Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 213: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:49:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kinh Thành Chuẩn Bị Gả

 

Của hồi môn và sính lễ mà Bạch Trà nhận sớm đặt trong trạch viện ở kinh thành.

 

Cả đại gia đình Bạch Liêm và hai vị lão nhân đều đến kinh thành chuẩn từ , còn gia đình Bạch Dũng và gia đình Bạch Trung vài ngày mới kinh.

 

Bạch Hoài Xương và Tôn Bình khi đến kinh thành, liền tới Bách Lí phủ, tìm Bách Lí Hằng và Tiết Phù để ôn chuyện cũ.

 

Hai thấy vợ chồng Bạch Hoài Xương xong, vui mừng khôn xiết, cuối cùng trò chuyện mãi đòi giữ Bạch Hoài Xương và Tôn Bình ở phủ ở.

 

Cuối cùng vẫn là Bạch Liêm tới Bách Lí phủ đón hai vị lão nhân về, hẹn mai qua.

 

Bạch Liêm và Vương Trân Nương ngờ hai vị lão nhân khi đến kinh thành thích nghi nhanh hơn cả hai họ!

 

Vương Trân Nương cũng rảnh rỗi, nàng dẫn đại tức phụ Yên Nhiên mua thêm mấy nha , bà t.ử và tiểu tư, đem cả căn nhà sửa sang một lượt.

 

“Ừm, Yên Nhiên con thật là giỏi giang, con giúp đỡ, cũng bận rộn đến mức nào, thế quả thật hơn nhiều !”

 

“Nương, chúng một nhà, một nhà đương nhiên giúp đỡ lẫn , huống hồ nương mới là giỏi giang nhất, con chỉ là học hỏi nương, việc phụ bên cạnh nương thôi! Có nhiều thứ học hỏi đây ạ!”

 

Vương Trân Nương xong, nụ hề tắt môi.

 

“Yên Nhiên nhà chúng cái miệng nhỏ thật ngọt ngào, như cái miệng của Nghị ca nhi, chỉ một lời liền khiến cha y tức giận bốc hỏa, nhưng cũng may thằng nhóc mắt , gặp may mắn cưới con nương tử, bằng nương nàng dâu như ! Khà khà khà!”

 

Bạch Nghị từ phương nào , tới bên cạnh Đồng Yên Nhiên.

 

“Nương, Yên Nhiên các nàng đang chuyện gì mà vui vẻ đến thế!”

 

Đồng Yên Nhiên chỉ khẽ mỉm đáp lời.

 

Vương Trân Nương cố ý : “Con công lao lớn nhất chính là cưới một nàng dâu cho nương!”

 

Bạch Nghị xong đầu về phía nương t.ử đang chút ngượng ngùng bên cạnh, toe toét miệng .

 

“Nói như cũng sai! Ha ha ha!”

 

Đồng Yên Nhiên xong càng thêm hổ cúi thấp đầu, dùng tay khẽ chạm Bạch Nghị, bảo kiềm chế một chút.

 

Bạch Nghị nương t.ử da mặt mỏng manh, thu vẻ bất chính kinh, nhưng lật tay nắm chặt lấy tay nàng.

 

Đồng Yên Nhiên thẹn thùng vùng vẫy thoát , mặt trưởng bối, Bạch đại ca cũng quá to gan , nhưng cũng giãy thoát , động tác cũng thể quá lớn, bằng sẽ càng thu hút sự chú ý, đành mặc kệ .

 

Vương Trân Nương đại nhi t.ử và con dâu tình cảm như , nàng cũng ở đây vướng bận hai , lấy cớ xem đồ mua sắm hôm nay trong phủ, liền rời .

 

Chờ Vương Trân Nương rời khỏi, Bạch Nghị liền kéo Đồng Yên Nhiên phòng, để nàng xem thứ mang về cho nàng!

 

Lúc , Bạch Trà vẫn đang vật lộn với hỉ phục của , đếm xuể bao nhiêu đ.â.m ngón tay .

 

Kỳ thực, Vương Trân Nương xét đến tay nghề của nữ nhi nhà , cho thợ thêu thêu xong cả bộ hỉ phục, chỉ là chừa một chút, để Bạch Trà tự vá thêm mấy mũi kim.

 

“Cái cũng quá tốn công sức , cũng là cầm kim, thêu thùa còn khó hơn châm cứu!”

 

Nha Tiểu Duyệt thấy cảnh đó cũng chút đau lòng cô nương nhà , mặc dù nàng mới mua về lâu, nhưng chủ nhà đều là , cũng sẽ tùy tiện đ.á.n.h mắng hạ nhân, hơn nữa cô nương một chút kiểu cách cũng .

 

“Cô nương, thì ngài tiên nghỉ ngơi hãy thêu? Nô tỳ thấy ngón tay của ngài đều đ.â.m rách !”

 

Bạch Trà giờ khắc căn bản thêu nữa, mắt nàng chợt xoay tròn, về phía Tiểu Duyệt.

 

“Tiểu Duyệt, nương ngươi tinh thông thêu thùa, thì… ngươi giúp thêu?”

