Bạch cô nương yêu trồng trọt nặn thuốc viên nơi biên trấn nhỏ - Chương 201: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:49:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đánh

 

Bạch Trà hề Ngụy Liên Nhi đang xa . Sau khi vui vẻ tiễn Xuân Nha , nàng liền định đến Bách Lí phủ đón ông bà của .

 

Bởi vì ngày mai trở về, nên mấy ngày nay ông bà đều ở Bách Lí phủ.

 

Bạch Trà ngang qua một sạp mộc điêu, thấy một món mộc điêu khá , định mua về cho Quân ca nhi.

 

Trả tiền xong, nàng chuẩn rời thì một nha chặn đường.

 

Ngụy Liên Nhi từ phía Bạch Trà bước tới. “Bạch Trà, lâu gặp!”

 

Bạch Trà thấy là Ngụy Liên Nhi, cũng vội rời nữa. Dù thì nương của nàng mới đưa cho một khoản bạc lớn, lẽ Ngụy cô nương cũng thể “cống hiến” thêm một ít bạc cho nàng chăng!!! Bạc của kinh thành thật dễ kiếm, nàng bắt đầu mong chờ tiệm t.h.u.ố.c ở kinh thành khai trương .

 

“Ngụy cô nương, chuyện gì?”

 

Ngụy Liên Nhi trong lòng ghen tị với Bạch Trà, tại một nữ nông dân thể khiến biểu ca để tâm đến .

 

“Lên lầu uống một tách ?”

 

Bạch Trà thấy trời còn sớm, dù việc cũng xong, dành chút thời gian cũng .

 

“Được thôi, nhưng , là ngươi mời , ngươi trả bạc.”

 

Ngụy Liên Nhi còn đến mức tiếc mấy lạng bạc uống , liền dẫn theo nha bước quán gần đó.

 

Hai xuống, Bạch Trà thấy nàng chỉ gọi một ấm , mắt nàng đảo qua đảo .

 

Theo lẽ “ lợi thì chiếm, chiếm là đồ ngốc”, huống hồ Ngụy Liên Nhi chắc cũng chẳng ý gì, cũng chẳng cần tiết kiệm bạc cho nàng .

 

“Khụ khụ, đói , thể lên chút điểm tâm ? Ngụy cô nương mời khách lẽ nào tiếc chút điểm tâm !”

 

Ngụy Liên Nhi lời Bạch Trà , suýt chút nữa phun cả ngụm miệng .

 

Nàng ưu nhã đặt tách xuống, vẫy tay hiệu cho nha gọi mấy đĩa điểm tâm.

 

“Sao thế, ngươi ở thôn quê chắc dịp ăn những món điểm tâm nhỉ, nếm thử cũng chẳng gì sai.”

 

Bạch Trà gì.

 

Ngụy Liên Nhi cho rằng Bạch Trà chạm nỗi đau nên đang cố gắng vui vẻ, trong lòng nàng hả hê đôi chút.

 

“Lát nữa ngươi cứ ăn thêm vài miếng , dù ở Bình An Trấn cũng mấy thứ !”

 

Bạch Trà giả vờ kinh ngạc mà : “Ngụy cô nương thật bụng. Thật ông bà cũng cùng đến, hai già cũng từng ăn qua, gọi thêm một phần lát nữa mang về cho họ ăn, gọi món đặc trưng của nơi , cũng đó, món đặc trưng mới ngon.”

 

Ngụy Liên Nhi thể hiểu nổi biểu ca rốt cuộc trúng điểm nào của nữ t.ử , một phong thái đầy mùi thị dân, tính toán chi li, một chút lợi nhỏ cũng chiếm. Nàng liếc mắt hiệu cho nha , nha liền sắp xếp.

 

Điểm tâm mang lên, Bạch Trà liền chậm rãi thưởng thức từng miếng một.

 

Hai đối diện lời nào, cuối cùng Ngụy Liên Nhi kiềm chế , mở miệng .

 

“Nha bên cạnh nương , tìm ngươi? Nàng tìm ngươi gì!”

 

Bạch Trà nuốt miếng bánh trong miệng, uống một ngụm , nhanh chậm .

 

“Đây là chuyện riêng tư của khách nhân, tiện tiết lộ. Nếu ngươi thực sự , thể về hỏi nương của ! Còn nương ngươi cho ngươi , thì rõ!”

 

Ngụy Liên Nhi ngờ Xuân Nha là do nương phái tới, nghĩ kỹ thì đúng là như , nếu nương dặn dò, Xuân Nha cũng dám tự tiện tìm Bạch Trà.

 

“Chuyện nương thì nhất định sẽ hỏi, bây giờ là đang hỏi ngươi!”

 

Nghe giọng điệu chẳng hề khách khí của Ngụy Liên Nhi, Bạch Trà cũng chiều nàng nữa, ăn xong miếng bánh cuối cùng, xách gói điểm tâm gói ghém cẩn thận bàn, liền định dậy rời .

 

“Ồ, đa tạ Ngụy cô nương chiêu đãi, còn việc, xin cáo từ .”

 

“Xuân Mai, chặn nàng !”

 

Ngụy Liên Nhi tức giận quát Xuân Mai chặn Bạch Trà .

 

Bạch Trà Xuân Mai với cánh tay gầy gò, vươn tay ấn nàng phịch xuống ghế.

 

“Trà cũng uống, điểm tâm cũng ăn xong, trời còn sớm nữa, Ngụy cô nương cũng nên về sớm thôi!”

 

Ngụy Liên Nhi Xuân Mai chút sức phản kháng, liền bảo Xuân Đào bên cạnh cũng lên cùng, nàng tin, hai còn cản Bạch Trà.

 

Kết quả rõ ràng là hai nha đều Bạch Trà xử lý một phen, bệt xuống đất.

