Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 210: --- Nhận ra ngọc bội

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:49:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dần dần Bạch Trà cảm thấy buồn ngủ, gục xuống bên giường mà .

 

Văn ma ma thấy miếng ngọc bội đó, vốn ngạc nhiên, bởi vì bà nhớ miếng ngọc bội đại công t.ử vô tình đ.á.n.h mất từ khi còn nhỏ. Chẳng lẽ đại công t.ử tìm , tặng cho cô nương Trà Trà ư!

 

Bà tìm một cái hộp, cất ngọc bội trong, cầm hộp tìm Bạch Trà.

 

khi thấy Bạch Trà ngủ, bà định lặng lẽ rút lui.

 

“Là ma ma đó ư?”

 

Không ngờ Bạch Trà tỉnh , về phía Văn ma ma.

 

“Là lão nô, đồ vật của quên lấy, lão nô mang đến cho đây!”

 

Bạch Trà mở xem, hóa là miếng ngọc bội của , khi lấy , nàng bảo Văn ma ma xuống nghỉ ngơi một lát.

 

Nghĩ bụng cất trong lòng cũng tiện lắm, nàng tiện tay đặt miếng ngọc bội bên trong gối đầu giường của Ôn Cẩn Chi!

 

Nhìn Ôn Cẩn Chi đang say ngủ giường, nàng đưa tay thăm trán , thấy sốt, nàng tựa đầu giường một lát.

 

“Nước… nước… nóng quá…”

 

Bạch Trà thấy tiếng động, lập tức tỉnh dậy, đưa tay thăm trán Ôn Cẩn Chi.

 

“C.h.ế.t , sốt !”

 

“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ!”

 

Tiểu Vũ đang canh gác ngoài cửa thấy tiếng gọi của Bạch Trà, vội vàng chạy .

 

“Bạch cô nương, , công t.ử tỉnh ư?”

 

“Không , là công t.ử nhà các ngươi sốt , mau sai mang chút nước nóng, rượu mạnh, khăn sạch đây! Bảo Văn ma ma mau sắc chút thuốc, sắc xong thì mang qua ngay!”

 

Nghe Bạch Trà , Tiểu Vũ vội vàng sắp xếp!

 

Trong thời gian hai chuyện, Ôn Cẩn Chi dường như vô thức co giật.

 

Bạch Trà vội vàng dùng ngân châm châm vài mũi cho ! Chàng mới dần dần định trở .

 

Rất nhanh đó, những thứ Bạch Trà yêu cầu, Tiểu Vũ đều dẫn mang đến.

 

“Tiểu Vũ, ngươi qua đây, lấy rượu lau khắp công t.ử nhà ngươi .”

 

“Ôi ôi, !”

 

Tiểu Vũ vội vàng tiến lên, cẩn thận vén chăn của Ôn Cẩn Chi, lộ tứ chi của , theo lời dặn của Bạch Trà, ngừng lau cho Ôn Cẩn Chi.

 

Bạch Trà thì cầm khăn, ngừng đắp lên trán Ôn Cẩn Chi, thỉnh thoảng còn châm cho hai mũi kim.

 

Cuối cùng nhiệt độ cơ thể của Ôn Cẩn Chi hạ xuống, Bạch Trà và Tiểu Vũ mệt lử.

 

Văn ma ma bưng bát t.h.u.ố.c sắc xong bước .

 

“Bạch cô nương, t.h.u.ố.c sắc xong , cần cho công t.ử uống ngay bây giờ ?”

 

“Ma ma đến đúng lúc lắm, đúng !”

 

Nói xong, Bạch Trà nhận bát t.h.u.ố.c từ tay Văn ma ma, thử nhiệt độ, cầm thìa đút miệng , nhưng Ôn Cẩn Chi ngậm chặt miệng, phần lớn t.h.u.ố.c đều chảy ngoài!

 

Bạch Trà thấy đành bóp chặt miệng , bảo Văn ma ma nhanh chóng đổ từng thìa xuống, cuối cùng cũng uống hơn nửa bát.

 

Sau khi đút t.h.u.ố.c xong, mặt Ôn Cẩn Chi xuất hiện hai vệt ngón tay ửng hồng.

 

Văn ma ma thấy liền mím môi, cầm bát t.h.u.ố.c lui xuống!

 

Cô nương Trà Trà quả nhiên là độc đáo một hai!

 

Bạch Trà bắt mạch, phát hiện mạch đập của Ôn Cẩn Chi cũng mạnh hơn vài phần, rằng vượt qua cửa ải , chỉ còn xem tình hình hồi phục của mà thôi.

 

Tiểu Vũ suýt chút nữa bật , quá , công t.ử !

 

Lúc là nửa đêm, Bạch Trà những mệt mỏi, bảo nghỉ một lát, nàng sẽ canh chừng, đợi đến khi tình hình định, Bạch Trà mệt đến mức gục xuống bàn ở gian ngoài mà ngủ .

 

Văn ma ma bước thấy , vốn gọi Bạch Trà dậy, vì bà chuẩn sẵn phòng cho Bạch Trà, nhưng thấy Bạch Trà khó khăn lắm mới ngủ , hơn nữa trời cũng sắp sáng, đành đắp cho nàng một chiếc áo choàng, nhẹ nhàng rời .

 

Trời sáng, Ôn Cẩn Chi đang giường từ từ mở mắt.