 

Tiểu Duyệt xong vội vàng xua tay, đầu lắc như trống bỏi: “Không , , theo quy củ thì là cô nương tự thêu! Phu nhân còn dặn… dặn nô tỳ trông chừng ngài, phép giúp ngài thêu!”

 

Bạch Trà vẻ mặt chán nản tiếp tục cầm lấy giá y, tiếp tục thêu thùa.

 

Trong phòng thêu vài ngày , mới thành, Bạch Trà lập tức dặn Tiểu Duyệt cất kỹ hỉ phục, nàng ngoài dạo.

 

Tiểu Duyệt vốn dĩ là hầu cho một gia đình ở kinh thành, bởi vì chủ nhà phạm chuyện, các nàng bán cho nhà môi giới, cho đến khi Bạch gia mua về.

 

Nàng đối với kinh thành vô cùng quen thuộc, dẫn Bạch Trà dạo khắp các ngõ ngách lớn nhỏ của kinh thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-213.html.]

 

“Cô nương, phố Đông một tiệm bánh ngọt, ngon lắm đó, ngài nếm thử ?”

 

“Được, ngươi dẫn đường!”

 

“Cô nương, gần đây một tiệm điểm cũng tệ!”

 

“Được, nếm thử!”

 

“Cô nương, gà của nhà cũng tệ, thơm lắm!”

 

“Được, chúng cũng xem thử!”

 

“Cô nương, nhà …”

Mèo Dịch Truyện

 

Cứ như , Bạch Trà sự dẫn dắt của Tiểu Duyệt ăn nhiều thứ, hai tay còn xách nhiều đồ ăn.

 

“Công tử, là Bạch cô nương!”

 

Tiểu Võ thấy chủ tớ ở lầu, vội vàng bẩm báo với công t.ử nhà !

 

Bởi vì sắp thành hôn , Ôn Cẩn Chi gần đây buộc gặp Bạch Trà, chỉ thể mỗi ngày ngoài dạo chơi, chừng còn thể gặp Bạch Trà, giải tỏa nỗi tương tư, nhưng liên tiếp mấy ngày thấy Bạch Trà ngoài, vốn dĩ cũng từ bỏ ý định.

 

hôm nay thấy Trà Trà ngoài , lúc mới vội vàng vàng vọt khỏi phủ.

 

Đã dạo mấy con phố , vẫn gặp Bạch Trà!

 

Hiện tại cuối cùng để gặp !

 

“Trà Trà!”

 

Ôn Cẩn Chi vươn tay liền đỡ lấy những món đồ tay Bạch Trà, đưa cho Tiểu Võ phía .

 

Tiểu Võ những món đồ ăn phong phú đủ loại , bội phục thôi, kinh thành nào cô nương nào ngoài mua nhiều đồ ăn như thế.

 

Ngay đó về phía nha theo bên cạnh Bạch Trà, nha vẻ hẳn là cũng thích ăn uống!

 

Tiểu Võ nhanh trí dặn phu xe đưa hết đồ về Bạch phủ , đó y cùng Tiểu Duyệt xa gần theo hai Ôn Cẩn Chi và Bạch Trà.

 

Trai tài gái sắc phố, luôn luôn thể gây chú ý cho khác.

 

Một nhận Ôn Cẩn Chi đều thầm kinh ngạc, đều đang đoán phận của Bạch Trà bên cạnh Ôn Cẩn Chi.

 

Ngụy Liên Nhi hôm nay cũng tình cờ hẹn cùng mấy dạo phố, thấy hai , chiếc khăn tay nàng cũng sắp vò nát.

 

Những bên cạnh cố tình hỏi nàng về phận của cô gái nông thôn .

 

“Liên Nhi, vị nữ t.ử bên cạnh biểu ca ngươi là ai, thích xa của các ngươi ?”

 

, đúng , mau cho !”

 

Ngụy Liên Nhi trong những cô gái cũng ít ái mộ biểu ca nàng, dù nàng và biểu ca nàng còn khả năng, hơn nữa nàng cũng giáo huấn một phen, dám nhằm Bạch Trà, mẫu nàng cũng , một ngày đột nhiên dặn dò nàng trêu chọc Bạch gia.

 

Tống Diệu lúc cũng kinh hãi tột độ, bởi mà nàng gọi mấy chục năm trời ruột của nàng, hơn nữa ruột của nàng chỉ là một nha , tư thông với khác sinh nàng qua đời. Nếu nàng còn dám chọc ghẹo Bạch gia, chuyện sẽ phơi bày.

 

Ban đầu nàng cũng tin, nhưng nàng tìm chứng cứ, sự thật quả đúng là như !

 

Ngụy Liên Nhi nhanh chậm : "Nàng ư, nàng chính là thê t.ử sắp cưới của biểu ca đó! Biểu tẩu của , Bạch Trà!"

 

Những xong đều kinh hãi: "Lại là nàng !"

 

Một cô nương thứ xuất của Tướng phủ, Bạch Trà, ánh mắt ghen tị suýt nữa tràn .

 

Nàng cả gan tiến lên chặn đường Ôn Cẩn Chi và Bạch Trà!

 

"Ôn đại công tử, thể cùng qua một bên chuyện !"

 

 

 

 

 

Loading...