 

Bạch Trà nhướng mày Ngụy Liên Nhi, như thể đang hỏi nàng lên cùng .

 

Ngụy Liên Nhi chỉ thể đó tức đến run rẩy, mặc cho Bạch Trà đẩy cửa bước ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bach-co-nuong-yeu-trong-trot-nan-thuoc-vien-noi-bien-tran-nho/chuong-201.html.]

Bạch Trà bước ngoài, cánh cửa nhã gian liền đẩy mạnh một cách thô lỗ.

 

Một nam t.ử bước chân phù phiếm, mang theo hai tiểu tư bước .

 

“Đại tỷ, nếu thấy xe ngựa ở cửa, hỏi tiểu nhị một câu, thì cũng chẳng tỷ đang lén lút uống ở đây. Ta hết bạc , tỷ cho một ít , hẹn Tần công t.ử đấu dế!”

 

Ngụy Cát An nghênh ngang xuống, thấy nha đất.

 

“Sao hết đất thế , đại tỷ, tỷ thế là đúng , trút giận lên nha ở bên ngoài chứ!”

 

Ngụy Liên Nhi vốn dĩ thấy cứ thế xông đòi bạc, còn phân biệt trái mà trách mắng nàng , nghĩ ngợi gì liền từ chối, nhưng đột nhiên nghĩ đến Bạch Trà, mắt nàng đảo một vòng liền .

 

“Ta ngươi giúp một chuyện, chỉ cần ngươi , sẽ cho ngươi hai trăm lạng bạc!”

 

Ngụy Cát An hai trăm lạng, mắt liền sáng rực. “Đại tỷ, tỷ mau , nhất định sẽ giúp tỷ thỏa.”

 

Ngụy Liên Nhi dẫn đến bên cửa sổ, chỉ xuống Bạch Trà ở lầu.

 

“Ta ngươi giúp giáo huấn nàng một phen!”

 

Ngụy Cát An còn tưởng là chuyện gì to tát, chỉ là giáo huấn một nữ tử, thì quá dễ dàng !

 

“Đại tỷ, nàng đắc tội với tỷ ? Tỷ yên tâm, sẽ giúp tỷ trút cơn giận , nhưng thể cho thêm một trăm lạng nữa ?”

 

“Không , chỉ hai trăm lạng, thì tùy!”

 

Ngụy Liên Nhi hiểu cái bụng quỷ quyệt của , một lời liền từ chối.

 

Ngụy Cát An đành điều mà nhận, nhưng Ngụy Liên Nhi đưa cho một trăm lạng .

 

Ngụy Liên Nhi bực sai Xuân Mai đưa cho một trăm lạng.

 

Ngụy Cát An cầm bạc, liền dẫn chạy lăng xăng .

 

Ngụy Liên Nhi liền bên cửa sổ lặng lẽ .

 

Nguỵ Cát An đuổi kịp Bạch Trà, sai vây nàng . Khi thấy Bạch Trà, chợt kinh ngạc vẻ của nàng, liền đổi ý định ban đầu.

 

“Tiểu nương tử, nàng dạo phố một ? Bản công t.ử cùng nàng dạo phố thế nào? Nàng thứ gì, sẽ mua thứ đó cho nàng, hơn nữa bên cạnh bản công t.ử còn thiếu một thị nữ cận, nàng hiểu chứ!”

 

Bạch Trà lạnh lùng nam t.ử mắt, kẻ rõ ràng quá sa đà tửu sắc, cảm thấy những món bánh ăn đều nôn .

 

“Tránh !”

 

Nguỵ Cát An thấy Bạch Trà như , càng thêm hưng phấn.

 

“Thì là tiểu lạt tiêu, thì càng thích hơn!”

 

Bạch Trà lườm nguýt một cái, bước sang một bên.

 

“Ấy, tiểu lạt tiêu, nàng ? Bản công t.ử còn cho phép nàng đấy!”

 

Nguỵ Cát An vươn tay về phía Bạch Trà, sờ mặt nàng.

 

Bạch Trà cảm thấy, lạnh lùng một tiếng, nhanh, chuẩn, hiểm, một cước đá thẳng giữa hai chân .

 

Nguỵ Cát An lập tức ôm lấy chỗ đó, ngã vật xuống đất đau đớn co quắp .

 

Hai tiểu tư vội vàng tiến lên đỡ lấy công t.ử nhà .

 

Nguỵ Cát An từ từ hồn, gạt tay hai tiểu tư đang đỡ , ác nghiệt Bạch Trà.

 

“Hay lắm! Không uống rượu mời uống rượu phạt! Mau bắt nàng cho !”

 

Những vây xem một ai dám tiến lên giúp đỡ, đều Bạch Trà toát mồ hôi lạnh.

 

chỉ thấy Bạch Trà chỉ trong ba hai động tác đ.á.n.h ngã cả hai xuống đất.

 

Nguỵ Cát An thấy hai tiểu tư đều đối thủ của nàng, trong mắt hiện lên chút sợ hãi, nhưng miệng vẫn buông lời tàn nhẫn.

 

“Ngươi đợi đấy cho , ngươi là ai ?”

 

lúc Nguỵ Cát An đang định dẫn tiểu tư rời , chợt liếc thấy thủ lĩnh đội tuần tra kinh thành đang dẫn tuần tra, lập tức mắt sáng rực.

 

Mèo Dịch Truyện

“Nha đầu c.h.ế.t tiệt, ngươi giỏi đ.á.n.h ! Ta xem ngươi đ.á.n.h thế nào!”

 

“Lý thủ vệ, ở đây đ.á.n.h !”

 

Lý thủ vệ đang tuần tra thấy, liền dẫn vội vã chạy tới.

 

 

 

 

 

Loading...