thư viện .”

 

Mộ Thanh: “Không thành vấn đề, cứ giao cho .”

 

Bạch Nghị: “Mộ Thanh đại ca, đa tạ , đợi tìm thấy Quân ca nhi, sẽ mời các uống .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-35-tim-nguoi.html.]

Mộ Thanh: “Nếu ngươi coi là đại ca thì đừng khách sáo như , chúng mau tìm .”

 

Mấy bắt đầu tìm kiếm.

 

Thôn Vu Gia

 

Vu thôn trưởng cũng huy động thanh niên trong làng giúp tìm Bạch Quân. Những nơi mà trẻ con thường chơi tìm khắp, bộ thôn đều lục tung nhưng vẫn tìm thấy Bạch Quân.

 

Bạch Quân chắc là thật sự về nhà .

 

Bạch Hoài Xương: “Sao tự nhiên Quân ca nhi mất tích chứ.”

 

Bạch Liêm: “Ta cũng , Nghị ca nhi về , còn nghi ngờ nhầm.”

 

Tôn Bình: “Bây giờ chỉ Trà nha đầu và Nghị ca nhi đang tìm ở trấn thôi ?”

 

Bạch Liêm: “Phải, Nghị ca nhi còn nhờ các trong tiêu cục giúp đỡ.”

 

Bạch Dũng: “Tứ , là chúng cũng trấn tìm .”

 

Bạch Lễ: “ đó, tứ ca.”

 

Tiền Lai Đệ: “Làm đây, đang yên đang lành ai bắt cóc Quân ca nhi chứ.”

 

Bạch Mạt: “Quân ca nhi lanh lợi như , nhất định sẽ .”

 

Bạch Sương: “ đúng đúng, Quân ca nhi nhất định sẽ .”

 

Vương Trân Nương lén lút lau nước mắt.

 

Tôn Bình: “Nhị ca, và tứ mượn xe bò, bây giờ đến trấn cùng tìm, tiện thể ghé quán Hồng Vận tìm một tên Vô Danh, nhờ giúp dò la tin tức, càng nhanh càng , mang theo lệnh bài .”

 

“Ngũ , tiếp tục ở trong thôn chú ý tin tức.”

 

Bạch Dũng, Bạch Liêm và Bạch Lễ: “Được.”

 

Kim phủ

 

Triệu Đại: “Thiếu gia, hai nhốt .”

 

Kim Hoa Thân: “Hai ?”

 

Triệu Đại: “Là như vầy, khi bắt Bạch Quân thì một đứa nhóc khác thấy, thuộc hạ sợ gọi đến, nên cũng đưa về luôn.

 

Đều là do thuộc hạ việc bất lợi, xin thiếu gia trách phạt.”

 

Mèo Dịch Truyện

Kim Hoa Thân: “Vậy thì cứ thế , đợi việc xong xuôi thả , đừng c.h.ế.t là .”

 

Triệu Đại: “Vâng, thiếu gia, xem cần gửi tin nhắn cho nhà của tiểu t.ử họ Bạch ?”

 

Kim Hoa Thân: “Không vội, cứ để bọn họ sốt ruột tìm kiếm một chút, từ từ trêu chọc mới ý nghĩa ? Nhớ canh chừng bọn chúng cẩn thận.”

 

Triệu Đại: “Vâng, cứ yên tâm, thiếu gia, bọn chúng chắc chắn chạy thoát .”

 

Trong viện vắng vẻ của Kim phủ

 

Bạch Quân từ từ tỉnh , nhớ chuyện ôm khi ngất, chút hoảng sợ, vội vàng dậy quanh.

 

Thấy Ôn Cẩn Văn đang một bên, vội vàng tới: “Tỉnh , ngươi tỉnh .”

 

Ôn Cẩn Văn mới mơ màng tỉnh dậy: “Ta đang ở ?”

 

Bạch Quân lắc đầu: “Ta cũng , chúng kẻ bắt .”

 

Ôn Cẩn Văn: , hình như bắt.

 

Thật ngờ vẫn dám bắt , sợ đại ca tìm đến tận cửa ? Mặc dù đại ca nghiêm khắc với , nhưng tuyệt đối cho phép khác tổn hại đến .

 

Lúc , Ôn Cẩn Chi đang ở trong phủ quả nhiên từ miệng ám vệ của Kim phủ bắt .

 

Bọn chúng nhắm , mà là bắt một đứa trẻ con trong thôn, tiện thể bắt luôn . Chuyện mà tiểu t.ử gây , quả thật khiến đau đầu, ném về kinh thành cho phụ mẫu tự quản lý.

 

Cái Kim gia cũng cường hào quen , trời cao đất rộng, dám cái nghề thổ phỉ, bắt là bắt.

 

 

 

 

 

Loading...