 

Cố gắng nhận cảnh vật xung quanh, nhận đang ở biệt viện, định cử động, liền thấy n.g.ự.c đau đến chịu nổi.

 

Trong đầu cũng nhớ chuyện khi thương, vì đó giúp thái t.ử điều tra một việc, đắc tội với một kẻ, bọn chúng tìm cơ hội trả thù, là những kẻ liều mạng.

 

Mặc dù hạ gục hết bọn chúng, nhưng cũng ám toán trúng tên! Bởi vì bọn chúng dùng con nít để uy h.i.ế.p .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-210-nhan-ra-ngoc-boi.html.]

Sau khi nhớ chuyện, Ôn Cẩn Chi mới mở miệng gọi Tiểu Vũ .

 

“Tiểu Vũ!”

 

Tiểu Vũ còn , Bạch Trà tỉnh dậy , chạy đến bên giường Ôn Cẩn Chi.

 

“Là vết thương đau ư? Hay khát nước? Hay chỗ nào thoải mái?”

 

Ôn Cẩn Chi cứ thế ngây Bạch Trà xuất hiện mắt.

 

Bạch Trà thấy gì, tưởng nữa, nhưng ít nhất cũng phản ứng, giờ như thế lẽ chỗ nào khác vấn đề.

 

Nàng vội vàng nắm lấy tay Ôn Cẩn Chi bắt mạch.

 

“Không đúng, mạch tượng trừ suy yếu một chút, gì đáng ngại khác!”

 

Tiểu Vũ lúc cũng chạy , Bạch Trà đang kiểm tra cho Ôn Cẩn Chi.

 

Ôn Cẩn Chi thuận thế nắm lấy tay Bạch Trà, đột nhiên bật .

 

Bạch Trà càng thấy lẽ bỏ sót điều gì đó.

 

“Sao như , bắt đầu ngây ngô thế , rốt cuộc là vấn đề ở ! Tiểu Vũ, công t.ử nhà ngươi ngã đập đầu ! Ôn Cẩn Chi, nhận là ai !”

 

Ôn Cẩn Chi , “Trà Trà!”

 

Tiểu Vũ vội vàng ghé sát đầu , “Công tử, còn thì , thì , còn nhận ?”

 

Ôn Cẩn Chi cũng để ý đến Tiểu Vũ, mà cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y Bạch Trà, liên tục Bạch Trà.

 

Tiểu Vũ sốt ruột Bạch Trà, “Bạch cô nương, công t.ử lẽ thật sự vấn đề về đầu óc ư! Phải đây!”

 

Ai ngờ Ôn Cẩn Chi lúc về phía , “Tiểu Vũ, khát, rót cho chút nước!”

 

Tiểu Vũ thấy giọng điệu quen thuộc , liền công t.ử nhà hề hỏng đầu óc, chỉ là Bạch cô nương thôi!

 

“Vâng, ngay đây!”

 

Đuổi Tiểu Vũ xong, Ôn Cẩn Chi lưu luyến Bạch Trà, cứ ngỡ sẽ bao giờ thấy nàng nữa.

 

Dần dần Bạch Trà cảm thấy ánh mắt của Ôn Cẩn Chi khiến nàng chống đỡ nổi, vội vàng đầu sang một bên.

 

“Ta thấy khỏe hơn nhiều , những việc còn bên cạnh thể lo liệu, sẽ về đây!”

 

Ôn Cẩn Chi Bạch Trà ngay, thể chịu .

 

“Ai da, đau quá, thấy n.g.ự.c đau quá!”

 

Bạch Trà vội vàng đưa tay vạch y phục của Ôn Cẩn Chi .

 

“Chàng đừng động đậy, để xem!”

 

tay nàng Ôn Cẩn Chi nắm lấy, “Đừng, chỉ cần nàng ở đây, vết thương sẽ đau nữa!”

 

Bạch Trà lúc mới đang lừa nàng! Tức giận thôi, nắm lấy tay c.ắ.n một cái.

 

Người khiến nàng lo lắng sợ hãi, tỉnh dậy còn trêu chọc nàng!

 

Ôn Cẩn Chi c.ắ.n cũng hề lên tiếng!

 

Văn ma ma bước thấy cảnh tượng , vội vàng định lùi .

 

Mèo Dịch Truyện

“Lão nô cái gì cũng từng thấy, cái gì cũng từng thấy!”

 

Bạch Trà giật liền buông Ôn Cẩn Chi , ngay ngắn .

 

“Mụ mụ, như nghĩ !”

 

“Lão nô , lão nô chuẩn chút nước, Trà Trà cô nương cứ rửa mặt , lát nữa lão nô sẽ mang bữa ăn đến cho cô nương! Công t.ử vẫn lành hẳn, cần quý trọng thể một chút.”

 

Văn mụ mụ đặt nước xuống, mặt tươi rời .

 

Bạch Trà trợn mắt Ôn Cẩn Chi.

 

Ôn Cẩn Chi tự đuối lý, tự nhiên mặt dám Bạch Trà.

 

Vừa lúc thấy ngọc bội đặt bên cạnh!

 

“Sao ngọc bội ở đây chứ!”

 

Bạch Trà bước tới cầm ngọc bội lên, “Ta đặt đó!”

 

 

 

 

 

Loading...